Vừa trở về đã nghe được một tin Hạ Hoàng Anh thi đỗ tú tài, hiện tại thôn Vĩnh Đông hắn là tú tài duy nhất, Hạ Thần nhếch môi khinh thường, Hạ Hoàng Ạnh là dựa vào thực lực hay là đi cửa sau chẳng phải hắn không biết rõ sao?
Chỉ là hắn muốn chơi đùa Hạ Hoàng Anh cùng Hạ gia một chút, càng trèo lên cao, kéo xuống ngã mới đau được.
Vì vậy khi nói chuyện cùng tri phủ hắn cũng không có nhắc đến chuyện thi cử này, nhưng hắn lại có được một ân huệ từ tri phủ đó, nếu sau này hắn có việc gì khó khăn có thể đến tìm ông, nếu trong khả năng ông chắc chắn sẽ giúp đỡ, lại có thêm một lá chắn lớn hơn cả huyện lệnh, Hạ gia hắn cứ từ từ mà chơi đùa, giờ thì tạm thời cho họ đắc ý đi.
Lúc này tại Hạ gia, Lưu thị đang cười ngoác mồm. Từ sáng sớm, sau khi có người đến báo tin đã chạy từ đầu thôn đến cuối thôn rêu rao con trai bảo bối bà đậu tú tài, con đường công danh đang rộng mở.
Sau này làm quan lớn xem ai còn dám ức hiếp bà, khi dễ cả nhà bà nữa, những người không thích Lưu thị từ trước chỉ liếc mắt một cái, còn một số nhà thì chạy đến nhà bà chúc mừng, còn tặng lễ vật nào là trứng gà, thịt heo... để tạo mối quan hệ.
"Nương, giờ lão tứ thi đỗ tú tài, ở trong thôn ai cũng phải nể nhà chúng ta đó" Hạ Hoàng Bình cười lớn nói
"Còn không phải sao? Giờ có nhà phải chạy đến tạo mối quan hệ còn gì" Hạ Hoang Lang đắc ý nói
"Nương vậy là hôn sự của ta cùng muội muội cũng có thể lựa chọn rồi" Hạ Hoàng Bình nói
Lúc trước hắn thích con gái của một gia đình cũng có chút khá giả thôn kế bên. Nhưng bên kia đòi hỏi sính lễ cao mà nhà hắn lúc đó có chút khó khăn lại phải lo cho Hạ Hoàng Anh thi tú tài nên không đủ tiền, giờ nhà kia nghe nhà hắn có một tú tài liền ngỏ lời muốn kết thân. Hạ Hoàng Bình lại thẳng thừng cự tuyệt, giờ hắn nhắm được một nhà khá giả hơn cũng cùng thôn với nhà trước đó.
"Nương, ngươi thấy tứ ca đỗ tú tài rồi. Đông gia của tửu lâu Đông Hoa sẽ để mắt tới ta không?" Hạ Hồng hỏi
Từ sau lần gặp không thành kia, đã lâu người kia không có trở lại.
"Tên đó thân với Hạ Thần, làm sao sẽ đồng ý chứ?" Lưu thị nói
Bà ta cũng biết Đông Nhạc là người có tiền, nếu gả Hạ Hồng cho hắn sẽ có nhiều tiền giúp Hạ Hoàng Anh dễ dàng thi công danh, nhưng tên kia lại thân thiết với Hạ Thần như vậy, làm sao lôi kéo được hắn chứ?
"Nương giờ tứ ca thi tú tài, chỉ cần năm sau thi đậu liền có thể tiến vào chốn quan trường, một đông gia tại huyện thành không lẽ lại từ chối sao?" Hạ Hồng nói
Cô lại không biết, phía sau lưng Đông Nhạc lại là một thế lực kể cả huyện lệnh cũng phải kính nể.
"Được rồi, ngươi xem thế nào có thể làm quen được hắn đi" Lưu thị nói
"Lão gia, Lưu thị sáng nay chạy đến đây mắng chửi, nói đông nói tây con trai bà ta đậu tú tài, sau này làm quan lớn nhất định sẽ cho một số nhà biết tay. Tuy không nói rõ nhưng ai cũng biết bà ta nói ai" Hàn Mặc nói
"Bà ta ở đâu mắng chửi?" Hạ Thần ngồi trên ghế uống trà Triệu Tiểu Mộc vừa pha.
Ân, trà đã ngon rồi, nếu để lâu thêm chút nữa nhất định sẽ rất ngon.
"Cách cổng chính hơn hai mươi bước chân" Tưởng Tùng trả lời
"Lão gia, bà ta chưa biết ngươi về nhất định sẽ còn đến, thời gian trước khi biết tin ngươi đi ra ngoài lâu không thấy về liền ngày nào cũng đến cách xa xa mắng chửi" Trần Đông nói
"Đúng vậy, kể cả Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình cũng đến" Hàn Mặc nói
"Cả Hạ Hồng lâu lâu cũng chạy đến đập cửa gọi chúng ta mở cửa, nói đây là nhà đại ca cô, cô muốn vào ở" Diệp Thanh Thanh nói chen vào
Nhìn Hạ Hồng kiêu ngạo như vậy, đi ra ngoài gặp y cũng muốn kiếm chuyện, may mà Hàn Mặc dạy y võ phòng thân, mỗi lần vậy đều đánh cho cô ta gào cha khóc mẹ, sau đó Lưu thị sẽ kéo cô đến mắng trời mắng đất, mắng dâu mắng hòe.
Nhưng trước sau như một cửa lớn biệt viện vẫn đóng kín, không phải bọn họ sợ, nhưng Hạ Thần không ở, họ cũng không dám chủ vắng nhà gà mọc đuôi tôm được.
"Trần Đông, ngày mai ngươi đi huyện thành một chuyến, nói với huyện lệnh ta mời hắn đến uống trà mới. Còn nữa, nói hắn ta muốn mua một dặm đất toàn bộ xung quanh biệt viện, cho người xuống đo đạc luôn. Mời cả Đông Nhạc nữa" Hạ Thần nói
"Ngươi mua đất xung quanh làm gì?" Triệu Tiểu Mộc khó hiểu hỏi
Tuy rằng Hạ gia quá đáng nhưng với việc hắn mua đất xung quanh thì có liên quan gì?
"Không có gì. Ngày mai quan sai đo đạc xong, về sau ai không được phép bước vào phạm vi đất của biệt viện liền đánh cho ta. Nhớ kỹ phải đánh thật mạnh tay, chỉ cần không chết là được. Nếu là nữ nhân giao cho Thanh Thanh, ngươi làm được không?" Hạ Thần nhìn Diệp Thanh Thanh nói
Hắn biết Hàn Mặc đã dạy lại không ít võ phòng thân cho y, ở trong nhà hắn ai cũng nên có chút võ để phòng bị cũng tốt.
Buổi chiều, hắn mời những gia đình quan hệ tốt đến ăn bữa cơm, lại đem quà mua từ phủ thành để cho Triệu Tiểu Mộc phát ra, kể cả những người làm trong nhà Triệu Tiểu Mộc cũng mua cho. Ai nấy cảm kích không thôi, vui cười đến híp cả mắt, toàn bộ quà đều là do Triệu Tiểu Mộc tự mình lựa chọn.
Còn mua cho nữ nhân song nhi trong nhà mỗi người một vòng tay bạc, tuy nhỏ nhưng ai nấy cũng cười đến vui vẻ.
Sáng ngày hôm sau, Trần Đông theo lời hắn đi huyện thành.
Đến trưa một chiếc xe ngựa lớn chạy vào trong thôn tiến thẳng về phía biệt viện Thần Mộc, phía sau còn theo một nhóm quan sai, nhìn chiếc xe ngựa ai cũng đoán được người trên xe nhất định là đông gia của tửu lâu Đông Hoa, Hạ Hồng từ phía xa cũng có thể nhìn thấy.
"Quan sai sao lại đến nhà Hạ Thần vậy? Hắn lại muốn mua cái gì sao?"
"Lưu thị hôm qua vênh váo, nhìn người bằng mũi thật ngứa mắt. Nghe nói còn chạy tới nhà Hạ Thần mắng chửi đó"
"Hình như Hạ Thần về rồi, hôm nay xe ngựa của Đông gia tửu lâu Đông Hoa lại đến, chắc hắn lại có mối làm ăn nữa rồi"
"Ta thấy nếu theo được Hạ Thần làm sinh ý thì tốt rồi. Nhìn xem những nhà theo hắn giờ còn sống tốt khá giả hơn chúng ta"
"Đúng vậy, trước đây bọn họ phải sống khổ, như Triệu gia còn chạy đông chạy tây làm thuê, giờ nhìn xem. Lúa vụ này của họ trúng to còn gì"
"Hạ Triết với Hoàng Lam nhờ Hạ Thần có thể mua thêm sách vở, còn được đến chỗ tốt đọc sách, nghe nói tháng tới sẽ thi đồng sinh đó"
"Nhà Lĩnh Thành trước đây khổ sở thế nào, giờ tức phụ cùng con gái hắn còn có vòng bạc để đeo đó"
"Nhà Hạ gia nghe nói vụ màu này thất rồi, Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình quá lười biến, chỉ có một mình Hạ phụ cùng Hạ Nương quần quật ngoài đồng"
"Nhìn nha đầu Hạ Nương cũng thật tội nghiệp, đầu thai trong một gia đình không ra gì như vậy"
"Mong sao sau này gả cho gia đình tốt xa xa một chút cũng được, tránh được Lưu thị tàn độc kia"
"Ta lại không nghĩ vậy, bà ta giống như là đợi bán Hạ Nương đi thì có"