• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Ứng Mai duỗi dài chiếc đũa muốn kẹp một khối thịt thỏ, lại bị Hàn lão thái đánh văng ra.“Ăn ăn, đã là đại cô nương mà suốt ngày chỉ biết ăn ngon, không thấy xấu hổ sao, ngươi xem bộ dáng này của ngươi sao này ai dám muốn.

Không nhìn thấy chỉ còn ai khối thịt sao, cũng không biết giữ lại cho gia ngươi.” Hàn lão thái bất mãn trề môi réo lên.Hàn Ứng Mai có chút ủy khuất nhìn Hàn lão thái, nàng không phải cũng chưa ăn được khối nào hay sao? Như thế nào lại nói cay độc vậy chứ?“Để Mai nhi ăn đi!” Hàn lão cha nói.“Ăn cái gì mà ăn.

Ngươi lão nhân gia không cần lấy tới uống rượu, thì lão bà tử ta ăn! Đồ tốt như vậy cấp khuê nữ ăn cũng lãng phí!” Nói, liền kẹp chén thịt thỏ bỏ vào trong chén.Hàn lão ngũ cùng Phan thị sắc mặt đều không thể nào đẹp.Hàn lão thái Không thích ngũ phòng bọn họ như vậy, đơn giản là ngũ phòng bọn họ chỉ sinh được cái nữ nhi, không sinh được nhi tử.Nhưng là, nữ nhi cũng là cốt nhục của bọn họ a, Hàn lão thái đối đãi với Hàn Ứng Mai như vậy không khỏi làm bọn họ có chút tức giận.

Nhưng là đối với Hàn lão thái lại không dám phát tác.Hàn Ứng Mai cúi đầu, chọc chọc chén cơm, tròng mắt lại đảo quanh bàn ăn.Thịt thỏ này là Tuyết Nhi đưa cho bọn họ, hiện giờ đưa đến trên bàn cơm mọi người ai cũng ăn một khối, nhưng một nhà bọn họ ai cũng chưa được nếm thử.“Nương, ta còn muốn ăn, ta còn muốn ăn!” Hàn Ứng Kiệt ăn xong hai khối thịt thỏ, liếm liếm miệng.Ngày thường ở Hàn gia đều ăn đồ ăn khô khan, hiện giờ ăn được món ngon như vậy.

Tự nhiên là vẫn còn thèm.Lưu thị cũng liếm liếm miệng mình.

Hương vị thịt thỏ này thật đúng là ngon không có chỗ chê, mấy ngày trước đây nhìn thấy một nhà lão tứ được ăn thịt cá, hiện giờ ngay cả thịt thỏ cũng có thể ăn.

Cuộc sống này cũng là quá dễ chịu đi.“Ứng Kiệt a, ngươi nhìn xem trong chén không còn thịt thỏ.

Còn ăn cái gì!”“Ta còn muốn ăn, muốn ăn, muốn ăn!” Hàn Ứng Kiệt hét lên.“Nương, thịt thỏ trong chén đã hết.

Nhưng chỗ nha đầu Tuyết nhi kia vẫn còn a!” Hàn Ứng Lan ở một bên bồi thêm một câu.

Nói thật, nàng cũng muốn ăn.

Nếu nương nàng có thể qua chỗ nha đầu đó cầm thêm một ít về thì tốt rồi.Một chén thịt thỏ thật sự quá ít, một người ăn một khối cũng chưa đủ nhét kẽ răng.“Nha đầu Tuyết nhi kia khẳng định sẽ không cho ta.” Nếu là lúc trước, Lưu thị khẳng định sẽ trực tiếp đi tới tứ phòng lấy về, nhưng sau vài lần bị nha đầu đó giáo huấn.

Đối với nàng ta thật đúng là có chút kiêng kị.“Ta mặc kệ, nương, ta còn muốn ăn, muốn ăn!” Hàn Ứng Kiệt tiếp tục ồn ào.Hàn Ứng Kiệt là tâm can bảo bối của Lưu thị, nhìn Hàn Ứng Kiệt như vậy, đành phải an ủi: “Ứng Kiệt, về sau ta mua thịt heo cho ngươi ăn a, hôm nay sẽ không ăn thịt thỏ ha!”Hàn Ứng Kiệt nơi nào để ý tới Lưu thị, “Ta mới không cần ăn thịt heo.

Các ngươi nấu đều khó ăn muốn chết, ta muốn ăn thịt thỏ, ăn thịt thỏ.”“Ứng Kiệt.

Đừng nháo nữa, nãi nãi đi lấy về cho ngươi ăn!” Hàn lão thái đứng lên, đối với Hàn Ứng Kiệt nói.Ở Hàn gia, tôn tử Hàn lão thái sủng ái nhất chính là Hàn Ứng Kiệt cùng Hàn Ứng Huy.“Nãi nãi thật tốt, Ứng Kiệt thích nhất nãi nãi!” Hàn Ứng Kiệt hướng Hàn lão thái mỉm cười ngọt ngào.

Làm cho Hàn lão thái có chút mơ hồ.Hàn lão thái xoay người, liền hướng tới ngoài phòng đi đến.“Nương.

Ngươi thật sự không biết xấu hổ tìm Tuyết Nhi muốn thịt thỏ a, người ta đã tặng cho chúng ta một chén.

Nơi nào còn có a?” Hàn lão ngũ thật cẩn thận hỏi, trong lòng không tán thành Hàn lão thái làm như vậy.“Hừ, như thế nào xấu hổ, Ứng Kiệt muốn ăn, nàng làm đường tỷ vì cái gì không cho? Ta đây liền đi nhìn xem chỗ nàng ta còn hay không.” Hàn lão thái trừng mắt liếc Hàn lão ngũ một cái, liền hướng nhà Hàn Ứng Tuyết đi đến.“Nãi.

Ngươi sao tới đây?” Hàn Ứng Hà nhìn Hàn lão thái đi vào nhà, kinh ngạc hỏi.Hàn Ứng Tuyết đang bận rộn chỗ bệ bếp cũng dừng tay, lạnh lùng nhìn Hàn lão thái.Bà ta tới đây khẳng định không có gì chuyện tốt!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK