• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoạn Ngọc Giác không nói gì, Lan Kỳ Phong mỉm cười nói: “Yêu cầu này tựa hồ là có chút làm người khác khó chịu, nhưng là toàn bộ Công đoàn đan dược sư đều hy vọng ngài đến làm khách, đây là vinh hạnh của chúng ta.”

Lan Kỳ Phong thành khẩn nói: “Nếu như có thể, mời ngài ngày mai đến Công đoàn đan dược sư làm khách.”

Đoạn Ngọc Giác trầm mặc một hồi nói: “Có chuyện gì không?”

Lan Kỳ Phong suy tư một chút, thành thực nói: “Vâng, có một số việc muốn cùng ngài thương lượng.”

Đoạn Ngọc Giác cúi đầu, nói: “Được.”

Lan Kỳ Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi nhỏ đến không thể nghe thấy, tùy ý nói một vài chuyện với Đoạn Ngọc Giác, ngồi một lúc rồi sau đó cáo từ ly khai.

Đoạn Ngọc Giác mua một vài thứ ở trên giả lập, liền bắt đầu luyện đan thuốc. Buổi trưa Mông Kình Nhận trở lại, Đoạn Ngọc Giác liền đem chuyện này nói cho hắn. Giữa bạn lữ không có gì cần giấu giếm.

Mông Kình Nhận biết được chuyện này, không cự tuyệt nói: “Anh đi chung với em.”

“A?” Dưới sự kiên trì của Mông Kình Nhận, Đoạn Ngọc Giác cũng đáp ứng cùng đi với hắn. Mông Kình Nhận bất đắc dĩ nhìn Đoạn Ngọc Giác, kéo tay cậu đi ra ngoài.

Đó là một ngôi nhà, tiểu lâu hai tầng, cũng không phải rất lớn, phía trước có một cái hoa viên không được coi là nhỏ, còn có một cái nhà kính trồng hoa. Đoạn Ngọc Giác trong nháy mắt liền hiểu được ý của Mông Kình Nhận. Đây là phòng của bọn họ.

Đoạn Ngọc Giác nắm chặt tay của Mông Kình Nhận, mím môi, đến nửa ngày mới hỏi: “Anh đặt mua từ khi nào?”

“Sau khi quen em.” Mông Kình Nhận nở nụ cười: “Đây là phòng mới của chúng ta, Tiểu Giác, hy vọng em có thể thích nơi này.”

Mông Kình Nhận kéo Đoạn Ngọc Giác đi vào phòng. Phòng khách cũng không hề lớn, ít nhất không sánh được nhà chính của Đoạn gia cùng Mông gia, thế nhưng rất là ấm áp.

Ghế sô pha là màu gạo trắng, trên mặt còn đặt mấy cái gối. Cửa sổ lớn sát đất làm cho ánh mặt trời chiếu sáng cả toàn bộ căn nhà. Một ít đồ vật nhỏ tô điểm ở trong phòng, đều là đồ vật trước đây Đoạn Ngọc Giác mua cùng với Mông Kình Nhận. trong phòng còn có mùi thơm, thả rất nhiều hoa.

Đoạn Ngọc Giác rất thích nơi này, không nói ra được lý do, chỉ là yêu thích nơi này.

Mông Kình Nhận kéo tay cậu đi lên lầu hai, phòng ngủ thứ nhất chính là của bọn họ, thế nhưng bên trong phòng là trống không.

Mông Kình Nhận nói: “Chúng ta sớm muộn gì cũng phải về Mông gia ở, thế nhưng anh hy vọng trước đó, anh có thể có một ngôi nhà chân chính thuộc về hai người chúng ta. Mà căn nhà này, anh muốn cùng trang trí nó với em, trang trí nơi thuộc về chúng ta.”

Con mắt màu bạc của Mông Kình Nhận giống như chứa cả một bầu trời, hắn quỳ một chân trên đất, trong tay nâng một chiếc nhẫn: “Em nguyện ý cùng với anh, vĩnh viễn không rời xa nhau sao?”

“Em nguyện ý.” Trầm mặt thật lâu, Đoạn Ngọc Giác mở miệng nói. Cậu tuy rằng không biết động tác này, thế nhưng cậu vẫn có thể nhìn ra sự mong đợi trong ánh mắt của Mông Kình Nhận.

Đoạn Ngọc Giác thấy trong con ngươi của Mông Kình Nhận lóe lên ánh sáng, trong lòng biết mình đã làm ra một quyết định chính xác, vì vậy lập lại một lần: “Em nguyện ý.”

Mông Kình Nhận tập trung tinh thần đeo nhẫn lên tay của Đoạn Ngọc Giác, thuận thế ôm eo của người yêu, cũng không có đứng lên, chỉ là từ từ nói: “Đây là điều anh từ thấy ở trong video, là một loại phương pháp cầu hôn mà cổ nhân dùng.”

Đoạn Ngọc Giác cũng không có lên tiếng, chỉ là lẳng lặng nghe Mông Kình Nhận nói: “Tiểu Giác,” Mông Kình Nhận dừng lại một chút, tựa hồ là không biết nói cái gì, cuối cùng hắn yên lặng mà đem ý nghĩ trong lòng nuốt vào trong bụng, chỉ là nói “Chúng ta rốt cục cũng sắp kết hôn rồi.”

“Ân” Đoạn Ngọc Giác đáp, đưa tay trùm lên trên tay Mông Kình Nhận.

Mà lúc này, toàn bộ hệ thống mạng trên đế quốc đều bị một cái tin tức bao trùm. Người thừa kế Diệp gia Diệp Vụ Hoa trải qua phán xử của tòa án quân sự phải chịuhình phạt giam ba tháng!

Nếu như có thể, Mông Kình Nhận chắc chắn sẽ không để cho Đoạn Ngọc Giác biết được tin tức này. Nếu như Đoạn Ngọc Giác nhất định sẽ biết, như vậy Mông Kình Nhận cũng sẽ đem thời gian này lùi lại hết mức có thể.

Đây là bá đạo của hắn. Tiểu Giác của hắn, không cần quan tâm thú nhân khác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK