• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đợi thêm chút nữa.”

Không phải Tô Dạ muốn xuất hiện với thân phận một vị cứu tinh, mà hắn cần phải xác nhận ý chí của nhóm Kiếm Tu, đối với người tuyệt vọng không có chút khát khao chiến thắng, cái chết đối với bọn họ mà nói là một kết cục tốt.

Bởi vì bọn họ là tu sĩ, không phải người bình thường chỉ nghĩ ngày mai ăn cái gì, đã dấn thân vào con đường một đi không trở lại này, nếu ngay cả một chút giãy dụa kháng cự cũng không có thể hiện được, vậy Tô Dạ Cứu bọn họ xong rồi thì có thể làm được gì nữa?

Cứu được một mạng… Nhưng có thế cứu được một đời không?

Nhóm môn phái Thiết Vệ Cốc và Khai Sơn Tông ở bên ngoài nghĩ biện pháp ra sức đột phá vòng vây, bên còn lại thì liều chết cản trở, chỉ cần kéo dài đủ thời gian thì chiến đấu trong thành sẽ có một kết quả.

Mà lúc này bên trong Thủ Kiếm thành lực lượng chiến đấu cũng là ngang nhau, kiếm trận cũng không phải do người đứng yên mới có thể kết hợp, tùy ý Kiếm Tu là có thể thi triển kiếm trận, cho dù là có bị thương chết trận sẽ có những người khác nhanh chóng lên thay, trong lúc nhất thời tu sĩ Hóa Tinh cảnh vẫn không thể cử động được.

Hiện giờ bất kể là bên trong thành hay bên ngoài thành đều cần xuất hiện một người có thể phá vỡ tình thế bế tắc, mà người này quả thật như bọn họ mong muốn, chẳng qua cũng không phải là Tô Dạ.

Người tới là một tên tu sĩ Trọng Sinh cảnh, mà càng làm cho người ta không nói được lời nào chính là hắn không thuộc bất cứ một bên thế lực nào, cũng không thuộc về môn phái nào, hắn là tán tu có sắc thái hết sức truyền kỳ của Thế Giới Tiểu Thiên!

Biến cố xảy ra do hắn xuất hiện là điều tất cả mọi người không ngờ tới, tất cả mọi người đang chém giết đẫm máu đều ăn ý chậm lại động tác, sau đó bắt đầu kéo ra khoảng cách, đợi đến lúc cường giả đỉnh cao này trôi nổi ở trên không trung Thủ Kiếm thành thì trong thành ngoài thành đã không còn âm thanh đánh nhau gì nữa.

Tên cường giả Trọng Sinh cảnh này là một tán tu, lại còn là Thiền Tu, hắn không có tên thật, chỉ có pháp danh được người đời biết rõ – Vân Mộng.

Vân Mộng đại sư bây giờ chính là một trong số ít người đức cao vọng trọng ở Thế Giới Tiểu Thiên, tuy là tán tu nhưng vẫn được các tông môn Thiền Tu mời đến giảng kinh, rất nhiều đệ tử đều được lợi không ít, rất nhiều người ngay trong lúc tụng kinh tọa đàm tăng lên một cảnh giới nhỏ, cũng có rất nhiều người từ Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ thăng lên Hóa Tinh cảnh.

Ngay từ đầu Vân Mộng chính là tán tu, cho dù là trong số những tán tu cũng là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, dù sao tán tu cũng phải có người dẫn vào cửa, những việc trải qua của tán tu không ngoài hai loại.

Một loại là có vài tu sĩ ở trong môn phái thiên phú bị hạn chế, tự biết không có khả năng có thể tiến thêm một bước, chẳng thà rời khỏi môn phái đến thế giới người phàm tiếp tục sống cũng thoái mái hơn một chút.

Mà một loại khác chính là người được tán tu nuôi nấng từ nhỏ hoặc là dạy dỗ trở thành tu sĩ, những người này thông thường thường tu vi không quá cao, nhiều nhất cũng chính là tu sĩ Ngưng Dịch cảnh, trừ phi có cơ duyên trùng hợp mới có thể đạt tới Hóa Tinh cảnh, mà nhìn tổng thể lịch sử giới tu hành trong nghìn năm qua cho tới bây giờ chưa xuất hiện qua tán tu Trọng Sinh cảnh!

Lúc trước khi Vân Mộng thăng đến Hóa Tinh cảnh thật ra cũng không có bao nhiêu người chú ý đến, tuy rằng Hóa Tinh cảnh đã là chiến lực tầng cao của Thế Giới Tiểu Thiên, nhưng cũng có hơn mấy trăm người, cho đến lúc hắn bước vào Toái Tinh kỳ mới lọt vào trong mắt của các môn phái.

Những mối quan hệ và thân thế của hắn cũng bắt đầu bị người từ từ khai quật ra, nhưng mà ít lại càng ít, không phải bởi vì rất thần bí mà là bởi vì rất bình thường.

May mắn Vân Mộng là Thiền Tu, bằng không chỉ sợ sẽ bị các môn phái khác bắt buộc gia nhập thế lực của mình, đương nhiên cũng có một bộ phận người nói xấu Vân Mộng, nói hắn trộm cơ duyên của tổ tiên môn phái mình mới đạt đến cảnh giới Toái Tinh kỳ.

Rốt cuộc có một ngày Vân Mộng thăng đến cường giả Trọng Sinh cảnh, tất cả lời đồn đại chửi bới đều chỉ có thể nhìn lên sự mạnh mẽ này, chẳng qua Vân Mộng vẫn ở lại Thế Giới Tiểu Thiên này như cũ, rất nhiều đồn đãi nói Vân Mộng là đang tìm kiếm truyền nhân duy nhất của hắn.

Tâm tư của tất cả môn phái đều bắt đầu lung lay, đều đưa đệ tử xuất sắc trong gia tộc của mình cho hắn xem thử, đáng tiếc không có một người khiến Vân Mộng gật đầu, dần dà bọn họ cũng không biết đến cùng là Vân Mộng có muốn nhận đệ tử hay không.

Nhưng mà lúc này nếu Tô Dạ biết thân thế của Vân Mộng thì hắn sẽ biết không phải Vân Mộng muốn tìm truyền nhân, mà là Chủng Tử!

Hai mắt Tô Dạ đỏ bừng nhìn Vân Mộng, hắn mặc kệ Vân Mộng có phải là đại sư đức cao vọng trọng gì không, trong mắt hắn Vân Mộng chỉ có một thân phận, đó chính là Tầm Chủng Nhân!

Hắn không biết tại sao tuổi tác của Tầm Chủng Nhân lại chênh lệch to lớn như vậy, Hạ Nam Bắc lúc trước hơn bốn mươi tuổi, Lý Hà Chính ở Phong Thủy Các hơn ba mươi tuổi, mà Vân Mộng ít nhất là vượt qua bảy mươi tuổi.

Chẳng qua chuyện này cũng không quan trọng, Tô Dạ có mối thù tự nhiên với Tầm Chủng Nhân, đây đều là do lúc trước một tay Hạ Nam Bắc tạo thành, cho nên Tô Dạ phát tiết mối thù chia rẽ hai mẹ con bọn họ, hủy diệt thời thơ ấu của hắn lên người Tầm Chủng Nhân đứng mũi chịu sào.

Chỉ một câu nói của Vân Mộng đại sư đã khiến cho sắc mặt mọi người ở đây đại biến.

“Lão tăng muốn nhận Tần Uyển Du làm đệ tử thân truyền!”

Vẻ mặt Trang Nghiêm Kỳ mờ mịt nhìn Vân Mộng đại sư lơ lửng trên không trung, đáng lẽ được Trọng Sinh cảnh thu làm đồ đệ là một chuyện vô cùng tốt, thế nhưng một Thiền Tu muốn nhận một nữ tử làm đồ đệ, đây quả thật chính là chuyện trước nay chưa từng có!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK