- Ryan, cậu bình tĩnh lại đi, như thế này không giúp ích được gì cho chuyện của cậu. - Lucas lấy ly rượu từ tay hắn nói. Lucas và Mike là do hắn gọi đến, còn Ann, tất nhiên ngay khi biết chuyện và về nước cô đã đến thăm nó ngay lặp tức.
Bây giờ đã về đêm nhưng việc uống rượu của hắn vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại mặc dù Mike và Lucas đã khuyên hắn hết lời.
- Tại sao, tại sao ba lại đối xử với tôi như vậy...cô ấy cũng thế cô ấy đã xem thường tình yêu của tôi...- hắn đã say, bây giờ trông hắn chẳng khác nào một chàng trai thất tình, chỉ biết lấy rượu giải sầu. Lucas nhìn sang Mike, anh lắc đầu. Khi hay tin cả vợ chồng Lucas và Mike cũng bàng hoàng về sự thật.
- Cậu say rồi, ngừng uống đi..// cô ấy đang rất hận tôi...ba tôi lại muốn tôi ly hôn với cô ấy....trong mắt ông ta chỉ có lợi ích...đúng thật...quá trớ trêu mà...- Lucas vỗ vai hắn, làm bạn thân bao nhiêu năm, hôm nay là lần đầu tiên anh và Mike thấy hắn trông bộ dạng này.
...............................................................................
- Ann, tôi xin lỗi vì đã không nói với cậu, chúng ta còn có thể là bạn không....- sau hơn 15p làm rõ mọi việc thì Ann đang bàng hoàng trước sự thật. Trên máy bay cô đã xem tin tức cũng biết được chút ít nhưng giờ cô đã nghe từ chính t=người trong cuộc nói ra, khiến cô không biết nên làm thế nào nên đã bất động một lúc.
- An Di...An Di...- thấy Ann không trả lời, nó lại im lặng nên San Chi đã lên tiếng. Thật ra mọi hiểu lầm và tất cả mọi chuyện cũng đã được nó nói ra hết.
Đối với nó, ánh mắt vẫn luôn nhìn về Ann, cô gái với mái tóc hạt dẻ, miệng luôn tươi cười hoạt bát, luôn quan tâm nó, đến bây giờ thì nó không muốn giấu Ann nữa bởi nó xem Ann là người bạn thân nhất của nó. Ann giật mình bởi tiếng gọi của San Chi, cô quay sang đối diện nó, cô nhận thấy nó vẫn luôn nhìn vào cô, ánh nhìn có phần thiết tha, phảng phất một nét buồn nhưng lại ánh lên tia hy vọng mong đợi.
- Hihi..cậu ngốc quá, dù cậu là An Tử Kỳ, Triệu Tử An, hay là Diệp Minh Vy thì cậu vẫn là bạn của mình thôi...mình sẽ luôn ở bên cậu..- bỗng dưng Ann ôm nó thật chặt, nó bất ngờ vô cùng bất ngờ, khiến hốc mắt của nó đỏ hoe. San Chi đứng cạnh cũng mỉm cười, thật là cảm động. Hai tay nó chầm chậm ôm lại Ann.
- An Di...cảm ơn cậu. - nó nói, quả thật nó nghĩ mình sẽ mất tất cả, mất cả người mình yêu thương nhất nhưng có lẽ ông trời vẫn còn thương xót cho nó một chút.
- Tử An à...mình xin lỗi, vì mình chỉ lo đến công việc mà không biết rằng cậu đã phải chịu tổn thương nhiều đến cỡ nào. - Nghĩ đến việc nó đã mất đứa bé, nhìn thân hình vẻ mặt hốc hác đau buồn của nó khiến cô đau lòng, thà như lúc cô chưa biết nó thà lạnh lùng vô cảm còn đỡ hơn bây giờ.
- San Chi..cảm ơn cậu đã chăm sóc cho Tử An, xin lỗi vì chuyện// An Di, đừng nói thế tôi mới là người phải xin lỗi. - qua một lúc cả hai xin lỗi qua lại mãi, cuối cùng thì cả ba đã trở thành bạn "chí thân" của nhau.
....................................
Tại nhà của vợ chồng Lucas - Ann. Khi cô bắt taxi về nhà không bao lâu thì Lucas và Mike cũng về đến.
- Ryan thế nào hả ông xã. - Ann bưng ra phòng khách 3 tách trà, sau đó cũng ngồi xuống bắt chéo chân, vợ chồng cô và Mike cũng vừa đáp máy bay không bao lâu nhưng trong cô có vẻ lo lắng hơn là mệt mỏi.
- Anh chưa bao giờ thấy Ryan như vậy...đau khổ, một bên là người thân một bên là người yêu...anh hỏi em phải làm sao khuyên Ryan đây. - Lucas uống xong tách trà nói.
- À...em đến bệnh viện thăm Tử An, thế tình trạng của cô ấy thế nào.- Mike hỏi, anh trầm lặng hẳn. Ann lắc đầu. Từ từ kể lại.
- Ý em nói có nghĩa là ba của Ryan chính là hung thủ đã sát hại cả gia tộc Diệp gia và ba mẹ của Tử An. Lucas hỏi lại cho chắc chắn hơn, Ann gật đầu, Mike liền ngã người ra sofa.
- Thế thì mọi chuyện càng phức tạp hơn rồi. Trong khi Ryan không hề hay biết chuyện gì cả. Chúng ta có nên nói cho Ryan biết không? - Mike nói.
- Chúng ta nên giúp Ryan và Tử An làm hoà lại với nhau đi...
- KHÔNG ĐƯỢC...đối với tâm lí phụ nữ, khi một người nào đó đã hại mình mất đi đứa con của mình thì anh có tha thứ cho người đó không. *Lucas lắc đầu* anh còn không làm được huống chi là Tử An, cậu ấy rất kiên định. Em có thể cảm nhận được lòng thù hận của cậu ấy đối với ba Ryan vô cùng lớn. -
- Tử An đã kiềm nén lòng thù hận, chịu đựng để trở thành người mà Phó Lâm tín nhiệm, và giờ chính Phó Lâm đã châm ngọn lửa thù hằn trong lòng của Tử An. - Mike điềm tĩnh phân tích, đến bây giờ anh có thể khẳng định được nhận định từ lúc gặp nó của anh đã đúng, đến bây giờ anh đã hiểu ra mọi chuyện. Đúng thật chuyện gì cũng có lí do của nó. Tức là việc nó yêu và kết hôn với Ryan cũng nằm trong 1 phần kế hoạch của nó.
- Trong chuyện này em sẽ bảo vệ Tử An đến cùng.
- Nhưng chính Tử An là người khởi nguồn chuyện này, Ryan cậu ấy vô tội, cậu ấy được mọi người đá qua đá lại xem như con tốt trong bàn cờ...- Lucas phản bác.
- Anh không thể nói như vậy, chính ba của Ryan đã giết hại gia đình Tử An, cậu ấy làm vậy cũng để trả thù cho ba mẹ cậu ấy, cậu ấy đã nghĩ đến việc dẹp bỏ hận thù để cho đứa con trong bụng của cậu ấy có một gia đình hạnh phúc nhưng Ryan thì sao, ba cậu ta và chính cậu ta đã đưa Tử An đi phá thai...hại cậu ấy phải mất đi đứa con...anh nghĩ xem trong chuyện này ai là người chịu mất mát đau thương nhiều nhất. - Ann tức giận bỏ đi lên lầu, Lucas và Mike nhìn theo.
- Lucas....cậu đừng giận, mau an ủi Ann đi, mình về trước đây. -Mike nói xong vỗ tay Lucas vài cái sau đó ra về.
Trên phòng lúc này Lucas vào đã thấy Ann đứng ở ngoài ban công, anh nhìn phía sau của Ann, vai của cô ấy đang run lên sau lớp váy voan trắng, anh bước đến ôm lấy eo cô, để cằm mình tựa lên vai Ann.
- Ông xã xin lỗi, bà xã đừng giận anh nha...- Ann vẫn đứng im.
- Em không giận anh, chỉ là em thấy những gì Tử An phải chịu đựng trong thời gian vừa qua là quá sức chịu đựng của cậu ấy, sống chung với kẻ thù nhưng lại phải mỉm cười gồng mình làm việc cho người đó.
- Thôi, trong chuyện này cả Ryan và Tử An đều là bạn của chúng ta, anh nghĩ chúng ta không nên xen vào để tránh việc cãi vã nhau...chuyện của họ hãy để cho người trong cuộc quyết định, được không? - Lucas dịu dàng nói thật sự anh không muốn giữa anh và cô phải cãi nhau.
- Được rồi, em chỉ hy vọng Tử An sẽ chọn cho mình một con đường đúng đắn, đừng đánh mất thứ quan trọng nhất của cậu ấy...- Ann bằng lòng với đề nghị của Lucas, cô để toàn thân mình tựa vào người của Lucas, anh ôm cô từ phía sau cả hai không nói gì chỉ cùng nhau ngắm nhìn cảnh đêm lãng mạng.
.....................................................................................................
- Có việc gì quan trọng sao bảo anh về Việt Nam gấp vậy? - Otis nói với Eva qua điện thoại, anh đã đáp máy bay đúng vào lúc 2h sáng, hiện giờ anh đang ở khách sạn. Về việc thân phận của nó đang bày trên các mặt báo, với những tin xấu về nó, anh cũng đã xem qua, nhưng đối với anh những thứ này là quá vô vị bởi những sự thật này anh đã biết từ lâu. Thứ anh chờ đợi chính là muốn xem nó làm gì tiếp theo nhưng nó lại đáp trả với cánh truyền thông báo chí bằng sự im lặng vốn có của mình.
- Đây là chủ ý của Tử An, việc của Tử An chắc anh cũng đã biết đúng không. - Eva đứng bên ngoài hành lang bệnh viện nói, cô không muốn cho nó biết.
- Đúng. Em ấy muốn làm gì còn việc em ấy uỷ thác quyền điều hành Lucky cho Phó Thiên Nam là thế nào?? - Otis ngạc nhiên hỏi Eva, anh thật khó hiểu bởi hành động của nó.
- Ngày mai anh sẽ biết, anh nghĩ ngơi đi, hẹn gặp anh 8h tại VIVIAN. - Eva nói xong bạo dạn ngắt máy trước. Otis để điện thoại trên bàn sau đó tiến về cửa sổ, mở rèm cửa nhìn ra ngoài, một màu đen tĩnh mịch, anh nới lỏng cavat, vẻ mặt đâm chiêu nhìn vào màn đêm.
- Rốt cuộc em muốn làm điều gì đây Minh Vy? - anh tự hỏi, nhưng anh chắc chắn một điều rằng, anh chỉ có thể đợi, chờ đợi câu trả lời vào ngày mai tại VIVIAN.