“Ân~~~~~~ cho ta ngủ thêm chút nữa“ . Ta có điểm không kiên nhẫn.
“Triệt nhi ăn cơm trưa rồi ngủ tiếp, không thì bụng sẽ chịu không nổi “.Lãnh Nhược Tư khuyên ta
Đã muốn giữa trưa ? Ta mở to mắt nhìn Lãnh Nhược Tư mang ta đi ăn cơm, ta vừa ăn vừa nói: “ Nhược Tư, lát nữa ta muốn ra ngoài đi dạo“.
“Được !“ . Hắn cười cười.
Ta nhìn sang bên cạnh nói với Tiểu Hương: “ Mau đánh ta .“
Khụ khụ ~~~~~~~~ Tiểu Hương bị dọa tới sặc, vội vàng tìm chén nước uống. Lãnh Nhược Tư cùng ta không có câu nệ chuyện chủ tớ cho nên bảo bọn Đường Huy Hoàng cùng ngồi xuống bên cạnh chúng ta vào bàn ăn cơm, bất quá bọn họ vẫn cứ câu nệ chức trách mà nói vài câu: “Vương ………. Vương gia, Tiểu Hương không dám “ . Tiểu Hương cảm thấy ta nhất định sẽ lại nổi điên.
Ta nhìn về huynh đệ Đường Huy Hoàng “ Vương gia, thuộc hạ không dám“ .Bọn họ lập tức lên tiếng nói.
“Triệt nhi, vì cái gì mà ngươi muốn bọn họ đánh ngươi ? “. Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn ta.
Đúng a ! Ta vì cái gì muốn đánh chính mình ? Ta hung hăng đánh vào đầu hắn một cái, hắn đau đến nhíu mày nhìn thẳng ta “Triệt nhi ngươi làm cái gì vậy ? “
Tiểu Hương bọn họ hoàn toàn choáng váng “Này không phải ngươi nói sao ? Ta không thể đánh mình thì đánh ngươi cũng giống nhau a ! Nhìn xem, ta đúng là không có nằm mơ đúng không ? “. Ta cao hứng vỗ vai hắn.
Không ngờ chỉ vì vậy mà mình bị ăn một chưởng ? Lãnh Nhược Tư cảm thấy không đáng, chúng ta ăn xong liền vui vẻ đi ra đường. Vừa ra tới đường, hai mắt ta lập tức biến thành rađa, bắt đầu thu nhận nơi nào có mỹ nữ. Lãnh Nhược Tư thấy vậy uy hiếp ta: “Trẫm nếu phát hiện ngươi dám nhìn chằm chằm vào nữ nhân nào đó tới chảy nước miếng, trẫm liền chuẩn bị thật tốt « trừng phạt » ngươi.“
“Trừng phạt ? Ngươi muốn làm cái gì a~~~? “. Ta có điểm thấy lạnh nha.
Ta theo bản năng nắm chặt lấy áo chính mình, hung ác nói: “Ngươi dám làm như ngươi nói, ta đời này cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi .“
“Triệt nhi, phu quân ta đây thật cao hứng “. Hắn vẻ mặt tươi cười.
“Ngươi có bệnh không ?“ . Hắn không phải là chịu quá nhiều kích thích đó chứ ? Ta đây đúng là gây lỗi rồi.
“ Không nghĩ tới Triệt nhi thế nhưng lại chủ động yêu cầu tướng công làm cái loại sự này, ngươi nói thế tướng công sao có thể không cao hứng ? “
Ta xỉu a ! Ta khi nào yêu cầu hắn làm vậy ? “Ngươi đừng nói bậy, ta mới không có nói .“
“ Được, được, được, Triệt nhi đúng là nữ hài tử, không chỉ có tướng mạo xinh đẹp mà da mặt lại mỏng như vậy “. Hắn chọc ta.
Nữ nhân ? Ta giống nữ nhân ? Ta cảm giác toàn bộ máu như dồn hết lên cả não một cách nhanh chóng, Lãnh Nhược Tư còn muốn nói gì đó nhưng Tiểu Hương vội vàng chen ngang nói: “Hoàng thượng, chúng ta đi vào uống chén trà được không? Vương gia hẳn là khát nước“ Hướng về phía hắn mà nháy mắt mãnh liệt.
Lãnh Nhược Tư mặc dù không rõ rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Nhưng hắn tự biết có khả năng là bản thân đã nói sai gì rồi. Chúng ta đi vào quán trà, ta vì giận mà uống trà mãnh liệt “Triệt nhi ngươi làm sao vậy ? “ Bạn đang �
“Không có gì, ta đói bụng, ngươi đi mua điểm tâm đem đến đi. “
Lãnh Nhược Tư không có cách nào khác là chạy tới quán đối diện mua điểm tâm. Vừa trở về một cái đã gặp ngay một tên phong lưu đi vào trước hắn hướng ta nở nụ cười đậm chất ba mươi lăm (dê) “Đại mỹ nhân, ngươi thật sự là đẹp quá nga ! Có nguyện ý đi theo ta hay không ? “
Đại mỹ nhân ? Thật sự là tốt ! Trong vòng nửa canh giờ (nửa tiếng) hai lần bị nói thành nữ nhân, thật sự ta không nổi uy thì xem ta là chân tôm a ? “Với ngươi ? Dựa vào cái gì ? “. Ta hướng hắn nở nụ cười thật quyến rũ.
Thấy Lãnh Nhược Tư đầu đã muốn bốc khói, “Đại mỹ nhân, ta là quan huyện của nơi này, theo ta ngươi muốn gì ta cho ngươi cái đó“ . Đôi bàn tay háo sắc sờ vào mặt của ta.
« Ba » một tiếng xóa sạch tay hắn, khó trách Mộ Dung Quốc ngày càng suy yếu như vậy, muốn ta đi hòa thân ? Nguyên lai là sắc quan (quan háo sắc) quá nhiều. “Nhưng bổn thiếu gia ta đây là nam“
“Nam ? Đại mỹ nhân ngươi nói đùa hay nói giỡn, nếu trên đời này có mỹ nam nhân như ngươi, bản quan cũng muốn, đại mỹ nhân đừng trêu đùa bản quan “. Hắn mang bộ mặt khó tin nhìn ta.
Một tiếng đại mỹ nhân ? Hắn đúng là chán sống rồi ? Lí trí của ta đã muốn hoàn toàn tan rã, Lãnh Nhược Tư xem thấy cảnh này liền tưởng nhớ tới hoàn cảnh vừa rồi, liền muốn tiến về cho gã một trận nhưng Tiểu Hương cùng Đường Huy Hoàng đã giữ chặt hắn lại “Hoàng thượng, hiện tại trăm ngàn lần đừng qua đó, nếu ngài không muốn bị thương vì lời nói “.
Ta tức điên, có cái gì trên bàn đều nhắm hướng hắn mà chọi tới nhưng vẫn không quên mắng “Ngươi, con mẹ nó quỷ háo sắc, ngươi trừ bỏ cả ngày tìm sắc thì còn có thể làm gì ? Ngươi không sợ ngày nào cũng thao tới thao lui, như vậy chưa đầy một tuần đã tinh tẫn nhân vong sao ? “
Không bao lâu sau mọi thứ trên bàn đều bị ta ném hết, chưa kịp gì đã nghe tiếng “Bản quan tinh tẫn nhân vong ngươi cũng quản ? “
Con mẹ nó ! Người như thế mà giữ lại đúng là tai họa cho quốc gia, ta cầm lấy cái bàn mà đánh hắn, nổi giận rống to “Mẹ nó ! Ta đánh chết ngươi, đánh tên tai họa quốc gia, ta đánh, ta đánh. Ta đánh, đánh~~~~~~~~“
Lãnh Nhược Tư bọn họ xem xong mà chóang váng, hắn cũng không biết là Triệt nhi của hắn hung dữ đến vậy ? “Hoàng thượng, Vương gia kiêng kị nhất là người khác nói hắn giống nữ nhân. Trước kia ca ca của Vương gia chỉ như vậy nói một câu – « Triệt nhi thật sự là càng lớn càng kiều diễm, ba ngàn hậu cung phi tử của trẫm không người nào có thể sánh bằng » – Vương gia nổi giận liền đem hoàng thượng Mộ Dung Vân hung hăng đánh một trận. Làm cho hoàng thượng ba ngày không có cách nào thượng triều“ . Tiểu Hương buồn cười nhìn bọn họ.
Trời a ! Triệt nhi của hắn đúng là người đàn bà đanh đá ? Không đúng, hắn hẳn là vũ phu mới đúng, hiện tại rốt cuộc hiểu được Tiểu Hương vì cái gì làm vậy “Vương gia, đừng đánh nữa, đánh nữa là xảy ra án mạng“ . Tiểu Hương lay lay ta.
Ta thế này mới chịu dừng tay, huyện quan kia bị dọa tới hoảng sợ bỏ chạy. Quán trà cũng chạy loạn xạ “Hoàng hậu đúng là người đàn bà chanh chua“ . Đường Hạo Nhiên thốt ra.
Hoàng hậu ? Người đàn bà chanh chua ? Ta nhìn Đường Hạo Nhiên mà nhíu mày, cầm tay hắn “Đi theo ta, các ngươi không được theo“ . Kéo hắn đi về phía sau.
Lãnh Nhược Tư bọn họ khó hiểu ta muốn làm gì ? Chỉ thấy Tiểu Hương đem hai tay khép lại đặt ở trước ngực “Ngươi đang làm gì vậy ?“. Đường Huy Hoàng khó hiểu hỏi.
“Cầu nguyện cho đệ đệ ngươi “.
Sau đó liền truyền đến tiếng Đường Hạo Nhiên kêu thảm thiết “A ~~~~~~~~ Vương gia tha mạng ! “
Đường Huy Hoàng lo lắng không thôi vọt vào “Yên tâm đi ! Vương gia không có luyện qua võ công, đánh người không chết, các ngươi biết hoàng thượng vì cái gì mà ba ngày không thượng triều ? “
Lãnh Nhược Tư bọn họ lắc đầu “Đợi lát nữa thấy Hạo Nhiên, các ngươi sẽ biết “.
Một hồi sau Hạo Nhiên đi ra, trừ bỏ mặt ra thì toàn bộ đều không có gì. A a a ! Hắn sao lại cưới một tên ham mê mua sắm kiêm vũ phu về ? Trách không được Mộ Dung Vân không dám vào triều, về sau cảm thấy trước mặt Triệt nhi không thể nói hắn giống nữ nhân. Lãnh Nhược Tư yên lặng trong lòng tự nhủ, nhìn xem, hắn đường đường hoàng đế Lãnh quốc cũng bị dọa tới phải gọi mẹ, có thể hiểu được Hạo Nhiên kia hiện tại thảm tới bao nhiêu a~~~~~~ Ai kêu hắn, đúng là họa từ miệng mà ra ? Trách không được người khác !