Vi Vi nhắm mắt lại, sợ hãi chờ thân thể ngã xuống mặt đất. Nhưng......
Cô bé chưa chờ được mặt đất cứng rắn thì đã được một đôi tay rắn chắc đỡ lấy.
Vi Vi xác định mình không ngã xuống nữa thì mới mở mắt ra. Đôi mắt to tròn chớp hai cái, trong mắt đã xuất hiện hai hình trái tim.
Oa! Chú này rất đẹp trai! Còn đẹp trai hơn cả cậu nữa!
Cô bé đang mê trai thì đã nghe thấy một giọng nói gào lên: “Trời ạ! Quần áo của tôi!”
Chuyện gì xảy ra vậy?
Vi Vi nghiêng cái đầu nhỏ, chỉ thấy một dì ở bên cạnh đang điên cuồng dậm chân.
Oa! Cây kem trong tay cô bé đã bị rơi mất từ khi nào vậy? Thế mà lại bị rơi lên chiếc váy trắng của dì kia.
QQ tức giận liếc cô bé một cái, hơi có chút hả hê. Hình như đang nhìn xem cô bé sẽ xử lý thế nào!
“Hai đứa nhóc này từ đâu ra vậy? Chân tay lại còn vụng về như vậy.” Lê Man Thanh nhìn chiếc váy loang lổ đầy kem, giận đến mức sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Thật vất vả mới đi cùng Mộ Nham một lần, cô ta còn cố ý chọn bộ đồ mình thích nhất nhưng lại xui xẻo như vậy!
“Thật xin lỗi, dì......” Vi Vi chớp đôi mắt to, đáng thương nói xin lỗi. Lúc cô bé đối phó với người lớn luôn dùng chiêu này! Trăm lần đều trúng!
“Xin lỗi thì có ích gì?!” Lê Man Thanh thích sạch sẽ, hơn nữa đang ở trước mặt Mộ Nham nên cô ta càng không muốn mình chật vật như vậy, “Ba mẹ của cháu đâu? Bảo ba mẹ cháu ra đây! Bọn họ trông con kiểu gì vậy?”
Vi Vi bị quát như vậy liền chu miệng lên, thân thể nhỏ nhắn rụt về phía sau, cô bé chớp mắt, rất uất ức nhìn người kia, “Chú ơi, dì này thật hung dữ nha...... Cháu hơi sợ...... Dì đó là bạn gái của chú sao?”
Triển Mộ Nham không trả lời, anh chỉ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong ngực mình, trong lòng lại xẹt qua một tia không đành lòng.
Anh đang muốn ngăn cản Lê Man Thanh, lại nghe thấy một giọng nói non nớt tràn ngập sự khiêu khích, “Ánh mắt của chú thật là tệ!”
Hừ hừ! Lại dám quát Vi Vi ngu ngốc, quả thật không thể tha thứ!
Triển Mộ Nham nhìn về phía phát ra giọng nói liền thấy một cậu bé mặc quần jean, áo sơ mi ca rô, trên đầu đội một chiếc mũ có in hình hoạt họa, vành nón quay ra sau, cậu bé ôm ngực đứng đó bày ra dáng vẻ cực kì bất bình.
Thật là một cậu nhóc đáng yêu!
Cô bé trong ngực lại tiếp lời: “QQ nói đúng a! Không bằng chú để cháu làm bạn gái chú đi! Người ta rất dịu dàng đấy!”
Triển Mộ Nham sững sờ. Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn cực kì nghiêm túc kia, nhất thời dở khóc dở cười.
Đây là tình huống gì? Bây giờ đứa nhỏ cũng trưởng thành sớm như vậy sao?
“Vi Vi mê trai!!” QQ trợn trắng mắt.
Lê Man Thanh nghe hai đứa bé nói xong, sắc mặt càng khó coi hơn.
Từng lời từng chữ của hai đứa nhỏ đều nhắm vào cô ta, nhưng cố tình Mộ Nham lại vui vẻ nghe hai đứa nhỏ nói bừa, cô ta liền không nhịn được.
“Cháu xuống đây!” Lê Man Thanh dứt khoát kéo Vi Vi đang nằm trong ngực Triển Mộ Nham ra, sau đó dắt cô bé đi, “Ba mẹ cháu đâu? Dì dẫn cháu đi tìm ba mẹ! Dì muốn xem xem người nhà cháu dạy dỗ con cái kiểu gì, thế mà cháu lại có thể vô giáo dục như vậy!”
Triển Mộ Nham hung hăng nhíu mày!