Mộc Tiểu Hoa cùng Liệt trở lại sơn động thì nước đã nấu sôi. Nhìn thấy bọn họ trở về Xán vội hỏi: "Tiểu Hoa, nước sôi rồi, hiện tại muốn làm cái gì?"
Mộc Tiểu Hoa liếc mắt nhìn vại nước sôi một cái: "Nga, cứ để đó trước đi, ta đi cắt thịt gà." Nhưng mà lúc này Mộc Tiểu Hoa mới phát hiện trong nhà không có thớt gỗ, không còn cách nào khác, nàng đành phải để trên bàn thấp cắt gà ra làm đôi, sau đó bỏ nửa con gà vào vại nước sôi luộc qua một chút, lại cầm cái vại khác đổ thêm nước vào, bắt đầu nấu canh gà.
Tiếp theo, đem toàn bộ thỏ hoang đã được xử lý bỏ chút muối ướp một lúc, tính toán sẽ làm món thỏ nướng, bởi vì không có nồi để xào nên không thể làm món khác được, Mộc Tiểu Hoa chỉ có thể chọn làm món nướng.
Lại đem nửa con gà còn lại cắt khối, luộc sơ qua sau bỏ vào cái vại khác bắt đầu hầm, cuối cùng đem ruột gà cùng thận gà cắt nhỏ ra để sang một bên.
Bầu trời bên ngoài còn chút ánh sáng, nhưng trong động đã hoàn toàn tối sầm, chỉ có ánh sáng phát ra từ đống lửa, Mộc Tiểu Hoa thực không quen cho lắm: "Buổi tối các ngươi chiếu sáng trong sơn động bằng cách nào?"
"Trời tối, chúng ta liền ngủ, trong sơn động không có gì để chiếu sáng." Xán trả lời. Nơi này mọi người đều như nhau, trước khi trời tối liền ăn xong cơm chiều, thừa dịp trời còn chưa tối thì đi rửa mặt, trời tối hoàn toàn liền đi ngủ.
Hôm nay Xán cùng Vũ lúc quyết định lên núi săn thú, khi trở về đến nơi thì trễ một chút, hơn nữa Mộc Tiểu Hoa làm đồ ăn so với bọn hắn tốn nhiều thời gian hơn, bằng không bọn họ cũng chỉ đem thịt nướng chín rồi ăn là xong, hiện tại cũng đã chuẩn bị đi ngủ.
Mộc Tiểu Hoa nhìn bầu trời hỏi: "Ban đêm nếu các ngươi muốn đi ra ngoài thì dùng cái gì chiếu sáng?"
"Cây đuốc."
"Tốt! Cây đuốc sao? Vậy đem cây đuốc đốt lên đi! Cơm chiều còn cần thêm thời gian."
"Được!" Xán đứng dậy đi chuẩn bị cây đuốc.
Hai cái chậu đều đã sôi lên, Mộc Tiểu Hoa đem cặn bọt trong vại múc ra, nhìn canh gà sôi lên ngùn ngụt vừa lòng gật đầu, mùi hương canh gà thực thơm, một chút cũng không làm nàng thất vọng.
"Thơm quá đi!" Liệt ở một bên liếm môi: "Tiểu Hoa, cái này còn muốn nấu đến khi nào mới được?"
"Đừng nóng vội, nấu nhỏ lửa thêm một chút, canh gà cần phải hầm từ từ."
Xán nhanh chóng lấy cây đuốc trở về, nhưng mà lại không có chỗ đặt xuống nên cứ cầm như vậy không thể làm gì khác.
Mộc Tiểu Hoa quét mắt nhìn sơn động một vòng nói: "Đào ở trên tường một cái lỗ nghiêng sau đó đem cây đuốc cắm vào đó đi."
"Nga! Biện pháp rất tốt!"Vũ cùng Xán lập tức hành động, Mộc Tiểu Hoa tiếp tục hầm canh gà, Liệt phụ trách nhóm lửa, Thế an tĩnh ngồi xem.
⭐Diendanlequydon~⭐
Canh gà nhanh chóng được hầm tốt, Mộc Tiểu Hoa phân phó Thế vẫn luôn ngồi một bên đi đào chút cây kê.
Bỏ chút muối vào canh gà lại đem thịt trong vại canh gà vớt ra ngoài, sau đó đem cây kê bỏ vào, nấu thành cháo gà hạt kê.
Bên này canh gà hầm cũng không sai biệt lắm, bởi vì nơi này cơ bản trừ bỏ muối còn lại không có gia vị nào cả, nên ngoài việc nêm nếm muối, Mộc Tiểu Hoa cũng đành mặc kệ, tuy nói thanh đạm nhưng cũng vì vậy mà bảo vệ được hương thơm của thịt gà.
"Tới, mọi người nếm thử một chút xem hương vị như thế nào?" Mộc Tiểu Hoa một tiếng nói ra, tất cả mọi người đều vây quanh lại đây, bọn họ chưa bao giờ biết, nguyên lai nấu gà lại có thể thơm như vậy, bởi vì bọn họ trước nay chưa từng nấu qua mà đều là nướng ăn.
Bốn người đồng loạt thưởng thức, sau đó liền trực tiếp dùng biểu tình biểu hiện ra món ăn này thật thực sự là mỹ vị, Mộc Tiểu Hoa cười hỏi: "Thế nào? Có phải ăn rất ngon hay không?"
"Uh, ăn ngon." Bốn người đều là khẳng định gật đầu.
"Không nghĩ tới gà rừng hầm lên lại ăn ngon như vậy, so nướng ăn ngon hơn nhiều." Xán ăn thêm một miếng nói.
"Không không không." Mộc Tiểu Hoa liên tục xua tay: "Mỗi cách làm đều có hương vị khác nhau, nếu biết cách nướng sẽ ăn đặc biệt ngon."
"Nướng ăn không ngon, không bằng một nửa của món này." Liệt lắc đầu, bỉu môi ghét bỏ.
Mộc Tiểu Hoa cười, đem vại gà hầm nhấc xuống dưới, lại quấy cháo kê thêm vài cái, giải thích: "Mặc kệ là nướng hay hầm đều phải chú ý ở kỹ thuật, độ lửa và thời gian, tất cả đều phải nắm giữ thật tốt, ngay cả lượng muối bỏ vào cùng thời gian cũng muốn nắm chắc hết thảy, làm như vậy món ăn sẽ ngon."
"Làm đồ ăn phải chú ý nhiều như vậy?" Vũ mang vẻ mặt hiếm lạ.
"Đương nhiên rồi!" Mộc Tiểu Hoa vẻ mặt kiêu ngạo: "Đem canh gà đổ vào chỗ khác, ta muốn xào lòng gà."
"Hảo." Vũ đáp lời xuống tay bỏ canh gà vào chỗ khác. Mộc Tiểu Hoa đi tới ba lô lấy một bao cải bẹ, cải bẹ này là nàng mang theo khi đi khảo cổ, định rằng sẽ dùng cùng với mì. Hiện tại nàng tính sẽ dùng vại xào cải bẹ cùng lòng gà. Bởi vì số lượng ít, dùng vại để xào hẳn là có thể được!
Nghe Mộc Tiểu Hoa nói muốn xào lòng gà, tất cả mọi người đều thực hiếm lạ, nội tạng ghê tởm kia thật sự có thể ăn sao?
Đem vại làm nóng lên, Mộc Tiểu Hoa đem cố ý để lại mỡ gà, sau khi bỏ vào chậu chiên lên liền chảy ra mỡ. Tiếp theo bỏ vào vại một chút muối, đem lòng gà bỏ vào, mạnh tay xào lên. Vại này cũng không phải không xào được, lòng gà cũng mau chín sau đó lại bỏ thêm cải bẹ vào tiếp tục xào tiếp, mùi hương lập tức bay đi lên.
Mộc Tiểu Hoa đem lòng gà cắt tương đối mỏng, hơn nữa toàn bộ quá trình đều là xào trong lửa lớn. Cải bẹ, lòng gà rất nhanh có thể ra nồi: "Có thể cầm chén lên được rồi."
Bị hành đồng xào mạnh tay của Mộc Tiểu Hoa cùng mùi hương chua cay đặc biệt, mấy người đều bị làm cho ngây ngốc cũng hồi thần trở về, nói: "Hết chén rồi."
"Hết rồi?" Mộc Tiểu Hoa vội đem vại xách xuống dưới: "Vậy thì ăn trong vại luôn đi!"
"Ai muốn nếm một chút không?" Mộc Tiểu Hoa gắp khối thận gà hỏi. Bốn người đều lắc đầu, Mộc Tiểu Hoa tiếc nuối lắc đầu, đem thận gà đưa vào trong miệng mình: "Uh, ăn ngon thật, hương vị gà ở trên núi lớn lên tự nhiên, cùng gà nuôi chính là không giống nhau."
Nhìn thấy bốn người khống chế không được hung hăng nuốt nước miếng: "Ăn rất ngon, thật sự không muốn nếm một chút?" Mộc Tiểu Hoa miệng lưỡi cực kỳ dụ hoặc hỏi.
Bốn người hai mặt nhìn nhau vẫn còn do dự, Thế thật cẩn thận nói: "Ta sẽ nếm một chút vậy!"
Mộc Tiểu Hoa cười, vui vẻ nhéo gương mặt Thế: "Vẫn là Thế của chúng ta có lộc ăn nhất!" Lập tức gắp khối thận gà đưa đến bên miệng Thế: "Tới, tỷ tỷ đút cho ngươi."
Thế a ô một ngụm ăn luôn, nhai nhai, đôi mắt càng ngày càng sáng. Ba người bọn Xán khẩn trương nhìn chằm chằm hắn: "Thế nào? Ăn ngon chứ, Thế?"
Thế nhấp môi cười, liên tục gật đầu: "Ăn ngon."
Mộc Tiểu Hoa lập tức đắc ý nở nụ cười: "Ta đã nói là ăn ngon mà!"
"Ân." Mắt Thế lấp lánh nhìn Mộc Tiểu Hoa. Vì thế Xán cùng Vũ cũng theo sau nếm lòng gà xào cải bẹ, đều tỏ vẻ ăn ngon, chỉ có Liệt là như thế nào cũng không dám ăn. Đại khái là do lúc chạng vạng thấy hình ảnh Mộc Tiểu Hoa xử lý lòng gà đã đánh sâu vào tiềm thức hắn quá lớn.
⭐Edit+Beta: Thiên Sa⭐
Xào xong lòng gà thì chỉ còn món thỏ nướng cuối cùng, mang củi lửa để sang một bên, chỉ để lại than hồng cháy đỏ. Sau đó lấy thỏ hoang đã ướp tốt xuyên qua giá gác trên than hồng.
Liệt không hiểu hỏi: "Vì sao lấy củi đốt ra?"
"Củi đốt có khói, nướng sẽ có vị khói, dùng than củi nướng thịt sẽ không có vị khói, ăn mới tốt." Mộc Tiểu Hoa đứng dậy đi về chỗ ba lô đặt trên giường vừa đi vừa giải thích. Từ ba lô lấy ra gói muối trong túi mì ăn liền mà lúc chiều ăn còn thừa lại, nhìn chén chứa đầy thịt nói: "Chúng ta bắt đầu ăn đi! Vừa ăn vừa nướng."
Đề nghị này được mọi người nhất trí tán đồng, nhà Liệt cùng nhà Xán chỉ có ba cái bát nhỏ ăn cơm, hai cái chén hơi lớn đều chứa đồ ăn, bởi vì đêm nay thịt gà số lượng nhiều, hiện tại chén đều chứa đầy thịt gà. Mỗi người lấy một cái chén nhỏ an tĩnh bắt đầu ăn, Mộc Tiểu Hoa vừa ăn vừa hướng dẫn chú ý độ lửa lớn nhỏ khi nấu cháo kê cùng nướng thỏ.
Ăn xong một chén thịt gà, cháo kê cũng hầm tốt. Đem vại cháo kê nhấc xuống dưới, chia cho mỗi người một chén đầy, lấy thêm một ít thịt gà trước đó nấu trong canh gà xé ra một ít thịt nhỏ bỏ vào mỗi chén một ít, rất hợp với lòng gà xào cải bẹ, quả thực mỹ vị. Một vại cháo kê rất nhanh đã bị ăn đến sạch sẽ.
Mộc Tiểu Hoa ăn xong sau cùng, cầm chén rửa sạch, đem gói muối mì ăn liền đổ vào trong chén thêm nước rồi khuấy đều lên. Tăng thêm độ lửa, dùng nước muối mì ăn liền bôi lên thịt thỏ hoang sau đó đem gác lên than củi, lập tức trong sơn động tràn đầy mùi hương thịt nướng nồng đậm, mọi người kinh ngạc cảm thán liên tục.
Bôi xong nước muối lần thứ nhất tiếp tục lật lại nướng mặt sau, cho đến khi bôi đến lần thứ ba thì, mặt ngoài của thịt đã được nướng đến khô vàng, bên trong cũng đã chín, lấy giá thịt xuống, dùng dao gọt hoa quả đem thịt cắt ra, cắn xuống lớp da bên ngoài non mềm cùng thịt thỏ hoang đã được xử lý tốt đến mức không có một chút vị tanh, mùi hương thơm ngon.
Một bữa ăn tối tất cả mọi người đều ăn đến đặc biệt tận hứng, tất cả thịt đều bị ăn sạch sẽ, sau khi dọn dẹp xong, Vũ cùng Liệt trở về nhà, Mộc Tiểu Hoa đem chút thịt còn dư lại dùng muối ướp lên, xử lý xong hết thảy thì đi rửa mặt.
Cự tuyệt Xán cùng Thế muốn đi theo, MộcTiểu Hoa giơ cây đuốc xuống núi đi đến bờ sông tắm rửa, lúc này mọi người trong bộ lạc đều đã ngủ, căn bản sẽ không có người ở bên ngoài đi, Mộc Tiểu Hoa có thể an tâm xuống sông.
Nơi này ban đêm mát lạnh thoải mái, cho nên, nước sông cũng lạnh thấu tim, Mộc Tiểu Hoa cắn răng nhanh chóng đem thân mình rửa sạch sẽ, về nhà. Từng bước đi lên trên núi, Mộc Tiểu Hoa đột nhiên có chút buồn bã, cảm giác này giống như đang nằm mơ, nàng trăm triệu không nghĩ được sẽ có một ngày đột nhiên xuyên đến xã hội nguyên thuỷ, nơi mà ngay cả nghành khảo cổ cũng không có ghi lại, một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Ngẩng đầu nhìn lên không trung, nơi này sao trời trong suốt sáng ngời, lộng lẫy phi phàm,đẹp đến khiến người kích động. Tới đâu hay tới đó vậy! Mộc Tiểu Hoa tự nói cho bản thân như vậy.
Mệt mỏi một ngày, trở lại sơn động Mộc Tiểu Hoa nằm ở trên giường không muốn nhúc nhích, Xán cùng Thế đi xuống sông tắm rửa, Mộc Tiểu Hoa nằm ở trên giường ngây ngốc, mắt nhìn ba lô bên cạnh, từ ngăn bên cạnh của balo lấy ra điện thoại di động ở bên trong, di động đã hết pin từ sớm, không thể khởi động máy được nữa. Nàng cầm thưởng thức một chút lại bỏ trở lại balo, kéo khóa ba lô lại.
Xán cùng Thế rất nhanh liền trở lại, hai người bọn họ ngủ giường làm tạm phía bên trái sát vách tường, Mộc Tiểu Hoa đơn độc ngủ trên giường chính, đối với việc chiếm lấy giường của huynh đệ bọn họ, Mộc Tiểu Hoa có tỏ vẻ muốn đổi lại, nhưng mà bọn họ lại kiên trì không chịu đổi, Mộc Tiểu Hoa cũng không kiên trì thêm: "Thế, ngày mai sẽ bện giày rơm cho ngươi nhé, đêm nay ngủ trước, huynh đệ các ngươi ngủ ngon!"
"Tiểu Hoa ngủ ngon!"
"Tỷ tỷ ngủ ngon!"
Nói chúc ngủ ngon, ngày mùa hè đặc biệt có côn trùng kêu vang, Mộc Tiểu Hoa chậm rãi ngủ. Nàng, mơ một giấc mộng, vì thế, một sự việc đặc biệt kỳ quái đã xảy ra!