• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cha mẹ Trình Dật được chôn cất cùng nhau ở nghĩa trang Tây Sơn.



Buổi sáng Trình Dật cùng Tống Thanh Y cùng ông nội cáo biệt, lái xe đi đến Tây Sơn.



Tây Sơn là mảnh đất phải nói là vô cùng an tĩnh, lúc Tống Thanh Y cùng Trình Dật đến xung quanh không một bóng người, ngay cả chim chóc đều không có, yên tĩnh đến đáng sợ.



Nghĩa trang Tây Sơn là mảnh đất tư nhân, có tiếng là đắt đỏ.



Tống Thanh Y cùng Trình Dật leo bộ lên núi,nhìn anh cô nhịn không được hỏi "Nhà anh có phải lúc trước rất có tiền?"



"Vẫn được." Trình Dật nói: "Bởi vì mẹ anh là diễn viên mà cha anh ông ấy lại hợp tác cùng bạn bè mở một công ty quy mô nho nhỏ,xem như cũng có tiền "



Tống Thanh Y ồ một tiếng "Diễn viên sao? Em nhớ anh từng nói qua, nhưng anh chưa nói với em là ai."



Trình Dật nhìn cô cười "Một chút nữa đến em sẽ biết?"



Hai người cùng nhau đi vào bên trong, thấy bia mộ phía trước, Tống Thanh Y cảm giác tim mình đập vô cùng nhanh,thậm chí còn có cảm giác hồi hộp.



Thỉnh thoảng cô cũng đi viếng mộ cho bố mẹ mình, thường ở lại không lâu,chỉ một chút liền rời đi. Tâm trạng cũng không có gì khác thường, không vui cũng không buồn,đây là lần đầu tiên cô đến viếng ba mẹ Trình Dật có nhiều cảm xúc xoay quanh như vậy.



Đi thẳng vào bên trong, Trình Dật dừng bước chân.



Chậm rãi đem hoa tươi đặt trước bia mộ, đứng thẳng người, thấp giọng nói: "Ba mẹ, con mang con dâu của ba mẹ tới thăm hai người."



Tống Thanh Y nhìn những dòng chữ trên bia mộ cùng hai tấm ảnh hai người lúc còn trẻ.



Phụ Trình Khuyết, Sư Tuyền...



Trong đầu giống như có một dây cung đang căng chặt sắp đứt.



Sư Tuyền...



Nữ thần của những bộ phim văn học, mất sớm trong một vụ tai nạn xe hơi, năm đó tin tức vô cùng ồn ào huyên náo, liên tục được đưa tin trên báo đài. Lúc đó cô vẫn còn học sơ trung, xem rất nhiều bộ phim của bà ấy, mỗi một bộ đều vô cùng tuyệt vời.



Tống Thanh Y sửng sốt hồi lâu đều không thể nói được ra lời.



Trình Dật từ trên mặt cô ngắt một cái "Ngốc rồi sao?"



"Không." Tống Thanh Y trả lời theo tiềm thức, về sau còn ngẩng đầu lên nhìn Trình Dật, không chuyển mắt cứ đứng nhìn chằm chằm mặt anh, mấy giây sau, còn thò tay đem mặt Trình Dật giữ lấy, cau mày nói: "Anh thật sự cùng với mẹ mình thật sự rất giống."



Trình Dật: "..."



Khẽ mỉm cười nhìn cô "Anh nếu không giống mẹ thì còn có thể giống ai?"



Lúc trước còn chưa cảm thấy, nay biết được quan hệ này, Tống Thanh Y cứ đứng nhìn Trình Dật, cảm thấy nhìn thế nào cũng rất giống Sư Tuyền.



"Anh..." Tống Thanh Y muốn nói gì đó, lại không biết nên nói như thế nào.



"Làm sao?" Trình Dật nhíu mày hỏi.



"Chẳng qua là em cảm thấy hơi kỳ quái." Tống Thanh Y nói: "Nếu mẹ anh là Sư Tuyền, vậy anh sao lại nghèo đến như vậy."



Vì sao khi nhìn anh cô luôn có một loại ảo giác anh thật sự rất nghèo?Thật là khó hiểu!!!



Trình Dật nói: "Anh lúc nào nói qua nhà anh nghèo?"



Tống Thanh Y: "..."



Quả thật không như cô nghĩ.



Là do cô hiểu lầm hiểu lầm mà thôi.



Trình Dật nghiêng đầu nhìn về phía Tống Thanh Y " Tại sao em lại nghĩ anh nghèo?"



Tống Thanh Y: "..."



Như có điều suy nghĩ,quay sang liếc anh, giống như: Chẳng lẽ chính anh còn không biết sao?



"Lần trước anh mang Cục Bông tới đoàn phim, đòi tiền." Tống Thanh Y khẽ nói.



Trình Dật ở trên đầu cô xoa nhẹ một cái nói: "Là anh đòi tiền em sao?"



Tống Thanh Y: "..."



"Lúc ấy không phải chính em là người chuyển tiền cho anh trước sao?" Trình Dật nói: "Vì em nguyện ý gửi qua anh cũng đành phải chịu thiệt mà nhận lấy, tiện thể nhìn một chút... xem bà xã mình thật sự đến cùng có bao nhiêu tiền?"



Tống Thanh Y mím môi,đập vai anh,khẽ nói:"Tại vì em nghĩ anh cũng như những người khác là kiểu sinh viên nghèo vượt khó."



**



Tống Thanh Y không phải là người hay tranh luận với người khác, thậm chí khi cô cùng người khác nói vài vấn đề cùng nhau tranh luận,nói một chút liền không biết nói như thế nào nữa,cạn từ ngữ.



Đến thăm ba mẹ Trình Dật, cô cũng không biết mình nên nói cái gì cho phải, đành đứng yên lặng bên cạnh nhìn Trình Dật mặc dù vẫn cười như thường lệ, nhưng cô lại không thể hiểu được nỗi buồn trong mắt anh.



Bởi vì nỗi buồn đó cũng đã từng xuất hiện trong mắt cô.



Trải qua nửa giờ, Trình Dật quay sang nói: "Em có thể đi ra bên ngoài chờ anh một chút không?"



Tống Thanh Y gật đầu.



Ánh mắt Trình Dật nhìn về phía mộ bia, trên đó có khắc bốn chữ Sư Tuyền và Trình Khuyết, phía bên trên là ảnh chụp hai người, mặc dù đã trải qua mười mấy năm nhưng vẫn như cũ hoàn hảo không tổn hại.



Tống Thanh Y lấy dũng khí, nhìn mộ bia phía trước khom người chào tạm biệt "Ba mẹ, về sau con lại đến thăm hai người."



Trình Dật khẽ cười "Trước kia cũng không phát hiện miệng bà xã mình như thế nào lại ngọt như vậy?"



Tống Thanh Y nhẹ nhàng liếc anh, chỉ vào phía bên ngoài nói: "Em ở bên kia chờ anh."



"Được."



Tống Thanh Y một đường đi.



Trình Dật nhìn bóng lưng cô không khỏi cười, nói: "Ba mẹ, hai người có phải cũng thích cô ấy giống như con không?"



Tống Thanh Y ở phía bên kia nhìn qua.



Thiếu niên mặc áo khoác màu đen, hai tay nhét vào trong túi, tóc theo gió làn gió nhẹ nhàng thổi qua.



Cô tịch, trầm mặc.



Dường như nhìn thấy chính mình trước đây đã từng có một khoảng thời gian dài như vậy.



Sau khi thăm ba mẹTrình Dật trở về,lúc mở điện thoại Trình Dật nhận được một tin nhắn đến từ Tống Thanh Y: Quên và nhớ trước giờ đều không bao giờ mâu thuẫn với nhau.



**



Lễ truy điệu Bà nội được ba mẹ Trần Đạc quyết định cử hành ngày 9 tháng 11.



Trần Hạo gửi tin nhắn cho Tống Thanh Y, cô vuốt ve di động trả lời một câu "Được".



Buổi tối hôm nay, Tống Thanh Y rốt cuộc cũng có thời gian đọc tin tức trên Internet.



Trong ba ngày qua, cô căn bản đều không có thời gian cùng tâm tình mở weibo.



Video bà nội vẫn luôn hiện diện trong tâm trí cô, vừa nằm xuống liền nhìn thấy bà nội,mặc một bộ quần áo mới, nhìn cô mỉm cười ôn hòa, nhưng một câu đều không nói ra.Mà video đó ở trên mạng cũng gây không ít sóng to gió lớn trên Internet, weibo Tống Thanh Y, Trần Đạc, Thượng Nghiên ba người đều bị công kích, bên phía Trần Đạc có nhiều PR, trên cơ bản tất cả sóng bên anh ta đều chuyển dời đến Thượng Nghiên, mà Thượng Nghiên từ lần trước scandal "Tiểu tam " còn chưa giải thích,công ty đại diện hình như cũng đang bất hòa với cô, bên phía bên đó cũng chẳng phân bua giải thích giúp cô ấy.



***PR là tên viết tắt của Public Relations có nghĩa là Quan hệ công chúng. Bản chất của nghề quan hệ công chúng là cải thiện cái nhìn về một người, một công ty, phát thông tin tới giới truyền thông và lôi kéo sự chú ý của họ. Nhân viên PR phải có khả năng thuyết phục. Và mặc dù hiệu quả không thể sờ thấy được, việc tạo ra hình ảnh riêng và tăng thiện ý từ phía khách hàng, công chúng.****



Lúc này trên mạng như thế nào cũng mặc kệ.



Tống Thanh Y đã tìm được luật sư bàn bạc khởi tố Vạn Tịch, đêm nay luật sư cũng thông qua WeChat gửi văn kiện cho Tống Thanh Y.



Tống Thanh Y đại khái là nhìn qua một lần, gửi một cái OK đi qua.



Văn phòng luật bên kia động tác rất nhanh gọn, trực tiếp @ VạnTịch cùng Tống Thanh Y,bao gồm những văn kiện có liên quan đến hai người, thanh minh sáng tỏ thông qua pháp luật giải quyết vấn đề.



Ngay khi văn kiện luật sư vừa phát, cộng thêm chứng cứ Tống Thanh Y đã từng phát weibo mấy ngày trước, còn có đoạn video của bà nội,hướng gió Internet đã thay đổi hoàn toàn.



Lúc phát văn kiện luật sư trên weibo phía dưới bình luận Tống Thanh Y thấy được một vài ID quen mắt,đầu tiên là: Thổi bay nhà tôi, Tống.



Phần bình luận dài của fan này đang đứng đầu về lượt yêu thích,cụ thể là cô nàng viết:




Thích Tống Thanh Y chín năm,cô ấy vẫn luôn là một cô gái vô cùng dịu dàng, mà tôi vẫn là một kẻ cuồng tín cô ấy, năm 2013 tôi đã dùng một ngàn đô la để có được hành trình Tống Thanh Y, lúc đó cô ấy chuẩn bị đi Vân Nam cùng tổ biên kịch quay « Lăng Kính »,tôi đã bắt đầu suy nghĩ như thế nào để có thể gặp được cô ấy,vì tôi rất thích những câu chuyện mà cô ấy viết ra,giống như một fan cuồng mà tràn đầy mong ước gặp mặt thần tượng.




Lúc lên sân bay may mắn là tôi lại đi cùng chuyến bay với cô ấy,bởi vì Tống Thanh Y có thói quen đi trước hai ngày mà tôi trùng hợp muốn đến sớm để chuẩn bị một vài thứ hoàn tất, lúc ấy tôi vẫn còn là một sinh viên khoa biên kịch ngây ngô, nhìn thấy cô ấy bên cạnh còn ngại ngùng cười, nói qua loa liền nói cho cô ấy biết mình rất thích những tác phẩm mà cô viết ra, quan trọng hơn là chính bản thân tôi còn đang theo đuổi con đường giống như cô ấy,tôi còn kể cho cô ấy nghe chính mình đã dùng số tiền tích cóp mừng tuổi trong vài năm nay, để đến gặp cô.Đó chính là lần đầu tiên tôi vì một người mà đến một nơi xa lạ.




Cô ấy đặc biệt kinh ngạc, sau đó còn bảo tôi học hành chăm chỉ, v.v.... cũng ngay hôm đó,khi vừa xuống sân bay,cô ấy đã mời tôi một ly trà sữa tận 10 đồng đô la,thậm chí còn tặng cho tôi một món quà thủ công, để lại cho tôi số QQ,hỏi địa chỉ nhà và hơn thế cô ấy đã dùng tiền của mình mua cho tôi một vé để quay trở về nhà mình. Lúc trên máy bay tôi đã mở gói quà ấy ra, bên trong có một ngàn đô la trong túi và một tờ ghi chú cô ấy đã viết,hiện tại tờ ghi chú ấy tôi vẫn còn giữ cho đến bây giờ. / Hình ảnh.




Khi mở hình ảnh ra mọi người sẽ thấy dòng chữ như thế này:





Cảm ơn bạn đã yêu tôi, nhưng tôi hy vọng bạn yêu bản thân mình hơn. Con đường của chúng ta đang đi quá nguy hiểm. Bạn phải tự bảo vệ mình. Tôi chúc bạn thành công trong học tập, phát sáng trong lĩnh vực của riêng bạn và trở thành một người có ích cho xã hội. Ý nghĩa của một thần tượng không phải là làm cho bạn trở thành cô ấy, mà là đi theo ánh sáng của cô ấy và trở thành một bản thân tốt hơn.




Nếu bất cứ ai khi đã xem qua tác phẩm cô ấy sẽ nhận ra là tác phẩm cô ấy viết ra luôn có phong cách cá nhân độc đáo, thể hiện vô cùng đặc biệt, đó là sự vướng mắc trong tình yêu và thù hận, một tình yêu to lớn và rất nhiều sự ghét bỏ, có thể sẽ đúng hoặc sai, giống như tái sinh, tình yêu và hy vọng, đau thương và ấm áp.




Lúc tôi thấy scandal,tôi đã nhìn ra được cô ấy đang rơi vào vực sâu sẽ nhanh chóng chậm rãi bị bóng tối nuốt chửng lí tưởng mà cô ấy đang theo đuổi, trong lúc nhất thời hồ đồ tôi đã gọi điện thoại,tôi đã khóc và mong cô ấy cố gắng lần nữa đứng lên,vực dậy. Trong tim tôi cô ấy vẫn là Tống Thanh Y tỏa sáng, một cô gái dịu dàng, người đã cho tôi những giấc mơ và giúp tôi định hình lại cuộc sống của mình. Những tác phẩm đó luôn mang lại sự ấm áp và hy vọng cho tôi lúc tôi rơi trong bóng tối vô định.Bây giờ khi tôi thấy cô ấy đã vực dậy được,bằng một cách nào đó,tôi đã vô cùng biết ơn chúa trời đã mang cô gái tuyệt vời đó trở lại.




ID nhìn rất quen mắt,hình như đúng là lúc trước có gọi điện thoại cho cô,cô gái đã hơn hai mươi tuổi ở trong điện thoại khóc "Chị ơi, em không thể mắng họ. Họ thật kinh khủng...... Ô ô ô... nhưng em tin tưởng chị."



Tống Thanh Y liền nhớ lại một năm kia đã gặp cô bé đó ở Vân Nam, là fans chủ nghĩa cuồng tín,con bé đang lạc lối trong suy nghĩ của mình.Cô đã giúp con bé hiểu rõ suy nghĩ và niềm mơ ước riêng của mình,để con bé đi đúng đường hơn.



*** Chủ nghĩa cuồng tín ( tiếng: fānāticē)) là một niềm tin hay hành vi liên quan đến sự cuồng nhiệt không có tư duy hoặc với một sự hăng hái mang tính ám ảnh. Người cuồng tín thể hiện những tiêu chuẩn rất nghiêm ngặt và ít khoan dung/nhân nhượng với những quan điểm, ý kiến trái chiều.



Tõnu Lehtsaar định nghĩa thuật ngữ "chủ nghĩa cuồng tín" như là sự theo đuổi hoặc bảo vệ điều gì đó theo một cách cực đoan và đam mê quá mức bình thường. được định nghĩa là niềm tin mù quáng, bức hại các bất đồng chính kiến và không thực tế.****



Cô ở dưới trả lời bình luận: Mây đen vĩnh viễn sẽ không che khuất ánh mặt trời.



Chưa kịp đọc tất cả bình luận,Tống Thanh Y thấy có một thông báo weibo từ Thượng Nghiên đến.



Ngay tại thời điểm mẫn cảm, Thượng Nghiên phát weibo, chỉ ngắn gọn ba chữ: Thực xin lỗi.




<< 22:55 >>

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK