Công kích đơn thể của Tạc Xỉ quả nhiên rất cao, nhất là đối với bốn người cận chiến mà nói đặc biệt càng phiền toái. Trình Đại Hổ ở lần hô “Trốn!” thứ ba của Kiều Lân, giây tiếp theo y liền trúng chiêu. Cũng may, lượng máu đủ dày, hơn nữa trên người y còn được Tiểu Ngư treo hồi máu liên tục, tuy rớt hẳn 10% HP nhưng lại không chết được. Chẳng qua là khiến y giật nảy mình.
Có điều không phải tất cả ai cũng có vận khí tốt như Trình Đại Hổ đồng chí, đặc biệt khi HP của Quân Cơ trừ Đại Bi ra là dày nhất. Cho nên, khi Không Cho Sờ đồng học đáng thương xê dịch thiếu một thước, lão nhân gia hắn trực tiếp gục luôn, theo sau ba cái công kích tùy cơ tiếp theo là em gái Thanh Ninh không kịp lưu ý, hàng tên trên đầu liền nhanh chóng chuyển màu xám.
Lúc này HP Tạc Xỉ còn 91%, nói cách khác, hiệu quả hai mươi phút đánh của bọn họ xem như đã hiển thị rất rõ rệt. Vì thế ông chủ Kiều lập tức hô to: “Thoát chiến!” Sau đó mọi người cấp tốc nhảy khỏi phạm vị chiến đấu.
Hồng Điệp Tri Thu cười cười kéo Không Cho Sờ lên, sau đó cực kỳ “ôn nhu” nói: “Trong vòng một tiếng cậu không thể chết được, bằng không người chạy thi chỉ có thể là cậu nha ~!”
Không Cho Sờ sống lại, lập tức khóc thầm. Đây là vận mệnh của áng mây cô tịch, ai bảo CD của hồi sinh của bọn họ chỉ có mười phút chứ! “Tôi cường liệt yêu cầu bảo hộ mọi hướng!!”
Tiểu Bố Đinh ôm bụng cười to: “Thấy chưa! Em đã nói anh nhất định phải tìm một tráng hán để trấn an nội tâm yếu ớt mà! Không đúng, hẳn là phải trấn thêm thân thể càng thêm yếu ớt của anh mới đúng nha!”
Không Cho Sờ nghiến răng nghiến lợi: “Con bé này, biến sang một bên! Coi chừng anh đi méc cha mẹ em!”
Tiểu Bố Đinh vội vàng ôm chặt hai vai: “Ai u ~~ em sợ lắm đó ~~ méc đi! Em nhiều lắm là nói không chăm chỉ học hành. Có điều, em nếu nói cho mẹ anh biết anh đọc trộm tiểu thuyết cao H em viết, lại còn đọc rất kỹ lưỡng, anh đoán xem bác với bác cả sẽ nói gì đây? Ái chà chà, nghĩ tới cũng rất kích thích nha!”
Tưởng tượng mẹ mình có lẽ sẽ dứt khoát đổi đối tượng gặp mặt nữ tính sang một đám đàn ông uy vũ tráng kiện, Không Cho Sờ đồng chí chảy ròng nước mắt. “Nhóc thắng!”
Một trận hi nháo qua đi, buff hết các loại buff, chiến đấu lại bắt đầu. Con thứ hai thật ra dễ đánh hơn con thứ nhất, tuy công kích đơn thể rất dày đặc, nhưng chỉ cần tập trung tinh thần, di chuyển chuẩn xác, vậy việc đánh cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi. Quả nhiên khi bọn họ vật ngã Tạc Xỉ, Kiều Lân nhìn lên hệ thống thời gian trò chơi cũng qua ba tiếng rưỡi rồi. Tâm lý mỏi mệt có thể bởi vì ngày hôm qua đi liên tục khiến bây giờ càng mãnh liệt hơn. Từ cử động cũng có thể nhìn ra, đám người kia đều đang thúc giục Tiểu Ngư nhanh nhanh đi sờ thi thể.
Đối mặt với con quái vật thân người đầu thú to lớn, Tiểu Ngư bước tới gần vẫn có phần rờn rợn. Ấy là khi nãy cậu đã bị con BOSS này quật chết hai lần, tuy người chính thức đánh là Giải Giáp Quy Điền và Kiều lân sau đấy đều chết một lần, nhưng không ai đen đủi như mình, mới vừa vô ý đến gần, BOSS liền xoay cự xoa quăng về phía cậu, Tiểu Ngư cứ vậy màhoa hoa lệ lệ ngã vật xuống đất. Đau ơi là đau, nhưng còn làm cậu bực hơn cả việc đau chính là bản thân quá yếu. Thế nên chuyện sờ BOSS bây giờ cậu hơi có điểm ngường ngượng, lo lắng tay mình cũng đen nốt theo.
Đương nhiên kết quả rất tốt, con BOSS này tổng cộng rớt bảy thứ cộng với mười kim “tiền lương” mỗi người. Thùng vẫn ra, có điều lần này cấp bậc không cao, là năm thùng sắt “bao thành gói”. Kì này bọn họ không dùng phương thức thịt-chạm-thịt để quyết định quyền sở hữu nữa, mà trực tiếp dùng thảy điểm hệ thống. Kết quả các thùng lần lượt được phân cho Tiểu Bố Đinh, Không Cho Sờ, Thanh Ninh, Ngư Tiểu Ngư cùng Trình Đại Hổ.
Cái nịt gối của Quân Cơ thuộc về Giải Giáp Quy Điền, mũ công kích của Thiệu Hoa lâu cho Thanh Ninh, một chiếc vòng tay trị liệu Thiệu Hoa đưa Tiểu Ngư, một cái quần Chính Dương về Tiểu Bố Đinh, còn có một đôi giày Đường môn đem cho Lưu Hành Gặp Trở Ngại. Lại nói, về mặt lý luận, ngoại trừ Hồng Điệp Tri Thu và Kiều Lân, những người khác đều có thu hoạch hoặc nhiều hoặc ít.
Bắt đầu đi tới chỗ lão Tam, cây rừng dần dần giảm bớt. Tuy đầm lầy bùn đất vẫn còn, nhưng trên đường nhiều lắm cũng chỉ nhảy bật qua vài vũng nước đọng. Số lượng tiểu quái không đông, nhưng lại có đám mãng xà quần công. Hiện giờ Tiểu Ngư đã có thể bình tĩnh tự nhiên mà đối đầu với lũ động vật máu lạnh không chân, chuyện sờ thi thể mấy con này không còn là vấn đề.
Phía sau lùm cây màu đỏ Tiểu Ngư phát hiện tấm bia địa doanh. Mặc dù mục tiêu hôm nay của bọn họ là ít nhất phải tiêu diệt hai con BOSS, nhưng địa doanh nhất định phải sờ. Bằng không nếu lại chết người, vậy thì phải nhích từ chỗ địa doanh chỗ lão Nhị đằng kia, như vậy chẳng phải là tự ngược sao.
Bước qua tấm bia đá, tầm nhìn mọi người dần dần được mở rộng ra. Bên tai còn có thể nghe tiếng nước chảy “rào rào”, xem ra phía trước nhất định có dòng sông không nhỏ.
Kiều Lân nói: “Con này là một con quái thú rắn ba đầu., hình thức mỗi đầu công kích không giống nhau. Có nước có lửa có độc, cho nên kỹ năng giảm sát thương vừa CD xong phải treo lên người ngay. Nhưng con BOSS này dễ ăn hơn hai con trước một tí. Nghe nói công kích nội công của nó là dựa trên lượng máu. Mỗi lần 5% sẽ lập tức phát ra một công kích nội công thuộc tính, phạm vi công kích là 30o. Cái này có thể tránh được, trước khi nó phát công kích sẽ há miệng cast skill trước, cho nên khi tôi hô tất cả mọi người phải rời khỏi phạm vi công kích đầu lưỡi há to của nó. Rồi, khi nó bị đánh rớt 10% máu, ba cái đầu sẽ cùng lúc phát kỹ năng, lúc này trốn không kịp, nhưng trị liệu nhất định phải nhớ buff diện rộng, bởi vì thương tổn ba công kích không lớn, song Tiểu Ngư và Thanh Ninh vẫn hơi có nguy cơ, đến lúc đó nhớ rõ phải chạy trốn tới bên cạnh vòng chiến đấu, không được chạy sang chỗ khác, nghe đâu đấy là khu an toàn của tân thủ chưa max cấp. Hiểu chưa?”
Mọi người gật đầu. Bọn họ trực tiếp bổ sung buff không quan trọng làm thí nghiệm, Trình Đại Hổ đồng chí xung trận lên trước làm tuyến đầu.
Con cự xà ba đầu tên Cửu Anh này nhìn thoáng qua rất có khí thế, nhất là lúc ba cái đầu đồng thời phóng kỹ năng, cảm giác kia thật sự là đản đau. Tiểu Ngư và Thanh Ninh tại “khu an toàn” tự buff mình liên tục, nhìn đám đội hữu đang “vật lộn” với con dị thú, phải nói là đã ghiền cực kỳ. Cảnh này tuyệt đối còn thật hơn cả coi phim 5D, dù gì thì bản thân tình tiết phim đã không thể chân chính dung nhập vào trong, mà ở trò chơi này, mỗi người họ đều là nhân vật chính, cảm thấy đồng cảm là chuyện hiển nhiên.
Mất hai tiếng rưỡu, tốc độ tiêu diệt con BOSS này hiện nay là nhanh nhất. Mà thù lao cự mãng Cửu Anh cho họ cũng khá dày.
Hai thùng vàng vẫn như cũ chạy vào túi bệ hạ, một cây thương Đồ Long của Quân Cơ thuộc về Trình Đại Hổ, mỗi chuỗi phật châu Đại Bi cho Thanh Ninh bán lấy tiền, một cái áo công kích của Thiệu Hoa đưa Tiểu Ngư. Khiến bầy đàn vui vẻ hơn là nó còn rớt thêm một món trang sức thắt lưng bảo vệ tay da rắn. Tuy nói là đồ trang sức thắt lưng, song hình dáng vị trí của nó lại là cánh tay, sau khi mang vào cánh tay sẽ giống như đang được con rắn nhỏ quấn quanh, thứ này còn có thể căn cứ theo màu sắc trang bị mà biến hóa sắc thái. Đúng là cao cấp. Đây cũng là một trong những vật phẩm đặc biệt đáng giá nhất mọi người nhận được trong phó bản này.
Cho dù là đoàn thân hữu, nhưng món đồ mới mẻ này mọi người đều muốn có. Bàn chuyện tiền bạc rất tổn thương tình cảm, hơn nữa nếu nói tới tiền, 12000% sẽ thuộc về Tiểu Ngư rồi. Cho nên mọi người lại một lần nữa cho rằng thảy điểm tổn thương cảm xúc, một lần nữa thịt-chạm-thịt. Lần này vận khí Trình Đại Hổ vượt xa người thường, trực tiếp lấy một “tay trắng” chiến đấu với chín “tay đen”. Bảo vệ tay da rắn cứ thế mà tự nhiên rơi vào túi hành trang của Hồng Điệp Tri Thu. Thu tỷ tỷ không chút khách khí đeo vật trang sức lên người. Phối với sáo trang màu lục nhạt trên người hắn, con rắn nhỏ màu ngọc bích gần như trong suốt thoạt nhìn vô cùng óng ánh, đẹp cực kỳ.
Tiểu Bố Đinh nắm chặt tay: “Quá đẹp! CD xong chúng ta đi tiếp đi! Nhất định còn rớt thêm được! Hức hức hức hức!!” Thanh Ninh và Càn Khôn tất nhiên tán thành.
Kỳ thật Hồng Điệp Tri Thu cảm thấy mình có thể đưa cho bọn con gái trước, nhưng xét thấy ngay cả Lưu Hành Gặp Trở Ngại cứ tư thế gấp rút muốn thò tay vào, hắn cũng liền thuận theo mọi người duỗi tay ra. Không ngờ Đại Hổ nhà mình lại pờ-rồ như thế, lâu lâu bị đám con gái hâm mộ cũng tương đối không tồi nha. Ha ha!
Đằng sau khu hoạt động của boss Cửu Anh có tầm hai mười mấy cái thủy đàm lớn nhỏ không đồng nhất. Thời điểm đánh BOSS bọn họ chẳng có tâm tình để ý linh tinh, nhưng qua BOSS rồi, giờ mới phát hiện thủy đàm chốc chốc lại bốc lên bọt khí, hơi nước lượn lờ như có như không, quả nhiên chính là suối nước nóng.
Nếu không phải bên cạnh suối nước nóng còn có một ít xương người xương thú bị cắn nát, với cái tính ăn nhậu chơi bời tối thượng, đám người này có lẽ sẽ tụ lại nhảy xuống nước cười ha ha ha ha rồi. Vì thế vừa lướt thấy có một đống bầy nhầy khó coi, tất cả mọi người đều nhăn mũi. Tiểu Ngư cảm khái: “Tôi chưa ngâm suối nước nóng bao giờ! Cái này lại vào không được, tiếc quá.”
Nghe Tiểu Ngư nói chưa từng ngâm nước nóng, ông chủ Kiều liền mắt sáng rỡ: “Có gì đâu. Anh nhớ bên Z có hai cái làng du lịch suối nước nóng lớn mà?” Nói xong anh bắn mắt qua phía Trình Đại Hổ.
Đại Hổ huynh gật đầu: “Đúng vậy. Thành phố Z phát hiện suối nước nóng trên hai núi gì đó, cũng chia thành hai làng du lịch lớn. Nếu Tiểu Ngư muốn đi, tôi mang mọi người đi cùng. Tôi với ông chủ làng du lịch là bạn học thời trung học, có thể đặt được phòng tốt.”
Nghe nói được đi suối nước nóng, Tiểu Ngư lập tức nhảy nhót! “Thật sao? Thế Lân, chúng ta khi nào thì đi?”
Nhìn Tiểu Ngư bộ dạng cấp bách không thể đợi được, Kiều Lân cười: “Sao cũng phải chờ qua Trung thu, em quên là em đã đồng ý chúng ta sẽ về nhà ăn bữa cơm đoàn viên à?”
Tiểu Ngư đỏ mặt: “Tôi cũng không phải nói bây giờ, chỉ là hỏi anh khi nào.”
Hồng Điệp Tri Thu cười nói:“ Thế này đi, chờ qua lễ Trung thu, tôi và Đại Hổ sẽ về đón cậu và Kiều Lân, toàn bộ hành trình cùng ăn cùng chơi, thấy sao?”
Tiểu Ngư hỏi: “A? Khâu đại ca, anh phải cùng Trình Đại Hổ qua nhà y đón lễ Trung thu à?”
Hồng Điệp Tri Thu gật đầu: “Đúng vậy. Có điều tôi không ở nhà hắn, tư tưởng cậu bạn nhỏ đừng nên nghĩ quá phức tạp nha ~!”
Tiểu Ngư hắc tuyến: “Em vốn dĩ không biết phức tạp anh nói là cái gì được không?”
Hồng Điệp Tri Thu mỉm cười: “Vậy cậu bảo tôi nói phức tạp bao nhiêu?”
Tiểu Ngư không nói gì, ông chủ Kiều bực bội: “Làm cái gì đấy! Không được mắng bà xã tôi!”
Tiểu Bố Đinh đứng một bên hâm mộ: “Đi làng du lịch suối nước nóng ở Z! Thiệt thèm! Kiều lão đại, bằng không chúng ta offline đi!! Em rất muốn đi chơi! Anh hai, anh cũng đi đi!”
Không Cho Sờ quả thật cũng rất động tâm. Thành phố Z mặc dù ở tỉnh khác nhưng lại không xa lắm, đi hai ngày cũng có thể. Nhưng loại chuyện này hắn không thể quyết định được, vì thế chuyển mắt sang Kiều Lân.
Ông chủ Kiều nhướng mày: “Còn ai muốn đi?”
Sau đó liền thấy những người còn lại giơ tay lên. Ông chủ Kiều hắc tuyến. Cái đám bóng đèn thích góp vui này! “Được rồi, có điều ra ngoài chơi, ăn tôi có thể bao, phí dừng chân thì phải tự lo đấy!” Thân là bang chủ, tất sẽ có bộ dáng bang chủ nha.
Trình Đại Hổ giữa tiếng hoan hô của quần chúng góp một câu: “Chỗ ở tôi mời, dù sao tôi có quen với ông chủ, có thể giảm giá. Nhưng lộ phí tự quản.” Sáu người còn lại lại hoan hô tiếp. Chỉ là bọn họ đều biết, loại offline có người mời khách này sẽ không được tuyên bố trên kênh bang hội, về phần bọn Phiên Gia và Gia Tử thì sẽ đi hỏi ý kiến và thời gian. Tóm lại, lần hoạt động tụ hội ở làng du lịch suối nước nóng cứ thế mà được ấn định rồi.
Tác giả có lời muốn nói: Hô ~ Lúc đi nghỉ suối nước nóng cũng chính là cái ngày ông chủ Kiều đi cầu hôn. Đám cưới gì đó, truyện cũng sắp tới lúc rồi. *Đổ mồ hôi* Mọi người hình như không hứng thú mấy, nhưng mỹ thực vẫn tiếp tục. Đương nhiên phiên ngoại cuộc sống gia đình sau đám cưới vẫn có. Phiên ngoại sơn hào hải vị trong trò chơi cũng sẽ có.