• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi nói cho anh biết, anh mà dám đốt tôi sẽ liều mạng với anh!

Bá Vương Long năm phút đồng hồ sau cũng tới tửu lâu. Trông thấy Hồng Điệp Tri Thu, y bất đắc dĩ thở dài: “Chú nói chuyện này phải xử lý sao đây! Sầu chết tôi!”

Thiên Ngoại Phi Tiên bước tới nhéo lỗ tai y: “Bang chủ anh chẳng có ích lợi gì cả! Anh em bị khi dễ anh còn đứng đây nói sầu chết! Anh hôm nay nếu không kéo cái tên khi dễ Tiểu Thu ra để bà đây trút giận, một năm sau cũng đừng nghĩ vào phòng!”

Mặt mày Bá Vương Long tức khắc khổ sở dị thường: “Mẹ kiếp! Ông đây không đội trời chung với mấy thằng chơi trò hèn hạ [1]!! Mấy đứa chờ đó, tôi bảo người điều tra xem người nói là ai, sau đó giết đến trần truồng mới thôi!”

[1] Nguyên văn là “hạ tam lạm” – ý chỉ ba loại nghề nghiệp thấp kém không được con người xem trong nhất: cave, đào hát, ăn mày.

Tuy game [Sơn Hà] không rớt trang bị, nhưng mỗi một lần tử vong, độ bền trang bị đều sẽ giảm xuống, mà trang bị càng cao cấp, phí sửa chữa lại càng đắt đỏ. Nếu bị giết liên tục, nói trần truồng cũng không kém bao nhiêu…

Kiều Lân chờ Bá Vương Long phân công nhiệm vụ xuống dưới, lúc này mới mở miệng: “Long lão đại, chuyện này ầm ĩ như vậy cũng không nhỏ, nếu cứ tiếp tục như vầy, với ai cũng không tốt lắm. Còn nữa, anh gọi Trình Đại Hổ thêm vài cuộc nữa đi, nếu hôm nay hắn không lên, sự việc sẽ giải quyết không được.”

Hồng Điệp Tri Thu đứng dậy: “Được rồi, đừng có xem như chuyện bí mật quân sự. Bọn họ ngoài chuyện bịa đặt thêm vài câu thì còn có thể làm gì. Dù thật ảnh hưởng tới hiện thực tôi cũng không để ý, nợ ai không nợ ai tôi đều rõ cả.”

Kiều Lân trừng mắt: “Biến sang một bên! Đừng đứng đây bình tĩnh với tôi! Trong lòng cậu dễ chịu nhưng chúng tôi thì không! Tiểu Ngư, em thoát game gọi điện cho Phi Long, hỏi bọn họ có mang theo mũ giáp không, có việc thương lượng.”

Tiểu Ngư lập tức gật đầu: “Đi ngay!”

Hồng Điệp Tri Thu lần này thật nhíu mày: “Kiều Lân! Cậu muốn làm ầm chuyện lên mới hài lòng sao?”

Kiều Lân nheo mắt: “Chẳng lẽ cậu thấy cậu làm khỉ múa vui cho tụi nó thì tốt lắm?”

Hồng Điệp Tri Thu không đáp. Hắn biết bây giờ tranh cãi hay nhẫn nhịn cũng giống nhau, hắn muốn biết chính là, rốt cuộc là ai làm chuyện này, đối chuyện bị người ta nói thành dạng gì, hắn thật sự không quan tâm. Trong trò chơi, trừ bỏ đội ngũ cố định và bạn bè quen thuộc hắn cũng không hề tiếp xúc với người lạ, hơn nữa, có giết chóc tất nhiên sẽ sinh cừu hận, bị trả thù thì có làm sao. Trong lòng hắn bây giờ xác thực không thoải mái, lại hơi lo lắng rằng, lời đồn này là Trình Đại Hổ truyền ra. Hắn biết mình sẽ không đau đớn như lần phản bội trước, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ chịu gì. Có lẽ hắn quả thật mang mệnh thiên sát cô tinh, tìm một nửa khác gì chứ, toàn con mẹ nó vô nghĩa.

Bố Tầm lên trò chơi lập tức chạy tới hội họp chỗ Thiên Ngoại Phi Tiên. Lúc này kênh thế giới đã giảm bớt tần số mắng mỏ rất nhiều. Thứ nhất là Kiều Lân ra lệnh cưỡng chế cấm người Cẩm Lân đường náo loạn với đám người kia, nhưng phải nhớ kỹ ai nói những lời này, ở bang hội nào, cấp bao nhiêu, bên trận doanh nào. Thiếu người tiếp chiêu, chửi bới tự nhiên bớt dần. Nhưng vẫn còn ba người như bị tiêm máu gà, chia đều năm phút đồng hồ phát lên một cái. Nội dung đều liên quan tới Trình Đại Hổ. Trên thế giới đương nhiên có không ít người yêu cầu Bang chủ Bá Long trang Bá Vương Long lên giải thích. Dù sao, hai đương sự đều là Phó bang chủ, nhưng Kiều Lân bảo bọn họ không được nói một chữ nào, không cho thò đầu ra.

Trải qua thương nghị giữa ba bang hội, cuối cùng Bá Vương Long công bố tin đầu tiên lên kênh thế giới: 【Hôm nay những người trên thế giới bịa đặt nói xấu Hồng Điệp Tri Thu, tốt nhất nên lập tức giải thích dẹp yên lời đồn của mình. Bằng không, Bá Long trang, Phi Long bang và Cẩm Lân đường sẽ liên hợp truy nã.】

Sau đó Bố Tầm cũng phát một câu:【Từ giờ trở đi, chiến trường Thiên Địa Minh cự tuyệt thêm bốn bang hội Trấn Quốc phủ, Thiên Hải lâu, Thủy Tinh Vọng Nguyệt, Thâm Thủy đàm vào đoàn!!】

Cuối cùng, Kiều Lân bệ hạ mới phát biểu:【Từ bây giờ, Cẩm Lân đường treo giải thưởng đuổi giết Bão Cát Sa Mạc, Tùng Lâm Tiểu Tư, Tắt Đèn, San Hô Sẫm Máu, Ma Vương Ở Đây, Anh Thật Vĩ Đại. Đồ sát không phải khu chiến trường một lần 100 bảo, đồ sát trên chiến trường một lần 99 kim!】

Nhìn thông cáo thế giới bên trên của ba người, Hiểu Ngu đột nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Cậu dường như đang giao thiệp với một vài người thật khó lường a! Bá Vương Long này thoạt nhìn đúng là quá đồng bộ với cái tên, vừa đen vừa tráng, có điều bị Thiên Ngoại Phi Tiên quản thúc thành ngoan ngoãn dễ bảo. Lão nhị lên tiếng cũng rất có phong phạm a! Giờ mới biết trò chơi [Sơn Hà] đến cấp 80 là có thể gia nhập trận doanh. Thiên Minh và Địa Minh có thể tùy ý bật đồ sát tại khu không an toàn, hơn nữa, mỗi tuần đều có hai lần quyết đấu chiến trường. Phi Long Tại Thiên và Bố Tầm là lũ cuồng chiến trường, khả năng bọn họ liên kết tổ chức Thiên Địa Minh là rất cao. Quan trọng hơn, nếu gọi Thiên Địa Minh, ấy là nói người thuộc đoàn đội hai bên trận doanh của bọn họ đều góp mặt, có hai tổ đội chỉ huy trận doanh khác nhau, nhiệm vụ tuyệt đối vừa được hoàn thành nhanh chóng vừa đạt thành tích tốt, còn được hưởng danh dự rất cao trên chiến trường. Đương nhiên, cậu không có bao nhiêu cảm khái đối với giải thưởng truy sát của Kiều Lân. Lấy lượng tài sản của Tiểu Hỉ Tử mà nói, chút xíu ấy chẳng phá sản được. Cậu còn cảm thấy trong mắt tên vô lại thối không biết xấu hổ này còn mang theo tia giảo hoạt, nhất định là có mưu đồ xấu gì đấy!

Thấy anh em mọi người đều giúp đỡ mình như thế, Hồng Điệp Tri Thu thật xúc động. Có điều, ai cũng không thích nghe lời nói cảm ơn, vì thế, hắn chỉ nói ra một yêu cầu: “Nếu chuyện này do Trình Đại Hổ xúi giục, tôi sẽ xử lý hắn.”

Nhìn biểu tình trên mặt Hồng Điệp Tri Thu, trong lòng Tiểu Ngư không vui vẻ gì. Nếu thật là Trình Đại Hổ, Khâu Phong nhất định sẽ rất khó chịu, không thì mình làm một bàn ăn ngon giúp anh ấy phát tiết ăn xả giận một phen? Không biết có tác dụng không, chốc nữa hỏi Lân vậy.

Ba đoàn thể nổi tiếng nhất [Sơn Hà] cùng nhau phát lệnh truy nã, Thiên Địa Minh còn tuyên bố cự tuyệt thu nhận bốn bang hội gia nhập đoàn đội làm cả thế giới đều rung động. Quả thật, so với tin cọp mẹ Hồng Điệp Tri Thu hóa ra là nam còn ghê sợ hơn.

Dĩ nhiên, người bốn bang này cũng sẽ không yên tĩnh. Ai hơi đần độn sẽ kêu gào trên thế giới như là “Mày tưởng Thiên Địa Minh đặc biệt lắm hả? Hừ! Mày có mời bố cũng không thèm vào!”, hoặc là “Mày tưởng mày là ai! Chỉ là mấy cái đoàn rách nát trên chiến trường mà thôi, tự cho mình là hay lắm sao?” Đương nhiên ngôn từ của mấy tên đần này lập tức khơi dậy lửa giận của những đoàn viên khác thuộc Thiên Địa Minh. Trong lúc nhất thời, vấn đề Thiên Địa Minh được hay không được bàn luận nháo nhào trên thế giới khiến Tiểu Ngư chẳng hiểu ra sao, Hồng Điệp Tri Thu dở khóc dở cười. Bất quá, hắn biết đây là dụng ý của Kiều Lân, có trận tranh luận này, lời đồn nhắm về phía hắn cũng sẽ không còn bao nhiêu người chú ý. Dù sao, đề tài chiến trường đối đa số người chơi mà nói luôn là đề tài thú vị muôn thuở.

Bất quá, Bang chủ bốn bang hội kia không phải đều là đứa ngu. Trong đó, hai bang Thiên Hải lâu và Trấn Quốc phủ vội vàng gửi tin nhắn qua Bố Tầm yêu cầu giải thích lý do. Bố Tầm trả lời rất đơn giản, đi tìm những tên Cẩm Lân đường treo thưởng truy sát. Trong bang hội các người nếu còn chứa chấp, lệnh cự tuyệt này sẽ vĩnh viễn có hiệu lực! Mà so với những tên tiểu nhân vật không chút đáng kể, việc gia tăng thực lực chiến đấu chiến trường của một bang hội chú trọng PVP là tương đối trọng yếu. Vì thế, hai bang hội đầu tiên đã kick Ma Vương Ở Đây, Tắt Đèn và Bão Cát Sa Mạc ra khỏi bang, đồng thời thuận tay kick thêm mấy tên não phẳng vốn dĩ đã không vừa mắt lại kêu gào trên thế giới lúc nãy. Sau đó tuyên bố ở thế giới xóa bỏ thông cáo. Đương nhiên, Bố Tầm cũng lập tức loại trừ Trấn Quốc phủ và Thiên Hải lâu khỏi danh sách cự thu.

Mấy người bị truy nã lúc đầu còn chửi rủa trên thế giới một chốc, nhưng rất nhanh liền chìm chìm xuống. Hơn nữa còn có vài người yêu thích náo nhiệt và tám chuyện trực tiếp diễn tả hiện trường đồ sát thực tế.

Trong khi thế giới trò chơi đang ầm ĩ sôi nổi thì, nam chính thứ hai của sự kiện đầu tiên xuất hiện.

Mà khi Trình Đại Hổ bước chân vào Thiên Ngoại Phi Tiên, chưa kịp đứng vững người, Thiên Ngoại Phi Tiên đã nhanh lẹ nhảy lên nhấc chân phi thẳng ngay choc phần bụng dưới của Đại Hổ. Tuy cùng trận doanh không thể PK bên ngoài lôi đài, nhưng game toàn tức nếu có mô phỏng liền tự nhiên có đặc điểm mô phỏng. Cảm nhận sâu sắc của cú đạp không quá mãnh liệt, cũng không tạo thành ảnh hưởng lên HP và trang bị nhân vật, song cảm quan ngoại tại và phản ứng sẽ không kém. Cho nên Trình Đại Hổ lúc ấy bị đá phăng ra cửa chính, khiến người bên ngoài hóng chuyện càng thêm ồn ào.

Trình Đại Hổ lúc này thật lờ mờ. Lúc Bá Vương Long gọi điện đã thuật lại mọi chuyện cho hắn nghe, cũng không tránh rống to mắng hắn một trận. Bất quá mấy thứ ấy chẳng quan trọng gì với hắn, hắn chỉ lo Hồng Điệp Tri Thu nghĩ rằng là do hắn làm, hắn gánh không nổi hiểu lầm ấy. Hai ngày biết rõ chân tướng này khiến hắn rất rối rắm, nhưng hắn biết trước nay Hồng Điệp Tri Thu chưa từng cho hắn hi vọng nào, là chính hắn mặt dày mặt dạn quấn quít đối phương. Hơn nữa, hai ngày nay vội hoàn thành công việc xong, hắn chỉ toàn nghĩ tới Hồng Điệp Tri Thu. Hắn biết, hắn thật sự thích Tiểu Thu, dù biết đối phương là nam hắn cũng chỉ kinh ngạc và khó tin, chứ không có cảm giác ghê tởm hoặc hối hận gì. Hắn vốn định suy nghĩ cẩn thận xong rồi mới vào trò chơi, không ngờ tối nay vừa khai tiệc liên hoan, mệt mỏi đêm khuya mới về nhà thì nhận được cú điện thoại như vậy.

Thời điểm biết Tiểu Thu vì sự kiện này mà trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, Trình Đại Hổ đột nhiên nhận ra bản thân chịu không được. Không chịu Tiểu Thu bị người khác khi dễ, càng không chịu được kết quả hắn có khả năng vĩnh viễn không được gặp Tiểu Thu. Cho nên hắn hoảng hốt, bị đạp một cước xong hắn cũng không nói gì, cứ đứng đấy nhìn thẳng vào Hồng Điệp Tri Thu cũng đang nhìn chằm chằm mình. “Tiểu Thu, không phải do tôi làm. Em phải tin tôi.”

Hồng Điệp Tri Thu không nói gì, khiến cho người chung quanh cũng không mở miệng. Bọn họ biết, lời đồn chẳng ảnh hưởng lớn tới Hồng Điệp Tri Thu, nhưng Trình Đại Hổ thì khác.

Đột nhiên giữa kênh thế giới nhảy ra một tin tức:【Tướng quân Trình Đại Hổ sử dụng “Chết Không Đổi Thay” đối với nữ hiệp Hồng Điệp Tri Thu, và tuyên thệ với nàng: “Đừng vì những lời bịa đặt ấy mà chối bỏ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không làm chuyện thương tổn tới em! Tiểu Thu, tôi yêu em. Dù em là nam hay là nữ, tôi yêu em cả một đời!】

Chết Không Đổi Thay là một loại pháo hoa đắt đỏ trong [Sơn Hà]. Thời gian đốt vô cùng dài, trong lúc đốt sẽ xuất hiện một ao sen trên mặt đất. Bất kể đốt pháo hoa ở nơi sa mạc hay là trong rừng rậm, ao sen này đều hiện lên dưới chân người đốt chừng mười phút thời gian trò chơi, là thứ các cô gái yêu thích nhất. Rất nhiều chàng trai theo đuổi bà xã đều phải mua thứ này. Bất quá, giá tiền của nó thật sự không phải ai cũng chịu được, 999 bảo một cái, lại chỉ có thể mua ở NPC di động. Cho nên, không ít cô gái đều thảo luận trong trò chơi, nếu ai có thể đưa tôi một “Chết Không Đổi Thay”, để ao sen dưới chân tôi dập dờn mười phút, người nọ xấu bao nhiêu tôi cũng bằng lòng!

Chín trăm chín mươi chín bảo! Khi Tiểu Ngư tò mò hỏi Kiều Lân đột nhiên xuất hiện ao sen và pháo hoa là thứ gì, ông chủ Kiều liền nói cho Tiểu Ngư biết chân tướng, bổ sung thêm giá cả. Kết quả như ý liệu, Tiểu Ngư lập tức nhảy dựng lên. “Tôi phi! Quá xa xỉ rồi! Tôi nói cho anh biết, anh mà dám đốt tôi sẽ liều mạng với anh!”

Ông chủ Kiều nở nụ cười: “Có số tiền này anh không bằng trực tiếp đưa em, đúng không bà xã?”

Trong óc Tiểu Ngư bây giờ chỉ còn đống tiền như con số thiên văn, cho nên vội vàng gật đầu, sợ tiền chạy mất: “Đúng vậy!”

Thế nhưng một “Chết Không Đổi Thay” còn lâu mới chấm dứt. Lát sau, Trình Đại Hổ lại châm thêm chín pháo hoa thay cho lời yêu, kích thích Tiểu Ngư đau tim khôn nguôi. Mãi đến khi Khâu Phong vội vàng ngăn Trình Đại Hổ lại! Bằng không mạng tiểu gia ta đã không còn!

Khâu Phong lúc này thật cảm động. Không phải vì tiền, mà là vì ánh nhìn của Trình Đại Hổ. Hắn cảm thấy mình có thể yên tâm thêm lần nữa, cho dù tương lai vẫn chấm dứt trong thất bại cũng không sao cả, đời này, có thể có người dùng đôi mắt kiên định như vậy nhìn mình, trước mặt cả thế giới nói yêu mình, chết cũng đáng!

Vì thế Hồng Điệp Tri Thu bước ra Thiên Ngoại Phi Tiên, đi vào ao sen, nâng tay đánh một phát lên gáy Trình Đại Hổ: “Anh đồ ngu ngốc! Tiền nhiều như vậy không có chỗ tiêu sao!”

Trình Đại Hổ nở nụ cười ngu ngốc: “Tiểu Thu, em tin tôi? Đồng ý cùng tôi một chỗ?”

Hồng Điệp Tri Thu dùng hai tay xoa xoa mặt, nhấn hàng lệ chực tuôn khỏi đáy mắt trở về: “Về sau tiền phải nộp hết! Anh quá lụn bại!”

Trình Đại Hổ lập tức giang tay ôm Hồng Điệp Tri Thu vào trong ngực: “Tốt quá! Tôi vừa nãy sợ rằng em không chịu tin tôi. Thời gian dài như vậy tôi chỉ tích cóp được mười cái.”

Tiểu Ngư một bên vẻ mặt hâm mộ: “Trình Đại Hổ quả nhiên là người tốt! Thu tỷ tỷ thật hạnh phúc!”

Ông chủ Kiều chọn mi: “Sao? Anh không phải là người tốt, anh mang bất hạnh cho em à? Được rồi, bây giờ anh ít nhất có thể mua mấy chục cái pháo hoa thế này, anh đi tìm NPC!”

Tiểu Ngư nghe xong lập tức níu ống tay áo Kiều Lân lại: “Anh dám đi! ! Anh đã nói tiền đều cho tôi hết!!”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lệ ròng. Tui lại quên post bài…

Pháo hoa này tham khảo trên Thề Non Hẹn Biển của Kiếm Tam. Thứ này lúc đầu cực đắt. Bây giờ thì thảy đầy đường…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK