Nó tỉnh lại, ánh mắt mơ màng nhìn lên trần trắng xoá, theo bản năng hai tay nó đặt lên bụng, nhưng....
- Chị Eva...con em đâu.....chị cho em gặp baby của em đi...- nằm trên giường bệnh dù sức khoẻ rất yếu, sắc mặt trắng bệch, đôi môi nhợt nhạt nhưng nó vẫn nghiêng sang Eva, nắm lấy tay Eva và mong một điều gì đó sẽ đến.
- Tử An....em bình tĩnh lại...bình tĩnh nghe chị nói....con của em...không giữ được...- Eva cố gắng kiềm chế bản thân mình, nhưng vừa nghe Eva nói, hai tay nó buông thõng xuống giường, nước mắt không ngừng rơi.
- Con của em......con của em chưa kịp đến thế giới này, đã phải sang một thế giới khác....em đúng là vô dụng, không bảo vệ được baby...- vừa nói nó tự dùng tay đánh vào ngực mình. Eva nhìn thấy hành động này mà không ngừng chua xót.
- Đừng như thế Tử An, đây không phải lỗi của em....Ryan, đang ở ngoài và rất mong được vào thăm em... - Eva bắt lấy hai tay nó lại, tránh để nó làm loạn.
- KHÔNG....ANH TA LÀ KẺ SÁT NHÂN, CHÍNH ANH TA VÀ BA CỦA ANH TA MUỐN EM PHÁ THAI...EM KHÔNG MUỐN Thấy MẶT HẮN....- nó hét lớn và mất bình tĩnh, hắn ở ngoài đã nghe thấy tất cả. Tay hắn đấm mạnh vào tường, sự việc thế này hắn không hề muốn như thế, rõ ràng việc này đều là do ba hắn làm hắn không hề hay biết chuyện gì xảy ra.
- Hiện giờ tinh thần của Tử An có vẻ không ổn định, tôi nghĩ anh nên về trước đi. Có gì tôi sẽ liên lạc với anh. - Eva sau khi đắp chăn ngang người nó xong cũng ra ngoài nói với hắn.
- Vậy Tử An nhờ chị chăm sóc, tôi cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy, vì sao cô ấy thấy tôi lại bỏ chạy....- Hắn nói xong sau đó vội lái xe nhanh về nhà, nhưng hắn phải lái xe thêm một vòng nữa vì bây giờ ba hắn lại đang ở sở cảnh sát.
...........................
- Aran, Cent, hai người đã biết tin gì chưa? - Jiro đi vào phòng làm việc của Aran và Cent, bất ngờ hơn là theo sau Jiro còn có San Chi.
- Tại sao cô ta về cùng với em vậy? - Cent ngạc nhiên hỏi, sau khi tìm kiếm nó cả ngày thì cũng chẳng có tin tức gì.
- Àh...nhưng có chuyện quan trọng nên ghé đây 1 chút.giờ này khó bắt taxi nên xíu nữa em đưa cô ấy về. - Jiro có vẻ ngượng ngùng một chút. Chợt chuông điện thoại của San Chi vang lên.
- Vyvy bị tai nạn?? - San Chi quá sock khi nghe tin từ Eva, cô nói lớn khiến 3 người còn lại trong phòng cũng đứg bật dậy đầy lo lắng theo dõi cuộc thoại.
- Vâng...em sẽ đến ngay...- có lẽ không tin vào việc này nên San Chi có chút hoảng hốt.
- Chúng ta cùng đến đó đi. - Aran nói, khi Cent và Aran nhanh chân rời khỏi phòng thì San Chi bỗng đứng chôn chân.
- Sao cô không đi...// Tôi được đi cùng với các anh sao?
- Sao không?? - Jiro nắm lấy tay San Chi chạy ra khỏi phòng, San Chi theo phản xạ liền chạy theo khi Jiro nắm tay, ánh mắt cô nhìn về bàn tay ấy đang nắm lấy tay cô. "Tại sao tim mình lại đập nhanh như vậy?"
- Chuyện lúc nãy cậu muốn nói à chuyện gì vậy? - Aran ngồi trong xe hỏi.
- À....có người tố cáo Phó Lâm, nói chính xác hơn là đơn tố cáo với tội danh giống hệt với tội danh mà anh Cent đã tố cáo Phó Lâm lúc trước.
- Nhưng ai đã tố cáo lão ta chứ...Không thể nào là Minh Vy được, nó đang nằm viện mà..- Cent suy nghĩ.
.....................................................................
Hai ngày sau, không hiểu vì lí do vì sao vào hôm trước Phó Lâm đã được thư kí Taz bảo lãnh ra ngoài một cách nhanh chóng. Trong suốt 2 ngày qua, phòng bệnh của nó được cách li, hầu như là có người của Diệp gia canh giữ, vì mọi chuyện hầu như đã được phơi bày nên Aran và Cent cũng đã phái người đến bảo vệ nó khỏi cánh phóng viên cũng vì tình trạng của nó cần phải ở lại bệnh viện theo dõi, chứ thực ra nó là người muốn xuất viện đầu tiên.
- Vy Vy, cậu không ăn hay uống chút sữa nha...- San Chi đưa cho nó ly sữa, cô thanh lịch nhẹ nhàng với chiếc váy trắng xếp ly, mái tóc tỏ được tết ra phía sau, trông cô dịu dàng vô cùng, vì không có việc gì làm nên từ lúc nó nằm viện, San Chi luôn túc trực bên nó.
- Để đó đi...Eva đâu...- Rất lâu sau nó mới trả lời San Chi, khiến cô không ngừng lo lắng, thở dài.
- Chị ấy ghé sang WATION một chút....nhưng Vyvy, cậu như thế không ổn chút nào, dù gì việc này Ryan...// IM NGAY, MÌNH KHÔNG MUỐN NHẮC ĐẾN KẺ ĐÓ..- - San Chi nhìn nó, khuôn mặt hốc hác đôi mắt sưng đỏ, ánh mắt vô hồn chợt trở nên sắc bén, nhưng lại mang nét đau lòng, hoảng loạn khi nghe nhắc đến tên hắn.
- Được được....Vy Vy cậu bình tĩnh lại đi...
- CHA..CHA....Xem kìa, người thừa kế Triệu gia sao trông tàn tạ thế nhỉ....
- Con à....người ta mới mất con, giờ còn bị nhà chồng đuổui...diễn nhiên phải thế rồi. - Hai mẹ con Quỳnh Mai mở cửa phòng bước vào, San Chi ngạc nhiên vì thấy hai mẹ con họ, người thì đã đứng tuổi nhưng ăn mặc loè loẹt, người thì chạc tuổi cô nhưng lại trát cả lớp phấn dày trên mặt, trang phục thì chẳng đâu vào đâu.
- Sao hai người vào được đây. - San Chi đứng cạnh nó, cô rất sợ nó sẽ bị những lời móc khoé của hai mẹ con họ mà tổn thương...nhưng có lẽ vẫn còn 1 điều mà San Chi chưa hiểu rõ về nó.
- Chúng tôi thông minh mà, đâu ngu ngốc như cô. *Nhìn San Chi *...haha....chúng tôi đến đây có 2 việc, thứ nhất là chúc mừng Triệu Tử An...ây....là Diệp Minh Vy đã mất đi đứa con, thứ 2 là tôi khuyên cô nhanh chóng ly hôn với Ryan, Phó gia đã có con dâu mới rồi...- Quỳnh Mai đưa ánh nhìn sắc bén với nó, nhưng đổi lại vẫn là ánh mắt vô hồn của nó, hai tay nó chạm vào chiếc chăn như muốn kiềm chế, như muốn siết chặt lấy nó.
- Tử An....mày cũng nên biết điều một chút, đã không còn là chủ Lucky cũng không là CCO của VIVIAN, con cũng mất rồi...lại còn lừa dối thân phận, mày biết điều thì mau kí giấy ly hôn với anh Ryan đi nha....- Tử Anh đứng cạnh phụ hoạ theo, cô ta kề mặt mình đến gần mặt nó, trong đầu nó chỉ là cái nhếch môi, nhưng nó vẫn bình tĩnh không có biểu hiện gì.
- Hai người nói xong chưa, nói xong thì mời ra ngoài...- San Chi nổi giận đuổi mẹ con Quỳnh Mai.
- San Chi à, cậu đừng có phách lối với chức địa diện vô danh kia, hiện giờ toàn bộ quyền hành đã do Ryan nắm, mày chẳng là cái thá gì cả...- Tử Anh trước khi rời khỏi không quên nói lời sỉ nhục San Chi.
Sau khi cánh cửa khép lại San Chi liền đến cạnh nó nắm lấy tay nó, liền thấy tay nó có bết đỏ, dù nó không để móng tay nhưng vẫn có thể thấy được sự chịu đựng trong nó.
.....................................
- Nếu theo lời chị nói, Minh Vy đã bắt đầu kế hoạch trả thù, và cũng đã tố cáo Phó Lâm, nhưng theo tôi nhận được tin lão ta đã được bão lãnh vả lại còn tuyên bố với báo chí rầm rộ. Nghe báo lại là ngày mai sẽ họp cổ đông, và sẽ sa thải Minh Vy. - Cent nói, đối diện với hai anh em của Cent chính là Eva, cô thanh lịch nhưng lại có nét lạnh lùng trông bộ comple đen dài, đi giày cao gót đen nốt, mái tóc ngắn buộc đuôi gà phía sau, cô đang ngồi bắt chéo chân.
- Các cậu yên tâm, bảo lãnh cũng nằm trong kế hoạch của Vy, mọi thứ đã Vy đã chuẩn bị rất kĩ nhưng việc ngoài ý muốn đã xảy ra...tôi thật lo cho sức khoẻ em ấy. - Eva nói.Theo cô biết, nó là người rất đặc biệt, đôi khi được hiểu theo con người hai nhân cách, đôi lúc thì quan tâm mọi người đến nỗi quên cả mình nhưng có lúc lại nhẫn tâm đến nổi cả người thân cũng không nhận ra.
- Vy gọi cho tôi...tôi phải đi rồi...việc của Phó Lâm, hai cậu hãy yên tâm, tôi đi trước. - nhìn vào dòng chữ trên điện thoại Eva biết chắc đã có chuyện xảy ra với nó.
.............................................................................
Tại VIVIAN, hắn lạnh lùng quăn hết tất cả đồ trong phòng của mình khiến cho người đối diện cảm thấy khó chịu.
- Tôi hỏi cô, tại sao cô lại tự ý sử dụng phòng làm việc của Tử An. - hắn lạnh lùng nhìn Tử Anh, cô ta đang mặt chiếc áo sơ mi công sở cổ xẻ sâu, kết hợp với chiếc váy bút chì đỏ, giày ao gót đỏ, mái tóc uốn xoăn hai bên.
- Dù gì cô ta cũng không trở lại làm việc, em đã hỏi bác Lâm, bác ấy nói em cứ tuỳ ý, dù gì chúng ta cũng sắp chung một nhà thôi. - Tử Anh đứng dậy tiến lại gần hắn, vuốt ve lên lồng ngực của hắn, hắn liền xô cô ta ra.
- Mạc tổng, e là cô đã hiểu lầm, chúng ta là đối tác làm ăn, còn chuyện của gia đình tôi không cần cô quan tâm. - giọng nói "hạ nhiệt độ" khiến cho Tử Anh biết không nên tiếp tục làm càn đành viện cớ rời khỏi.
- Ba......tại sao ba lại làm như vậy. - hắn không kiềm chế được cơn giận liền sang phòng làm việc của Phó Lâm
- Chỉ ngày mai thôi, con sẽ hiểu. Nhưng ba nói cho con một điều, Phó gia và Diệp gia không đội trời chung, vì thế con nên ly hôn với nó đi...nếu không để ba nhúng tay vào thì hậu quả e là không chỉ mất một đứa bé như hôm đó đâu. - hắn đơ người, "đây là ba mình sao, là người mình tôn trọng và yêu quý sao?"
- Đây là ba của ba con...không...ba là quỷ....ba là quỷ.. - hắn không tin vào mắt mình, ba hắn người yêu thương dạy bảo hắn nào là kêu hắn phải thương vợ mình, nhưng bây giờ lại buôn lời lạnh lùng..có thật là ông ta chỉ vì lợi ích mà ngay cả hạnh phúc của hắn cũng bỏ hay không...
- Ba vì lợi ích thương trường, lợi dụng Tử An...BA, thật sự ba có bao giờ nghĩ đến hạnh phúc của con trai ba chưa? - hắn như gào thét lên sau đó chạy nhanh ra khỏi phòng..
- Phải..ta đã sai vì không nghĩ đến hạnh phúc của con đã sai vì để nó tiếp cận con, xin lỗi, con trai....- ông nói sau đó lấy điện thoại ra.
"Anh biết nên làm gì rồi chứ, xử lý nó trước đi, hai anh nó không là gì. Nhưng nó mới chính là hiểm hoạ lớn nhất vì thế các người nên cẩn trọng vào."
"Đừng trách ta Diệp Minh Vy, nếu trách thì trách ngươi là con của Diệp Quân lại giống hệt với lão ta khiến ta không diệt trừ ngươi không được.."