- Con gái à...tối nay con phải thật xinh đẹp đó nha...Phó Lâm sẽ giới thiệu con với tư cách là con dâu của Phó gia đó..- Tử Anh đang ở phòng làm việc xử lí công việc thì Quỳnh Mai bước vào, có vẻ hối thúc.
- Mẹ à...mẹ yên tâm..giờ này chắc con câm đó đã cuốn gói ra Phó gia rồi mẹ nhỉ....- Tử Anh nhìn vào đồng hồ đã điểm trưa liền nở nụ cười hài lòng, cô ta như nắm chắc trong tay điều cô nói là đúng.
...............................................
Nào ngờ tại VIVIAN lúc này, nó cùng Eva bước vào. Eva thanh lịch trong áo sơ mi voan đen tay loe kết hợp với chân váy bút chì đen nốt, giày cao gót trắng đi cạnh nó, còn nó khoác lên mình chiếc váy maxi dài đến mắc cá chân, cổ vuông tay lỡ màu trắng tinh khiết, nó khéo léo che đi sắc mặt nhợt nhạt, thiếu sức sống của mình bằng lớp trang điểm nhẹ, đôi đỏ hồng, sắc mặt hồng hào, trong như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng có ai biết rằng Eva đã phải mất rất nhiều lời nói thời gian trao đổi với bác sĩ mới được phép đưa nó ra ngoài theo yêu cầu của nó. Có một điều là sắc mặt Eva có nét lo lắng, liên tục để ý đến nó bởi trong lúc cô trao đổi với bác sĩ cô đã nhận được một tin e rằng không tốt về sức khoẻ của nó.
- Xin lỗi cô, chủ tịch đang họp nên...
- Ngày nào chưa có quyết định sa thải tôi, thì tôi vẫn có quyền vào bên trong..- nó chấn chỉnh giọng nói cho thật lạnh lùng, hay nói khác hơn chính là nó đang "gồng" hết sức mình để làm 1 điều mà nó cho là cuối cùng đối với nó.
Kết thúc lời nói nó cùng Eva bước vào, cô nhân viên không thể ngăn cản bởi lời nó nói quá đúng. Trên này cuộc họp chỉ mới bắt đầu khoảng 10 liền có tiếng mở cửa và tiếng giày cao gót.
- Xin lỗi mọi người tôi đến trễ. - nó dành cho mọi người trong phòng họp nụ cười mà tất cả mọi người đều cho rằng là "nụ cười tươi rói", khiến Phó Lâm vô cùng ngạc nhiên và khó chịu.
- Tử An....- hắn không kiềm chế được vừa bất ngờ vừa vui mừng nhưng nụ cười hành động của hắn dừng lại bởi những lời của nó nói với Phó Lâm
- Diệp Minh Vy, cô lừa gạt cha con tôi, lại lừa cả VIVIAN, hiện tại cô đã bị sa thải, Lucky cũng do cô uỷ thác quyền điều hành cho Ryan, vậy tôi hỏi cô còn mặt mũi đến đến đây sao? Vả lại cô đứng đây tại phòng họp này với tư cách gì đây?? - câu nói của Phó Lâm lộ rõ vẻ châm chọc cùng đắc ý. Nó nghe điều Phó Lâm nói xong chỉ cười nhếch môi, nó không đáp lại chỉ nhìn vào đồng hồ. Vừa đúng lúc có một nhân viên đưa Otis vào.
Bước vào phòng họp là một chàng trai với mái tóc bạch kim trong bộ suit đen, khí chất lạnh lùng lan toả ra. Otis vừa vào trong đã thấy nó cùng Eva. Anh nhìn nó thì đã thấy có gì đó không đúng, bụng của nó đã nhỏ lại..."Không lẽ Tử An....", đang suy nghĩ thì anh đã bị thức tỉnh bởi câu hỏi Phó Lâm
- Cậu là ai, sao lại vào đây. Chúng tôi đang họp.
- Tôi là Triệu Dinh, tôi đến đây...là / Là do tôi mời anh ấy đến. - nó tiếp lời.
- Hhahaha....Diệp Minh Vy, chắc cô đã quên cô không có bất kì vị trí nào trong đây, vậy mà lại mời..
- Chủ Tịch Phó à, một tập đoàn mà nơi đó là do người khác chiếm đoạt về làm của riêng mình, quản lí chúng bằng những thủ đoạn dơ bẩn của mình, ông nghĩ tôi muốn đến lắm sao? "Sắc mặt Phó Lâm liền thay đổi, ông ta bắt đầu nổi giận nhưng cũng không lộ ra bởi trong phòng lúc này không phải chỉ có ông và nó"
Hắn không nói gì bởi hắn đang bất động trước những gì nó nói, thái độ lạnh lùng, lời lẽ sắc bén móc khoé châm chọc, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra với nó.
- Cô nói tầm phàm gì vậy, mời cô ra ngoài còn nữa dẫn thêm cả 2 người này đi luôn đi.- Phò Lâm không muốn nghe nó nói điều gì nữa nếu không sẽ bị lộ.
- Được trước khi rời khỏi đây tôi sẽ giúp ông quay về với thực tại...*nó đối mặt với Phó Lâm, ánh mắt sắc bén ánh lên sự hận thù*
- Điều tôi muốn nói với mọi người là Sẽ không có việc sáp nhập 2 tập đoàn VIVIAN và Lucky lại với nhau. - nghe điều này chính Otis cũng bất ngờ, sáp nhập điều này anh còn chưa nghe nó nhắc đến.
- HAHAHAHAHA......Diệp Minh Vy ơi Diệp Minh Vy, có phải cô đau buồn quá nên đần rồi không, cô quên là cô đã uỷ thác toàn bộ quyền quyền quản lí và tài sản của cô cho Ryan hết sao?? giờ lại đến đây nói không sáp nhập, chỉ một lời nói không sáp nhập của cô là sẽ như cô nói sao...haha...-Phó Lâm bật cười lớn, ông nghĩ do nó đã mất đứa con nên đâm ra muốn phá ông trả thù cho đứa con.
- Lời nói của tôi sẽ không có giá trị khi tôi đã uỷ thác toàn bộ quyền hành cho "chồng tôi", nhưng nếu người nhận sự uỷ thác của tôi là người khác thì sao?? - nó nhấn mạnh.
- Ý cô là sao?? - Phó Lâm nhận ra điều gì đó không ổn. Nó nhìn Eva, cô hiểu ý liền lấy trong túi xách ra xấp giấy tờ.
- Đây chính là giấy uỷ thác của cô Triệu Tử An, trong đó xác nhận toàn bộ quyền quản lý Lucky và tài sản của cô Triệu Tử An đã được chuyển sang cho Triệu Dinh. Bản uỷ thác này được thiết lập cách đây 12 ngày và trước 2 ngày so với bản uỷ thác mà anh Phó Thiên Nam đang giữ, điều này đồng nghĩa với việc bản uỷ thác của anh Phó Thiên Nam hoàn toàn không có hiệu lực, hay nói chính xác hơn hiện tại anh Triệu Dinh đây hoàn toàn có đầy đủ các quyền mà cô Tử An đã trao.- Eva nói một cách khách quan nhất, vừa thấy sấp giấy Thư kí Taz đã mang sang cho Phó Lâm ngay lập tức, Phó Lâm tức giận ném vào mặt nó.
- Mày dám lừa tao à...- ngay lúc này mọi người trong phòng đã nhanh chóng rời khỏi, chỉ còn lại con người, nhiệt độ trong phòng không nóng cũng không lạnh.
- Tại sao em lại làm vậy? - hắn nói, phải mất rất lâu hắn mới nói được, câu nói mang đầy vẻ đau lòng, hối lỗi.
- Hux, những việc tôi làm so với ông ta không là gì cả...Phó Lâm, trò chơi này tôi thắng rồi....- nó không để ý đến hắn, nói xong liền bỏ đi. Hắn khó hiểu nhìn theo nó.
- CON RANH NÀY.....MÀY DÁM....- Otis cầm xem lại bản uỷ thác lúc nãy, sau đó nhanh chóng theo sau nó, lúc này cả ba vừa rời khỏi phòng cũng thấy được có vài cảnh sát đang hướng đến phòng họp, nó không có biểu hiện gì ngoài cái nhếch môi "kì quái"
- Ba chuyện này là sao? Những gì Tử An nói sao con không hiểu gì hết vậy?? -
- Con im miệng ngay cho ta, nếu không tại con chọn nó làm vợ thì bây giờ ta không phải thế này, con ranh con....- Phó Lâm rít lên, tay vò lại lại bản uỷ thác sao đó ném đi. Thư kí Taz mở cửa vào chưa kịp thông báo thì đã thấy cảnh sát vào, vẻ mặt nghiêm trọng.
- Phó Lâm, chúng tôi đã có đủ bằng chứng để bắt giữ ông về tội giết người chiếm đoạt tài sản và tội trốn thuế. Ông có quyền giữ im lặng nhưng những gì ông nói sẽ được ghi lại và sẽ làm bằng chứng trước toà. - Phó Lâm chưa kịp nói gì thì đã thấy đôi tay của ông ta đã bị giới hạn bởi chiếc còng số 8. Hắn dự định ngăn cản hỏi cho ra lẽ nhưng chợt nhớ lại câu nói của nó lúc nãy.
- Chẳng lẽ ba mình đã làm điều gì sai trái sao?? - hắn vẫn còn nghi ngờ bởi trong mắt hắn, ba hắn là một người ba tuyệt vời nhưng vừa rồi nghe những gì cảnh sát nói và cả câu nói khó hiểu của nó, anh đã nhận ra được, có lẽ người ba mà anh hết mực tôn kính đã che dấu điều gì đó kinh khủng.