• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Thời Thận cũng phát hiện Trầm Hoan, nhưng hắn không rụt rè như Phó Tư Dịch, lúc ấy liền hướng cô ra dấu tay, ngược lại liền chế nhạo Phó Tư Dịch.

Phó Tư Dịch liếc hắn một cái, hướng Trầm Hoan gật đầu, ở hàng ghế thứ hai ngồi xuống.

Tần Thành hồ nghi đánh giá vài lần, nhưng cũng không nói gì.

Sau nửa canh giờ, đúng giờ bắt đầu, tiết mục khai mạc là một tiết mục biểu diễn của nghệ sĩ đang nổi, biểu diễn hết năm phút, liền vào phần chính. Trầm Hoan quay đầu nhìn Tần Thành, lại thấy người này tay chống trán, mắt híp lại, tưởng là đã ngủ.

Trầm Hoan vốn dĩ cũng chỉ muốn làm người xem an an tĩnh tĩnh, liền sợ Tần Thành có hạng mục gì, mà bộ dạng hắn ngủ bị truyền thông bắt được, kia chính là sẽ thực khôi hài.

Ai, phiền toái.

Hồ Tĩnh cùng người bên cạnh luôn thấp giọng nói chuyện với nhau, quan hệ có vẻ rất tốt.

Trầm Hoan thực nhàm chán, liền nhìn gáy Phó Tư Dịch phát ngốc.

Cô cảm thấy vô cùng may mắn Phó Tư Dịch ngồi ở phía trước.

Thân mình hắn ngồi thẳng thắn, cùng đồ lười biếng Giang Thời Thận lười nhác hình thành một hình ảnh đối lập, đầu vẫn luôn đối diện sân khấu, giống như chuyên chú lắng nghe. Khi người khác nói chuyện cùng hắn, thân thể Phó Tư Dịch sẽ nghiêng giống đối phương, lỗ tai thấp, bộ dáng nghiêm túc lắng nghe.

Cô nhớ tới Phó Tư Dịch khi cùng cô nói chuyện, thường thường đều là mỉm cười, hắn nghiêm túc mà chăm chú nhìn cô, cho cô trăm phần trăm lực chú ý. Trong tay nếu có chuyện gì, không vội liền dừng lại, chuyên tâm nghe cô nói chuyện. Nếu là việc gấp, lực chú ý của Phó Tư Dịch sẽ thu hồi vài phần, nhưng hắn cho người ta cảm giác vẫn là trăm phần trăm.

Cô đánh giá đến không kiêng nể gì, căn bản không sợ gì cả, thằng đến di động trên đầu gối chấn động nho nhỏ.

Đây là nhắc nhở có tin nhắn.

Trầm Hoan nghi hoặc mà rút ra di động, tay che trên màn hình di động, trộm mở tin nhắn.

“Trầm Hoan, em lại nhìn anh nữa, gáy anh liền phải cháy.”

Người gửi, Phó Tư Dịch.

Trầm Hoan chạm mặt liền nóng. Cô vội vàng ngẩng đầu nhìn Phó Tư Dịch, trùng hợp Phó Tư Dịch cũng quay đầu lại nhìn cô, trong mắt Phó Tư Dịch là ý cười chế nhạo, gương mặt Trầm Hoan càng nóng, bịt tai trộm chuông mà xoay đầu.

Ngạch ngạch, người hát trên sân khấu còn khá tốt.

Trầm Hoan đỏ mặt nghĩ như thế.

Còn tưởng bịt tai trộm chuông đi xuống, di động lại chấn động, Trầm Hoan ngừng thở mấy hơi, lại nhìn.

Hôm nay em rất xinh đẹp.

Lúc này tới là khen ngợi.

Trầm Hoan không tiếng động mà cười một tiếng, trong tay nhanh chóng trả lời.

Ngày nào em không xinh đẹp?

Phó Tư Dịch cúi đầu thoáng nhìn nội dung tin nhắn, câu môi cười một cái.

Đúng vậy, em mỗi ngày........ Hắn đánh ra mấy chữ này lại xóa đi. Thoáng suy tư, lại nhanh chóng gõ lại một câu.

Mỗi ngày em đều làm anh mê muội.

Quả nhiên Phó Tư Dịch lời nói âu yếm gì đó, nói rất êm tai.

Khuôn mặt Trầm Hoan nhanh chóng nóng. Cô nhấp di động ở trong bóng tối mỉm cười.

Thậm chí liền người dẫn chương trình nói gì đều không nghe được.

Trong hội trường truyền đến tiếng xôn xao rất nhỏ.

Đột nhiên Giang Thời Thận đâm một cái vào cánh tay Phó Tư Dịch, liền thấ đối phương ngẩng đầu lên, trên khóe miệng không che dấu được ý cười.

Giang Thời Thận càng giật mình, “Anh không nghe thấy người dẫn chương trình kêu anh lên sân khấu trao giải sao?”

Trên sân khấu, người dẫn chương trình độc thoại nội tâm, tôi đều gọi hai lần cho mời Phó tiên sinh. Phó Tư Dịch anh là ngủ mất rồi sao?

Phó Tư Dịch ho nhẹ một tiếng, trong ánh mắt kinh ngạc của Giang Thời Thận, giống như không có việc gì mà bỏ điện thoại vào trong túi.

Hắn đứng lên, hướng trên sân khấu đi.

Trầm hoan cũng vừa từ trong mê mang khôi phục lại, thấy mọi người đều nhìn Phó Tư Dịch, thực nghi hoặc.

Hồ Tĩnh bỗng nhiên lại quay sang tới, cười hỏi, “Vừa rồi cô cùng Phó Tư Dịch nói cái gì, làm hại hắn người dẫn chương trình kêu cũng không nghe thấy?”

Trầm Hoan mờ mịt mà trừng lớn mắt, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, bỗng dưng cười ra tiếng.

Rốt cuộc từ trong giấc ngủ tỉnh lại, Tần Thành mê man mà nhìn cô, “Cô cười cái gì?”

Hắn lại thấy Hồ Tĩnh quay sang, bỗng nhiên giơ tay lau khóe miệng, không có nước miếng a.

Đang lúc trao giải cho người mới tốt nhất, nữ MC lẫn lộn đầu đuôi mà phỏng vấn Phó Tư Dịch, Phó Tư Dịch tượng trưng trả lời vài câu, lại đem đề tài chuyển tới người mới. Khi trao giải, còn xuất hiện một ít biến cố. Sau khi Phó Tư Dịch đem cúp trao cho ca sĩ nữ đó, thân mình đều đã rút về, đối phương đột nhiên ôm hắn một chút.

Thực rõ ràng là fans linh tinh ôm.

Phó Tư Dịch hiển nhiên kinh ngạc nhảy dựng, sau lại thong dong mà cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK