Ngày là khâm thiên giám chọn, trước tiết đoan ngọ, ngày ba tháng năm. Trước một ngày, phủ nội vụ liền đem cát phục hồng đào đưa tới, Chu Anh nghĩ hôm nay dù sao cũng là ngày vui của nàng, cũng không thể để Hoàng Thượng cùng quý phi chờ, liền dậy sớm, tùy ý Lan Tương cùng Lục La mặc phục sức cho mình.
Mãi cho đến giờ thìn mới xong, Chu Anh nhìn người trong gương đồng, tức thì bị gương mặt xa lạ này làm cho kinh trụ. Bởi vì một đời trước thỉnh thoảng lên màn ảnh, cho nên có thói quen trang điểm theo phong cách tươi đẹp, cuối cùng làn da xấu tới mức không thể gặp người, cho nên từ xuyên việt tới nay, nàng luôn chỉ trang điểm nhẹ cho có lệ, da mặt mười mấy tuổi lại non mềm có thể nhéo ra nước, không cần trang điểm gì liền có thể chói lọi. Ngày hôm nay trang điểm long trọng thế này, kim bộ diêu cùng với hoa tai tua cờ, xiêm y hồng đào phối hợp một chuỗi châu liên kim thạch, lại ngoài ý muốn làm cho xung quanh Chu Anh tỏa ra sắc thái đẹp đẽ quý giá.
"Hôm nay chủ tử ăn mặc như vậy nhìn khác lạ rất lớn so với ngày thường." Mặc dù chính mình sơ búi tóc, Lục La vẫn có chút không dám tin tưởng.
Chu Anh vuốt vuốt xiêm y xuống, bộ diêu cùng tua cờ theo cử động của nàng mà lắc lư sinh động lên: "Như vậy xấu sao?"
"Tất nhiên là đẹp." Lục La có chút chần chờ, "Nhưng nô tỳ vẫn thích ngài trước khi trang dung."
"Thôi, đi thôi, đừng làm Hoàng Thượng cùng quý phi nương nương đợi lâu." Chu Anh đối với thảo luận nàng có xinh đẹp hay không cũng không cảm thấy hứng thú, loại chế độ phong kiến trong hậu cung này, có đẹp hay không, cho tới bây giờ đều là hoàng đế nói mới tính.
Lễ sắc phong vốn cử hành ở trong cung Hoàng Hậu, nhưng hiện giờ phượng ấn, phượng sách đều ở trên tay Trương quý phi, phân vị nàng hiện nay cũng lớn nhất, lễ sắc phong liền thuận lý thành chương cử hành ở trong Ninh Tú cung.
Khi Chu Anh đến Ninh Tú cung, Gia Nguyên đế còn chưa tới, Trương quý phi cũng còn đang thay quần áo, nàng liền ở chính điện đợi. Cung nhân trong Ninh Tú cung chỉ đưa nàng tới chính điện sau liền rời đi, không ai dâng trà, không ai đi vào bẩm báo, người bận việc ra ra vào vào, tựa hồ không đem Thư uyển nghi vừa được tấn vị là nàng để vào mắt.
Nàng biết đây là Trương quý phi ra oai phủ đầu, cảnh cáo nàng tuy rằng tấn chức xong không thể kiêu ngạo, trong lòng cũng không gấp, ngồi nghiêm chỉnh đợi, không có một tia nôn nóng cùng không kiên nhẫn.
Có lẽ một nén nhang, Trương quý phi mới thản nhiên đi ra, một thân váy áo chính trang màu tím, trên đầu cắm trâm hoa khảm bảo thạch ngũ sắc cùng bộ diêu đông châu vàng ròng chạm rỗng, so với nàng tất nhiên là đẹp đẽ quý giá rất nhiều. Chu Anh mỉm cười đứng dậy hành lễ phúc thân, Trương quý phi tùy thời tùy chỗ đều có tâm tình muốn làm diễn viên.
"Uyển nghi muội muội mau ngồi đi, bổn cung đêm qua hơi mệt chút, sáng sớm ngủ dậy muộn chút, muội muội đừng để ý." Trương quý phi nhìn bên cạnh nàng trống trơn, phát giận với Oanh Nhi bên cạnh, "Vô liêm sỉ, còn không mau dâng trà choThư uyển nghi, bổn cung sẽ phạt các ngươi... cái đồ không hiểu chuyện!"
Lại mang chút xin lỗi mở miệng với nàng: “Người trong cung bổn cung bị bổn cung làm hư, mất thể thống, chậm trễ muội muội, muội muội đừng cùng các nàng so đo."
Chu Anh cũng cười: "Quý phi nương nương quá lo, tần thiếp tất nhiên là sẽ không cùng các nàng so đo."
“Bổn cung biết được tính tình ngươi vẫn là hòa thiện." Trương quý phi cúi đầu nhấp một ngụm trà, "Cũng khó trách Hoàng Thượng rất sủng ái muội muội, dù là bổn cung, cũng rất thích muội muội."
Chu Anh thụ sủng nhược kinh cười: "Đa tạ nương nương nâng đỡ."
Hai người hàn huyên một lúc Gia Nguyên đế hạ triều mới đến Ninh Tú cung, khi cửa cung truyền đến thông truyền, Trương quý phi liền đi tới bên cạnh nàng, thân thiện cùng nàng sóng vai thỉnh an.
Gia Nguyên đế nhìn hai vị ái phi một hồng một tím, kêu bình thân, liền chấp tay nâng Trương quý phi đi tới ghế thượng vị trong chính điện: "Được rồi, giờ lành đã đến, Thư uyển nghi hành lễ đi."
Lễ tiết chính thức này đã lược qua, trên cơ bản thuộc loại ba quỳ chín lạy, Chu Anh lên lên xuống xuống quỳ ba lần mới tính kết thúc buổi lễ, lại phúc phúc thân mình mới ngồi xuống.
"Hiện giờ muội muội đã là sườn tứ phẩm uyển nghi, sau này cũng giúp đỡ bổn cung quản lý chút cung vụ đi." Trương quý phi ý cười trong suốt, "Muội muội băng tuyết thông minh, phải giúp đỡ cho bổn cung."
Lúc trước Hoàng Hậu cũng động tâm tư này, Chu Anh như thế nào không biết? Lần này, Trương quý phi làm sao chân chính trông cậy vào sự giúp đỡ của nàng, bất quá là ngóng trông tìm sai lầm để danh chính ngôn thuận xử phạt nàng thôi.
"Tần thiếp đa tạ nương nương nâng đỡ, nhưng tần thiếp tư chất ngu dốt, sợ không gánh nổi trách nhiệm to lớn này." Nàng từ chối nhã nhặn.
Gia Nguyên đế cũng vỗ tay Trương quý phi: "Ái phi cũng đừng khó xử nàng, mỗi ngày Anh Nhân ứng phó tiểu công chúa đã đủ đau đầu, cung vụ phức tạp rườm rà, nàng làm sao xử lý được? Ái phi nếu là cảm thấy khó có thể ứng phó, trẫm liền kêu Hiền phi cùng nàng giải quyết."
"Nô tì tạ ơn Hoàng Thượng thông cảm." Trên mặt Trương quý phi đang cười, nhưng trong lòng thì không, Gia Nguyên đế nói lời này là đang che chở Thư uyển nghi không để lại dấu vết để, hơn nữa còn gọi Anh Nhân? Rất là thân thiết, nàng lại nhớ đã lâu Hoàng Thượng không gọi nàng là Từ Nhân nữa. Nàng nhìn Thư uyển nghi ngồi dưới ôn nhu, im lặng, đột nhiên nhớ tới lời thái hậu, quả nhiên, mấy ngày nay nàng coi thường người phụ nữ này.
"Được rồi, trẫm có chút đói bụng, hai vị ái phi cùng ăn sáng với trẫm đi." Gia Nguyên đế đứng dậy, mỗi tay ôm một người vào thiên sảnh, "Trẫm muốn ăn thịt kho Đông Pha cùng gà hầm măng khô trong cung ái phi, hôm nay có chuẩn bị không?"
Thịt kho Đông Pha
"Hoàng Thượng thích, nô tì tất nhiên là ngày ngày đều chuẩn bị, sắp tới lễ Đoan Ngọ, trong cung sớm đã chuẩn bị không ít bánh chưng, Hoàng Thượng có muốn nếm thử một chút không?" Trương quý phi cười hỏi.
Gia Nguyên đế lại cúi đầu hỏi Chu Anh bên cạnh: "Nàng thích bánh chưng vị gì?"
Chu Anh cúi đầu hơi thấp: "Tần thiếp cũng không kiêng ăn, Hoàng Thượng quyết định là được."
Gia Nguyên đế cười: "Là trẫm sơ sót, ái phi xưa nay dễ ăn, tất nhiên là sẽ không kiêng ăn, chẳng qua phá lệ thích ăn thịt hơn, trẫm nói có đúng không?"
Trong lòng Chu Anh xem thường, một đời trước vì bảo trì dáng người hoặc là ăn cơm rau dưa đựng cặp lồng cho qua bữa hoặc là rau cần với salad hoa quả, nên trong lòng khát vọng đối với thịt đã rất điên cuồng rồi!
Trương quý phi mỉm cười nhìn bộ dáng xấu hổ mang e sợ của nàng, quay đầu phân phó Oanh Nhi bên cạnh: "Thêm ít bánh chưng thịt khô, lòng đỏ trứng cùng bánh chưng hạt dẻ thịt hươu."
Chu Anh vừa nghe lời này liền tâm hoa nộ phóng, nàng vốn rất thích bánh chưng, hơn nữa bánh chưng có thịt, đó là món khoái khẩu của nàng nha.
Trong cung gói bánh chưng không phải để bán mà là cho chủ tử các cung hưởng dụng, cho nên nguyên liệu rất nhiều loại, Chu Anh bóc xong lá có thể nhìn thấy khối thịt thò ra từ trong gạo nếp.
"Nếu là muội muội thích, để bổn cung liền sai cung nhân gói một ít cho muội mang về trong cung." Trương quý phi nhìn nàng thích ăn, liền săn sóc kêu Oanh Nhi chuẩn bị thêm một ít.
"Tần thiếp tạ ơn nương nương."
Gia Nguyên đế nhìn hai người ở chung rất tốt, cũng thấy vui mừng, tự mình múc cháo cho Trương quý phi: "Trẫm nhớ rõ nàng thích ăn cháo giống trẫm, cháo chim cút, củ từ, cẩu kỷ này mùi vị không tệ, nàng cũng dùng thêm chút."
Mặt Trương quý phi giãn ra, ý cười trên mặt giống như hoa tươi nở rộ: "Hoàng thượng đã hạ chỉ, nô tì tuân mệnh."
Gia Nguyên đế cũng bị nàng chọc cười: "Hiện giờ đã quản lý hậu cung, vẫn là thích nghịch ngợm như vậy, mau dùng thôi."
Chu Anh cũng hiểu vì sao Trương quý phi mấy năm nay thịnh sủng không suy, vốn quốc sắc thiên hương, hơn nữa tính tình cũng không giống Hoàng Hậu không hiểu phong tình như vậy, phong tình cũng không phong tao, kiêu ngạo cũng không ương ngạnh, sao không được tâm Khuyết Tĩnh Hàn?
Ăn xong bữa, Chu Anh trở về Vĩnh Hòa cung, nhưng bánh chưng của Ninh Tú cung, khi hồi cung liền phân phó Lan Tương lặng lẽ ném. Ở trong Ninh Tú cung an tâm ăn là bởi vì Gia Nguyên đế cũng ăn, Trương quý phi không dám làm gì, nhưng đóng gói trở về cũng không an toàn như vậy.
"Đi phủ nội vụ lấy lá, gạo nếp và nguyên liệu linh tinh về cung, chúng ta cũng làm ít bánh chưng chính mình ăn đi." Chu Anh phân phó Bách Hợp, "Ta hôm nay ở trong cung của quý phi ăn bánh chưng lòng đỏ trứng, thịt khô cùng bánh chưng hạt dẻ, thịt hươu thấy cũng không tệ."
Vì được sắc phong, một ngày này trong cung Chu Anh nghênh đón cũng thập phần náo nhiệt, ngày này phi tần bình thường cũng không có giao tình đều tặng hạ lễ, đến chúc mừng, Chu Anh phân phó Lục La cùng Bách Hợp cẩn thận ghi chép hạ lễ, rồi cho vào kho. Kỳ thật cái này giống như vay mượn, hôm nay nàng tặng, ngày sau ngươi cũng là phải tặng lại.
Vẫn bận việc đến giờ hợi, Chu Anh mới đi nhìn tiểu công chúa, trẻ con mới mấy tháng, mỗi ngày đều phải ngủ bảy tám canh giờ, hôm nay trong điện rất náo nhiệt nàng cũng bị lây nhiễm, làm ầm ĩ hồi lâu, giờ mới ngủ say sưa.
"Ban đêm kêu vú nuôi chú ý nhiều chút, tiểu công chúa hiếu động, nửa đêm nếu là đá chăn sẽ cảm lạnh." Chu Anh kéo kéo chăn cho nàng, phân phó cung nhân bên cạnh.
"Chủ tử hôm nay cũng mệt mỏi, sớm đi nghỉ ngơi đi, bọn họ sẽ chiếu cố tiểu công chúa." Bách Hợp khuyên, "Đúng rồi, chủ tử, ngày ấy khi chủ tử đi Dực Khôn cung, thư pháp viết được một nửa liền để đó, khi hoàng thượng tới liền viết thêm vào. Chủ tử có muốn đi nhìn một chút không?"
Thư pháp Gia Nguyên đế tại sao nàng phải đi nhìn, Chu Anh nhớ tới một chuyện: "Ta phân phó làm bút bằng tóc máu của tiểu công chúa, bút này làm xong chưa?"
Bách Hợp gật gật đầu, xoay người từ ngăn tủ tầng chót bên cạnh mang ra một cái hộp gỗ khắc hoa: "Buổi chiều hôm qua phủ nội vụ liền mang tới, một bộ bút tóc máu tổng cộng mười hai cây, phẩm chất bất đồng, thân bút điêu khắc nhìn cũng rất sống động, chủ tử ngài nhìn một chút."
Chu Anh lần lượt mơn trớn đầu bút lông mềm mại này, tươi cười ôn nhu: "Bách Hợp cất cẩn thận, đợi công chúa trưởng thành, đây cũng là phần lễ vật thứ nhất ta tặng cho nàng."
"Sao? Tiểu công chúa chỉ mới mấy tháng, ái phi đã chọn xong lễ vật tương lai cho nàng?" Gia Nguyên đế lại một lần nữa phát huy chuyện hắn xuất quỷ nhập thần tới cực hạn.
Chu Anh vội chuẩn bị phúc thân thỉnh an, lại bị hắn dìu lên: "Hôm nay là đại lễ sắc phong của ái phi, nhưng trẫm vẫn bận công.. công vụ, ái phi có oán trẫm?"
Oán em gái ngươi a, trong lòng Chu Anh muốn chửi thề, hơi hơi quắt miệng: "Hoàng Thượng nhật lí vạn ky, tần thiếp sao dám có câu oán hận, nhưng tiểu công chúa vào ban ngày không nhìn thấy Hoàng Thượng, sợ là có chút thất vọng rồi."
Tiểu công chúa chỉ mấy tháng, làm sao biết thất vọng? Nàng bất quá là lấy chuyện này biểu đạt thái độ giận dỗi của mình. Từ lần trước Gia Nguyên đế lầm tin sàm ngôn oan uổng nàng, lúc sau nàng liền phát hiện, Gia Nguyên đế mặc dù là cửu ngũ chí tôn, xét đến cùng vẫn là đàn ông, là đàn ông thì cũng vẫn thích phụ nữ vừa làm nũng, vừa dấm chua.
Gia Nguyên đế quả thực chính là tục nhân thích ăn bộ dạng này, chà xát cọ cọ đầu mũi của nàng: "Là tiểu công chúa thất vọng, hay là ái phi của trẫm thất vọng rồi, hửm?"
Ngữ âm chữ cuối cùng cao lên, cực kỳ khiêu khích.
Chu Anh bị hắn ôm vào lòng, ra tẩm điện tiểu công chúa, thẳng đến tẩm điện Chu Anh.
Tất nhiên lại là một đêm mây mưa thất thường, trong ngày Chu Anh xã giao rất nhiều người, ban đêm lại bị hắn hung hăng gây sức ép, sớm đã chịu không được, ngủ mê man, Gia Nguyên đế vốn vẫn chưa thỏa mãn, nhưng nhìn dung nhan nàng có chút mỏi mệt, cuối cùng là bỏ qua, ôm nàng ngủ.
Đỉnh trướng thêu rất nhiều hoa văn tường vân, Gia Nguyên đế nhìn nhìn đột nhiên liền hiểu bật cười. Hắn trước kia còn kinh ngạc vì sao ở trong cung, phi tần sẽ không như nàng mảnh mai như vậy, dễ dàng liền mệt ngủ? Hiện giờ nghĩ đến, bởi vì mỗi khi tới cung nàng đều luôn muốn thêm, thời gian gây sức ép cho nàng cũng lâu thêm rất nhiều.
Mắt Khuyết Tĩnh Hàn chỉ nhìn thấy mái tóc đen sáng bóng của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, người phụ nữ này, lại phù hợp tâm ý của hắn như vậy.