• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cố Vi vốn là tài nữ có tiếng khi còn ở trường đại học.

Bản thân là một thiên kim xuất thân từ gia đình trâm anh thế phiệt.

Chống lưng bởi công ty tài chính của gia đình.

Có thêm chỗ dựa là người bạn trai Lục Vỹ Thần – con trai chủ tịch tập đoàn Lục Thị.

Lại được trời phú cho gương mặt xinh đẹp và tài năng diễn xuất.

Con đường tương lai rõ ràng đã rãi đầy hoa hồng, Cố Vi chắc chắn sẽ trở thành ảnh hậu.
Nhưng mọi thứ không diễn ra như câu chuyện đáng ngưỡng mộ mà mọi người vẽ ra.

Lục Vỹ Thần không ủng hộ Cố Vi theo đuổi điện ảnh, hắn nói rằng cô ngồi yên đợi làm bà Lục là được rồi, đừng bon chen vướng phải thị phi ở bên ngoài, hắn sẽ không thể có mặt bên cạnh cô mọi lúc để bảo vệ.
Cho đến ngày, giám đốc công ty ảnh thị có tiếng nhất nước tìm đến cô.

Cố Vi như con chim sổ lồng, cũng vì vị giám đốc này là vợ hai của Lục Thị mà vô cùng tin tưởng.
- Cố Vi, hợp đồng này ta đặc biệt tìm cháu để kí, bởi vì ngoài cháu ra ta không thấy có ai phù hợp hơn nữa!
Lời nói của Đường Mai chảy vào tai cô như mật ngọt, Cố Vi vừa nhìn thấy đã muốn kí ngay.

Nhưng…
- Vỹ Thần không thích cháu vào showbiz, có lẽ cháu nên hỏi anh ấy trước khi trả lời bác…
- Con bé ngốc này.


Cháu đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn đợi người ta đồng ý mới làm.

Hơn nữa, người đàn ông yêu cháu, lẽ nào là cản trở cháu theo đuổi ước mơ.Như vậy là ích kỷ lắm đấy!
Cố Vi chần chừ một chút.

Lời của bà ấy nói cũng đúng.

Gia đình cô không cản thì còn sợ gì Lục Vỹ Thần sẽ không bằng lòng.

Cơ hội tốt như thế để mất sẽ rất uổng phí, cũng rất hiếm có.

Cố Vi quyết định kí hợp đồng.
Một phút ngu ngốc dẫn đến một sai lầm lớn.

Đêm ăn mừng hợp đồng và ra mắt với nhà sản xuất, Đường Mai chuốc rượu cô, chuốc thuốc con trai bà ấy.

Để cô cùng Lục Thế Huy có một đêm mây mưa với nhau, còn tặng thêm một cái thai song sinh.
Cố Vi là vị hôn thê của Lục Vỹ Thần, cô biết mình có lỗi với hắn.

Sợ hãi đem mọi chuyện kể cho hắn nghe, rằng cô bị mẹ kế của hắn hãm hại, mong hắn có thế giúp cô lấy lại công bằng.
- Vỹ Thần, bây giờ phải làm sao đây?
Cô nức nỡ bao nhiêu, hắn bình tĩnh bấy nhiêu.

Chỉ đáp:
- Cố Vi, tình yêu của anh đối với em không phải phút chốc có thể thay đổi.
- Anh còn cần em không?
- Cần chứ.

Chỉ cần em bỏ cái thai này đi!
À, chỉ một câu trả lời của Lục Vỹ Thần đã khiến cô nhìn rõ tâm tư của hắn.

Hắn không nói sẽ đòi lại công bằng cho cô, chỉ muốn cô mất đi một phần cơ thể.

Hắn luôn nói yêu cô nhưng có lẽ chỉ yêu cái thể xác này.

Đó là sự độc chiếm của hắn.

Còn với tâm tư của cô, hắn không đủ bao dung để chấp nhận khuyết điểm.
Cố Vi thất vọng rất nhiều, sự kỳ vọng trở thành vợ của hắn cũng không còn nữa.

Lục Thế Huy tìm đến cô, vừa gặp mặt liền nghiêm túc đề nghị.
- Việc tôi làm, tôi sẽ chịu trách nhiệm.

Hi vọng cô cho tôi một cơ hội làm người đàn ông có trách nhiệm, cuộc sống sau này của cô tôi sẽ đảm bảo bằng mạng sống của mình.
Cứ như vậy, cô hoàn toàn rời xa vòng tay của Lục Vỹ Thần, chọn người đàn ông quí trọng sinh mệnh của cô.

Rất nhanh, Cố Vi và Lục Thế Huy kết hôn, có một gia đình nhiều người mơ ước.
Hạnh phúc đó không được bao lâu, cô mới phát hiện ra, từ đầu tới cuối, ai cũng là lợi dụng mình.

Đường Mai cố tình gài bẫy cô vì muốn được Cố thị làm bệ đỡ, để Lục Thế Huy kết hôn với cô cũng là để chống phá Lục Vỹ Thần.
Cái nhìn tốt đẹp với Lục Thế Huy cũng dẫn mất đi.

Đúng, cuộc sống của cô được đảm bảo bằng mạng sống của hắn chính là nếu không có tiền của cô thì hắn sẽ chết.

Vợ đẹp con ngoan gì chứ, hắn chỉ xem là công cụ kiếm tiền thôi.
Không có ước mơ.

Không có hợp đồng.

Không có vai diễn nào.

Tất cả chỉ là một màn kịch mà chính cô là con rối còn họ là đạo diễn.
- Phi Nhi, Phi Bảo, chỉ có hai con là thật lòng với mẹ!
Cố Vi ôm hai tiểu bảo bối đứng bên thành cầu.

Cô chính là muốn chết đi, cùng với hai đứa con vô tội của mình, không muốn bị ai lợi dụng nữa.
Lục Vỹ Thần là người cô vẫn yêu nhưng không thể quay về, Lục Thế Huy là chồng cô nhưng không thể tiếp tục sống chung.

Cố Vi chính là bị đẩy đến đường cùng rồi, không cần biết là sai hay đúng, chỉ muốn chết đi để bớt đau khổ.

- Phi Nhi, Phi Bảo, chúng ta cùng nhau đi, đến một nơi khác, mẹ sẽ vẫn là mẹ của các con!
Cố Vi ôm hai con, gieo mình vào dòng nước lớn, không vùng vẫy mà cứ để cho mình chìm xuống.

Tạm biệt thế giới trong bi thương.
Nhưng cô vẫn sống, tại sao vậy? Tại vì Lục Thế Huy không thể nào đánh mất mỏ tiền này.

Cô muốn chết nhưng hắn không cho, hắn bắt cô phải sống, sống những ngày đau khổ nhất.
Lục Thế Huy lấy cớ cô giết chết hai con, đánh đập cô đến ma quỷ cũng nhận không ra.

Hắn không còn là người đàn ông trách nhiệm gì cả, thú tính của hắn từ khi làm ăn phi pháp thì liên lục tăng thêm.
Mất mấy năm Cố Vi mới có thể đơn phương ly hôn thành công, cắt đứt quan hệ vợ chồng với hắn.

Cho dù đã không còn quan hệ nhưng vẫn không thoát khỏi bàn tay của hắn.

Sao lại phải đau khổ như thế, chạn đến chân trời góc bể vẫn gặp phải hắn.
Rời bỏ Lục Vỹ Thần không sai, cái sai của Cố Vi chính là không thể mạnh mẽ cắt đứt bi kịch của mình, tự mình dây dưa với cuộc sống đau khổ.

Nếu cô quyết tâm chết, dù một lần không thành thì nhiều lần cũng sẽ thành.

Cho nên, nếu sống mà không bằng chết, đừng cố sống như một người bình thường.

Hãu tự giải thoát cho mình đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK