Cô thật ướt, nước rất nhiều.
Cậu không có bao, Hàng Cẩm cũng không cho đi mua, cậu không thể chờ thêm nữa muốn cắm vào, suốt bảy tháng không làm, cây gậy giờ đã cứng như chiếc côn sắt bị nung nóng.
Vừa nóng, vừa cứng.
Đầu nấm chống vào cánh hoa ma sát vài lần, eo cô liền run rẩy, bông hoa đỏ bừng hơi hé miệng thích ứng với kích cỡ của cậu, mỗi lần cọ qua, cái miệng nhỏ như muốn hút cậu vào trong, lần cuối cùng ma sát, như một tiếng trống lấy tinh thần hăng cái đỉnh đi vào.
Cự vật bổ qua từng lớp thịt, vào tận cùng bên trong.
Hàng Cẩm bị đỉnh vào mất tiếng, cô ngẩng cao cổ, đôi tay bóp bờ vai cậu, run rẩy trong ngực hồi lâu, mới thở hổn hển ôm sát cổ cậu, theo động tác chọc vào rút ra xốc nẩy phập phồng trên người cậu.
Cậu cởi váy cô, một tay cầm bầu thịt đưa vào miệng liếm ăn, tay khác giữ mông thịt đỉnh thật mạnh lên trên.
Khoái cảm quá nặng, Hàng Cẩm bị cắm vài cái, tiếng rên cũng thay đổi.
“Chị.”
Cậu lại đến hôn môi, hai tay giữ sau eo, ép cô vào ngực, háng điên cuồng đỉnh lên, cô bắt đầu gào thét, giọng mang theo tiếng nức nở, bị đỉnh như sắp điên rồi mà lắc lắc đầu, gọi tên cậu, bảo cậu dừng lại.
Cậu không màng, càng nhanh và mạnh đảo bên trong.
Tiếng bạch bạch bạch đinh tai nhức óc, cô hoàn toàn không thể chịu nổi, nắm tóc cậu khóc lóc:
“Không…… Không được……”
Quá nhanh, bụng nhỏ căng đến muốn tè.
Hốc mắt nóng bỏng, khoảnh khắc nước mắt sinh lý trào ra, bụng nhỏ trừu run bảy tám lần, một dòng nước phun ra, cô thở hổn hển cắn cổ cậu, khóc kêu bảo cậu dừng lại, nhưng đường đi nhỏ hẹp co rút mãnh liệt, làm cậu đỉnh càng mạnh mẽ.
Hai tay cậu bóp đôi mông ấn xuống, tiếng va chạm lạch bạch sắc tình tràn ngập khoang xe, cô cắn vai cậu, kêu nức nở: “Chậm một chút… không được…”
Bụng nhỏ nhức mỏi, khoái cảm rùng mình lan đến da đầu, cô như hỏng mất nắm tóc cậu, cắn cổ, cuối cùng run rẩy trong lòng ngực, khóc nức nở phát ra từ hàm răng: “a.a….a”
Cô bị làm bắn nước tiểu.
Trần Lâm cởi quần tây và sịp ném sang bên cạnh, lật người cô lại đè trên ghế sau, nâng eo lên, đỡ cây gậy th*t cắm vào từ phía sau.
Cô bị chọc đến mềm nhũn, cậu rời tay bắt lấy hai bầu thịt xoa bóp, dưới háng cắm đưa mạnh mẽ, toàn bộ thân xe đều chấn động, cả gương mặt Hàng Câm chôn vào ghế da mềm kêu khóc nức nở, Trần Lâm lại cúi xuống hôn vai lưng cô, nụ hôn mềm mại, nhưng lực đi vào mạnh bạo hung hãn, hai bên trứng đánh mạnh vào, tư thế sau vào chưa được vài phút, Hàng Cẩm lại hét lên một tiếng cao trào.
Cửa động xoắn chặt.
Trần Lâm bị kẹp thở gấp một tiếng, rút ra tuốt vài cái, bắn dưới thảm xe.
Hàng Cầm còn giữa cơn thở dốc, lại bị cậu đè dưới thân đi vào, có xe tiến vào bãi đỗ dưới tầng ngầm, khoảnh khắc ánh đèn lướt qua, Trần Lâm lâm che miệng Hàng Cẩm lại, đỉnh một cái thật sâu.
Hàng Cẩm ngẩng cao cổ, tiếng rên rỉ bị bàn tay che lại, chỉ có nước mắt sinh lý trào ra. Chờ chiếc xe đi qua, cậu lại buông tay, vừa mút cắn đầu lưỡi, vừa hất hông dùng sức đỉnh cô.
Cô nói, chỉ đêm nay.
Cậu đỉnh vào càng sâu, hai tay chống hai bên sườn eo, dưới khoang xe tối tăm, thái độ bình tĩnh nhìn mặt cô, sau đó lại cúi đầu hung hăng hôn cô.