A Tát mạnh mẽ giãy giụa mấy lần, khi người kia mở ra quang não thì đè ngược lại người kia xuống dưới thân, nghe được người kia tê tâm liệt phế hô to, gân xanh trên trán A Tát bùng nổ, một tay bưng kín cái miệng của hắn, tức giận nói: “Không cho gọi!”
A Tát hung ác nhìn hắn, trong con ngươi vẫn là đỏ, bộ dáng hung tợn, liều mạng che người kia quả thực lại như tên côn đồ, người kia không những không có hoảng loạn, trong con ngươi lại có một nụ cười. A Tát nhìn thấy tiếu ý kia, trong lòng ‘Hồi hộp’ một chút, trong nháy mắt liền biết chuyện không tốt.
“Liên bang sứ giả! Xin hỏi ngươi tại sao lại đối xử với học sinh của đế quốc như thế! Đứa nhỏ này là giống cái! Chúng ta sẽ lấy tội danh ‘Mưu sát giống cái’ để đưa ra kháng nghị với liên bang!”