• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ hồi phục của Hoa Thư Giải quá kinh người. Ngay khi được rời giường bệnh y lập tức nhập mode keo dính người, kè kè bên Bạch Kết Dương tựa như hình với bóng. Quá đáng hơn, y liên tục đòi hỏi tiếp xúc da thịt với hắn, lúc hắn chịu không nổi muốn đánh y một trận thì bị đôi mắt cún con kia làm mềm lòng. Tốt xấu gì cũng một tay hắn nuôi nấng lên, hắn cảm thấy đối với tên nhãi này vô hạn khoan dung.

Thực đáng hựn. ( ≧Д≦)

Nhất định sau vụ này, trước khi bị hành đến chết cũng phải kiếm được mấy bé xinh trai cho thoả mãn.

Tiểu Đinh Đang: Nên làm gì với cái ký chủ chỉ sung mãn nơi hạ thân mà ngu đần về chỉ số tình cảm nhỉ? Nhìn cái ánh mắt như thú dữ rình mồi của nam chủ kìa! Hận không thể lột hết đồ của kí chủ xuống kìa. Tôi nhìn cũng muốn hãi luôn có biết không hả?

Có nên nói cho kí chủ không nhỉ?

“Hệ thống chết tiệt. Tốt nhất nên giúp ông tìm được vài tiểu thụ a.”

Thôi khỏi đi. Kí chủ hết thuốc chữa rồi.

———————————————————

Thấm thoắt đã đến sinh nhật lần thứ 18 của Hoa Thư Giải. Tất nhiên, đây là một sự kiện lớn, tổ chức vô cùng long trọng. Lão đại Hoa Hưu Nhã không tiếc tiền cho sự kiện này, mời tất cả các gia tộc đối tác trong khu vực đến tham dự.

Mọi người ai ai cũng hứng thú với việc trong gia tộc Hoa bỗng dưng xuất hiện một đứa con út kiệt suất, toàn tài cả về mỹ mạo lẫn tài năng, cũng như đủ sự lãnh khốc để làm vô số thứ dơ bẩn nâng cao địa vị của danh tiếng nhà họ Hoa.

“Keng keng. Tiếng gõ ly thủy tinh lanh lảnh vang lên.

“Chào mừng mọi người đến với sinh nhật lần thứ 18 của con trai út của ta, Hoa Thư Giải. Ta biết mọi người đều khá ngạc nhiên với sự xuất hiện của nó gần đây, và tất nhiên cũng đã được chứng kiến tài năng của nó. Trước đây mọi người chưa biết đến sự tồn tại của nó do ta muốn tự tay huấn luyện cho nó để trở thành một người thừa kế đủ tư cách. Ta đã thành công, và nó cũng là nhân chứng cho thấy gia tộc Hoa sẽ mãi lớn mạnh, không thế lực nào có thể xoay chuyển.”

“Nào, cùng nâng li chào mừng nhi tử của ta.”

Hoa Hưu Nhã đường bệ ngồi trên cao, toả ra khí thế của kẻ quyền lực nhất thế giới ngầm, tận hưởng sự vỗ tay tán thưởng tràn ngập khắp đại sảnh, cứ như nó hoàn toàn dành cho ông ta vậy.

Bạch Kết Dương đứng tại góc khuất âm thầm cười lạnh.

Đường đường là một chủ nhân một gia tộc lớn, thế mà vẫn vô sỉ nhận hết công lao về mình, nói dối không biết ngượng. Ông có làm cái quái gì đâu, chỉ biết kéo y đi theo giao dịch cùng với bắt y ra chiến trường giỡn chơi với mưa đạn thôi. Ông có giỏi thì hồi nhỏ đừng bỏ y tự sinh tự diệt đi, có giỏi thì chữa bệnh tự bế cho y đi, có giỏi thì thực sự yêu thương y đi như một người cha đích thực đi.

Làm cha tốt ghê luôn há.

Cái tiếng phụ tử này của ông nó căn bản chỉ là sự lợi dụng để làm đẹp mặt ông thôi.

Công lao của Bạch Kết Dương ta đây ông vứt cho chó ăn rồi à?

Trong lúc Bạch Kết Dương vẫn đang hậm hực, Hoa Thư Giải ưu nhã xuất hiện dưới sự trầm trồ của mọi người. Y vận một bộ tây phục màu đen tuyền, tôn lên những đường nét mạnh mẽ của cơ thể y, góp phần tạo nên vẻ đẹp yêu mị cho chủ nhân của nó. Tóc của y hôm nay phá lệ dùng gel vuốt ngược đằng sau, phối hợp nhịp nhàng với khuôn mặt hoàn mỹ đẹp không góc chết làm biết bao tiểu thư ở đây chết đứ đừ.

Y tựa như một vị thần cổ, toàn thân toả ra khí thế bức người cũng như vẻ đẹp yêu dị đến quyến rũ, khiến người ta không khỏi cảm thấy kinh sợ, nhưng cũng muốn phủ phục dưới chân y nguyện làm tôi làm tớ.

Uống hết những ánh mắt si mê và tán thưởng xung quanh, Bạch Kết Dương không khỏi cảm thấy đắc ý. Quả nhiên, gu thẩm mỹ của ông đây rất xuất sắc.

Đệ đệ của ông đó, tất cả mau quỳ xuống! ( ̄︶ ̄)

Dáng vẻ tự đắc của Bạch Kết Dương không thoát khỏi tầm mắt của Hoa Thư Giải, khóe môi khẽ nhếch lên thành một độ cong gợi cảm. Vẻ tà mị ác ma ấy khiến mấy vị tiểu thư đỏ mặt chân run, mắt lưu luyến đặt trên thân hình của vị nam nhân trước mắt. Không ít người bắt đầu mơ tưởng về vị trí phu nhân của Hoa Thư Giải. Y làm sao không biết các nàng nghĩ gì, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ôn hoà nhã nhặn nhưng thâm tâm lại tối khinh bỉ.

Buổi tiệc bắt đầu. Hoa Thư Giải liên tục bị Hoa Hưu Nhã kéo đi mời rượu khắp nơi. Có mười phần thì một phần là để y tạo quan hệ mới với các bang xã hội đen khác, đến chín phần là để Hoa Hưu Nhã diễu võ dương oai, tỏ vẻ gia tộc nhà ông có một người thừa kế chi lan ngọc thụ (*). Hoa Thư Giải cũng không quá bài xích với việc này, đây là cơ hội tốt để câu kéo mở rộng thế lực.

Ngươi vô dụng, ngươi không có giá trị sử dụng, ngươi không chịu thuần phục, vậy thì chờ bị tiêu diệt đến táng gia bại sản đi.

Trong cái xã hội ăn thịt người này, giết người là lẽ thường thì cũng đừng nghĩ mối quan hệ giữa người và người là thứ gì khác ngoài sự lợi dụng.

Hoàn cảnh và thời gian đã tôi luyện một Hoa Thư Giải như thế.

Ngoài trừ người đó, mọi thứ khác chỉ là món đồ mà y sử dụng để đạt đến mục tiêu cao nhất.

Lúc này, “người đó” đang tận hưởng bàn tiệc.

Heo quay sữa này, thịt bò lúc lắc này, hàu nướng mỡ hành này,… Ối trời ơi!

Bạch Kết Dương chảy cả nước miếng, cố gắng kiềm chế mà chỉ ăn mỗi thứ một ít, tránh để Hoa Thư Giải thấy mất mặt. Miếng thịt như tan ra trong miệng, Bạch Kết Dương sướng run lên, cảm thấy nhân sinh viên mãn.

“Ái chà, đây không phải là con chó của cậu em quý hoá của ta sao? “

Hoa Mục Cư chậm rãi lại gần với ly rượu vang trên tay, chất lỏng bên trong sóng sánh.

“Cậu cả, hảo.”

“Một kẻ hầu thấp kém như ngươi sao dám lảng vảng ở đây? ” Hoa Mục Cư miệt thị, cả ánh mắt cũng tỏ ra “ta đây đang bố thí cho ngươi”.

“Dạ, kẻ hầu thấp kém này được chính phu nhân và người thừa kế tương lai của gia tộc Hoa mời dưới tư cách một vị khách. Thử hỏi cậu cả đây có ý kiến với quyết định này sao? “

“Mi… Đồ hỗn xược. Ai có thể chắc chắn nó sẽ được thừa kế chứ? Miệng tiện như mi không biết giữ có ngày chết không kịp ngáp. “

Hoa Mục Cư nộ khí xung thiên, hận không thể ngay lập tức giết chết tên hầu láo toét này. Bạch Kết Dương trong lòng đảo mắt, tên nhị thế tổ này ai mà không biết đã mất đi sự sủng ái của lão đại. Những hành động bồng bột gần đây của gã, hòng mong lập công, lại làm hỏng biết bao nhiêu việc làm ăn của lão cha của gã. Nể tình gã là con mình nên lão cũng chỉ trừng phạt ở Hình đường, chưa giết chết.

Bạch Kết Dương liếc mắt khinh thường, giờ gã chỉ còn là thùng rỗng kêu to thôi. Nếu không tìm chết thì sẽ không chết, hắn đã từng mong gã hiểu được.

Rất tiếc, đã muộn rồi.

“Một lần nữa, cảm ơn mọi người đã chung vui với chúng tôi ngày hôm nay.”

Hoa Thư Giải mỉm cười, tiết mục chính của buổi tiệc đã đến.

“Hôm nay quả thực là một ngày đầy vinh hạnh đối với tôi. Thực sự tôi rất hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm của mọi người. Tuy nhiên, ở đây có một số con chuột nhắt không biết sống chết, ngang nhiên phá hoại buổi tối hôm nay của tôi.”

Cả đại sảnh xì xầm bàn tán, không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, kể cả Hoa Hưu Nhã cùng phu nhân. Cùng lúc đó, một màn hình lớn được kéo xuống, một đoạn video chiếu trên đó làm Hoa Mục Cư chấn động.

“Anh đang đứng trước một cơ hội có một không hai đấy. Cho tôi mượn một số sát thủ ưu tú nhất của anh, giết chết thứ nghiệt chủng kia, giúp tôi đoạt lấy vị trí lão đại và anh sẽ có trong tay hậu thuẫn từ gia tộc Hoa.”

“Anh cũng biết một thế lực mới nổi như anh rất dễ bị đè bẹp, vì thế với sự trợ giúp của gia tộc quyền lực nhất chẳng phải rất có lợi cho anh sao?”

“Tôi biết ông già nhà anh mới mất. Tuy nhiên tôi cảm thấy ông ta quá ấu trĩ. Thành lập bang hội chưa bao lâu đã chầu trời, ép buộc anh phải kế vị, đã vậy còn cổ hủ đi theo lối ngựa đơn độc nữa. Cái anh cần là một mối quan hệ, cái có thể đưa anh vượt xa lão già nhà anh. Nói thật nhé, tôi cũng mong lão nhà tôi chết quách cho rồi. Haha! “

Trong video có thể thấy rõ ràng hai người đang ngồi trong phòng tối bàn luận. Một người đang bị thuyết phục bởi những đề nghị được đưa ra, đó là chủ bang U Minh mới bị sát hại cách đây không lâu, một người đối diện không ai khác chính Hoa Mục Cư.

“Anh vẫn không tin à? Nhìn đây, mỹ nữ bên cạnh tôi chính là đứa em gái được cha quý như vàng như ngọc, trong tay nắm một phần lớn hệ thống sòng bạc nhà họ Hoa. Em ấy thực sự có hứng thú với anh đấy. Nếu đồng ý hợp tác, anh sẽ được nắm giữ một số sòng bạc trong chuỗi của chúng tôi.”

Lần này, Hoa Mộc Nhu yêu kiều xuất hiện, quyến rũ cọ cọ phần ngực đẫy đà lên cánh tay của tên chủ gia tộc vắt mũi chưa sạch, thành công khơi dậy dục vọng trong gã.

Khỏi phải nói, mỹ nhân kế cùng lợi ích đầy hứa hẹn đã làm mờ mắt gã, đồng ý giúp Hoa Mục Cư và Hoa Mộc Nhu tiêu diệt Hoa Thư Giải. Tội nghiệp, gã không hề biết mình chỉ bị lợi dụng, quá ngây thơ để rồi bị chết thảm.

“A! Còn có một cảnh này hay hơn nữa này.” Hoa Thư Giải cười khẩy.

Video chuyển tiếp sang cảnh khác. Đó là trong một phòng tối, trên giường có hai người đanh làm chuyện tối nguyên thuỷ của con người, âm thanh dâm đãng tràn ngập khắp phòng. Tiểu thư Hoa Mộc Nhu ngày thường mang vẻ đẹp quý tộc, một thân hoa lan huệ chất (*) được mọi người tán dương thì nay lại nhịp nhịp “cưỡi” trên người chủ bang U Minh, vẻ dâm đãng tham lam của ả khiến người ta không khỏi chửi một tiếng “Gái lẳng lơ!”

Đến đây, video kết thúc.

Cả đại sảnh im lặng như tờ, không thể tin nổi những thứ vừa được chứng kiến.

———————————————————

(*) Chi lan ngọc thụ: tài giỏi

(*) Hoa lan huệ chất: khí chất cao quý như hoa lan hoa huệ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK