• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ mua thuốc về “Hoàng Thượng, thần có chuyện muốn báo với ngài” Duẫn Dung vội vàng tiến vào.

“Nhỏ giọng chút. Triệt Nhi vừa mới ngủ, đừng đánh thức hắn!” Lãnh Nhược Tư đặt ta nằm thẳng.

“Tiểu Hương, phiền ngươi ở lại chiếu cố hoàng hậu. Hoàng Thượng cùng mọi người mời theo ta ra ngoài” Duẫn Dung nghiêm túc nói.

Mọi người nghi hoặc theo hắn đi ra “Duẫn Dung, chuyện gì nghiêm trọng như vậy?”

“Hoàng Thượng, thần vừa rồi ra ngoài mua thuốc tài thấy Vụ Nhân xuất hiện ở nơi này”

“Thật không? Vậy thì sao?” Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn hắn.

“Hoàng Thượng ngài nghĩ chuyện này không phải quá trùng hợp sao ?”

“Ý của ngươi là trong khoảng thời gian này, tất cả mọi chuyện đều do nàng làm?” Lãnh Nhược Tư phân tích nói.

“Cũng không phải không có khả năng a !” Duẫn Dung gật gật đầu.

“Đáng giận ! Mà Vụ Nhân kia cũng thật kỳ quái ! Nàng muốn tìm người tính sổ thì tìm Hoàng Thượng ngài a ! Như thế nào lại tìm hoàng hậu chứ?” Hạo Nhiên khó hiểu cực kỳ.

“Kia còn không đơn giản. Lòng của phụ nữ các ngươi có nghĩ cũng không ra ” Duẫn tuyết thở dài không thôi.

“Cái kia……. Các ngươi nói nửa ngày chúng ta vẫn nghe không hiểu!” Mộ Dung Vân nói.

“Nói đơn giản chính là Vụ Nhân từng cùng vị Hoàng Thượng phong lưu này của chúng ta qua lại. Chỉ là sau đó Hoàng Thượng không thích nàng, nàng một mạch ly khai hoàng cung, hiện tại lại mạc danh kỳ diệu xuất hiện ở nơi này” Duẫn Tuyết cười cười giải thích.

“Nhưng việc kia thì cùng chúng ta có quan hệ gì?” Kỷ Tư Vũ còn không hiểu rõ ràng.

“Ca, ngươi đúng là ngốc a ! Ngươi ngẫm lại xem, Vụ Nhân bị Hoàng Thượng ném, nàng có thể cam tâm sao?” Kỷ Lăng thay hắn giải đáp nghi hoặc.

“Nhưng nàng không cam lòng thì sao?” Vũ Liệt vẫn không hiểu được.

“Nếu nàng không cam lòng, khẳng định sẽ trở về tìm Hoàng Thượng trả thù a!” Lời Liễu Linh vừa thốt ra thì làm sáng tỏ mọi chân tướng.

“Trẫm không rõ. Nếu nàng muốn trả thù hẳn là tìm trẫm mới đúng, vì cái gì lại thương tổn Triệt Nhi?” Lãnh Nhược Tư chau mày.

“Cho nên ta mới nói tâm nữ nhân các ngươi nam nhân sẽ không hiểu được”. Duẫn Tuyết lắc đầu.

“Lời này có ý gì?” Lăng Vân khó hiểu nhìn nàng.

“Kỳ thật trả thù một người không nhất định phải giết hắn chết. Phải làm cho hắn nếm trải tư vị thống khổ. Nói cách khác, ta phỏng chừng Vụ Nhân còn chưa quên Hoàng Thượng ngài đâu ! Nàng chỉ sợ là muốn trừ bỏ tình địch lớn là Tiểu Triệt Triệt”. Duẫn Tuyết nói một trận đầy huyết.

“Trẫm sẽ không để nàng thực hiện được chuyện đó”. Hắn tuyệt đối sẽ không để nàng thương tổn Triệt Nhi .

“Nan a ! Nữ nhân trả thù, tâm ghen tị sẽ rất đáng sợ, rất khó đối phó a !” Tiểu Lan lo lắng nói.

Lúc này Huy Hoàng trở lại, “Huy Hoàng thế nào rồi?”

“Đúng như Vương gia sở liệu. Vụ Nhân lần này không phải ngẫu nhiên đến, thuộc hạ theo dõi nàng đến một khách điếm thì phát hiện nàng cùng một nữ nhân không rõ lai lịch tranh cãi dữ dội khiến thuộc hạ thấy việc này thật là kỳ quái”

“Thật sao? Như vậy huynh đệ các ngươi khi trẫm không ở có ở đây phải hảo hảo bảo hộ Triệt Nhi”. Lãnh Nhược Tư dặn dò bọn họ.

“Dạ, Hoàng Thượng”

Mà lúc này ở khách điếm tranh cãi ầm ĩ cũng không chấm dứt, “Ngươi vì cái gì không nghe lời ta mà chạy đến đây, vạn nhất bị người phát hiện thì làm sao?” Nữ tử che mặt giận dữ nói.

“Ta vì cái gì phải nghe lời ngươi ? Ngươi cũng không phải người của ta? Nói sau bị phát hiện cũng không có gì, thuộc hạ của ta chết không ít người, Nếu cứ theo lời ngươi nói mà làm chỉ sợ người của ta chết sạch cũng giết không được Mộ Dung Triệt” Vụ Nhân bất mãn nhìn nàng.

“Được rồi, chúng ta đừng cãi nữa. Ngươi không phải muốn nhanh giết chết Mộ Dung Triệt sao? Ta có một biện pháp” Nữ tử che mặt âm hiểm cười nói.

Bạn đang �

“Biện pháp gì?”

Nữ tử che mặt thấp giọng nói nhỏ với nàng. “Hảo cứ làm như vậy đi, bất quá ta muốn mượn mười người của ngươi”

“Không thành vấn đề”. Nữ tử che mặt một tiếng đáp ứng. Một hồi âm mưu sắp bắt đầu.

Vài ngày sau……..

“Triệt Nhi trẫm cùng bọn họ ra ngoài bàn bạc chút chuyện. Hảo hảo ở khách điếm nghỉ ngơi, không được chạy loạn nga !” Lãnh Nhược Tư dặn dò ta.

Ta gật gật đầu. “Được rồi, ngươi yên tâm đi đi ! Còn có ta ở đây mà !” Mộ Dung Vân chịu không nổi trợn mắt lên tiếng.

Chính vì có ngươi ở lại cạnh hắn ta mới lo lắng? Lãnh Nhược Tư phi thường lo lắng cùng Duẫn Dung, bọn Băng đi ra ngoài “Triệt, đến ca ca ôm một cái”.

Ta không phản đối, Mộ Dung Vân vui vẻ ôm lấy. Lăng Vân xem mà đen, ta đẩy hắn ra rồi viết lên giấy: “Ca, lão công ngươi sinh khí tới sắp phát điên rồi!”

Mộ Dung Vân nhìn hắn một cái rồi nói: “Đừng để ý hắn”

Lúc này rất nhiều nữ tử cầm kiếm vọt vào “Mộ Dung Triệt, đi theo chúng ta !”

“Chỉ bằng các ngươi sao?” Mộ Dung Vân cả giận nói.

Ca ca lập tức cùng các nàng bắt đầu giao đấu. Nhưng ta phát hiện càng ngày càng nhiều người tiến vào “Vân, như vậy là không được. Chỉ bằng vài người chúng ta thì không thể ngăn họ được” Lăng Vân hô to.

“Đúng vậy ! Ngài mang hoàng hậu đi trước đi”. Hạo Nhiên vội vàng tiếp miệng.

Mộ Dung Vân gật gật đầu. Trong khi bọn Huy Hoàng ngăn cản bọn người đó thì Mộ Dung Vân lôi ta chạy ra ngoài. Chúng ta còn chưa đi được vài bước thì có người vọt lại ngăn cản chúng ta, Mộ Dung Vân cùng bọn họ đánh, nhưng các nàng người đông thế mạnh nên rất nhanh Mộ Dung Vân liền bị họ vây lấy. Những người khác hướng ta mà đến, ta bị dọa nên liên tục lui về phía sau, Cầu Cầu che phía trước ta, hung ác nhìn chằm chằm các nàng, các nàng hiển nhiên đối Cầu Cầu có điều kiêng kị, ta vừa yên tâm chợt nghe thấy các nàng nói: “Chúng ta từ phía trên bay qua bắt hắn”

Những người khác gật gật đầu. Các nàng dùng khinh công bay qua bắt ta rồi nhanh chóng bay ra ngoài “Vương gia……” Tiểu Hương hô to.

Bọn Mộ Dung Vân vội vàng đuổi theo, nhưng các nàng đồng loạt tấn công họ họ khiến cho bọn họ không thể đuổi theo. Chờ ta hoàn toàn biến mất trong tầm mắt bọn họ, các nàng mới bỏ chạy, Mộ Dung Vân ngửa mặt lên trời hô to: “Triệt……”

Lăng Vân chạy nhanh ôm lấy hắn an ủi: “Chúng ta nhất định sẽ tìm được hắn, hắn sẽ không có việc gì”

Lúc này Mộ Dung Vân đã muốn nghe không vào bất kì thứ gì. Đúng lúc bọn Lãnh Nhược Tư trở lại, thấy đám người Mộ Dung Vân hồn bay phách lạc khẩn trương hỏi: “Làm sao vậy?”

“Hoàng Thượng, Vương gia bị bắt đi rồi”. Tiểu Hương khóc không thôi.

“Như thế nào lại xảy ra chuyện này?” Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn bọn họ.

“Hoàng Thượng là thật. Các ngươi vừa đi không lâu, liền có rất nhiều nữ tử xông vào bắt Vương gia đi”. Tiểu Hương khóc giải thích.

“Hoàng Thượng, chỉ sợ là Vụ Nhân làm”. Duẫn Dung lập tức liên tưởng đến nàng.

Vụ Nhân chết tiệt ! Nếu nàng dám làm chuyện gì tổn hại Triệt Nhi, hắn nhất định sẽ giết nàng. Thật không nghĩ tới nàng có can đảm lớn như vậy, dám ngay ban ngày mà cướp người? Lãnh Nhược Tư gân xanh ứa ra khắp mặt. Triệt Nhi, ngươi đợi trẫm, trẫm nhất định sẽ cứu ngươi, nhất định …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK