• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hạo Nhiên dựa theo thói quen mấy năm như một của anh, buổi sáng luôn tới studio trước nửa giờ để chuẩn bị cho việc quay phim ngày hôm đó. Đang tĩnh tâm chuẩn bị cảm xúc cho cảnh quay buổi sáng cần quay thì phụ tá Tiểu Lưu của anh cầm kịch bản với vẻ mặt vô cùng nghi ngờ đi tới.

"Anh Hạo Nhiên, thật là kỳ lạ, bây giờ bộ phim này chưa chiếu thử cũng không có làm khảo sát khán giả, sao bỗng nhiên quyết định tăng thêm một đoạn tình tiết trong phim!"

Lý Hạo Nhiên vừa nghe cũng thấy khó hiểu, bình thường tình huống thêm tình tiết đều là xảy ra ở những bộ phim đã công chiếu một phần, nhà sản xuất làm điều tra thị trường, xem khán giả muốn tình huống phim phát triển như thế nào, sau đó sẽ đáp ứng ý kiến đại đa số, tạm thời tăng thêm mấy cảnh.

Bây giờ bọn họ đang quay bộ phim《 Thời Khắc Sống Chết 》này cũng không phải là một loại phim thần tượng, nội dung phim rất có tính chuyên nghiệp và mang tính tích cực cao toàn bộ kết cấu câu chuyện đầy đủ sinh động, theo lý đó thì không cần quay được một nửa còn sửa kịch bản.

Nhận lấy kịch bản mới Tiểu Lưu đem tới nhìn xem, không khỏi kinh ngạc hơn, "Cái này...." Nghĩ thầm là ai biết thức thời như vậy? Cho tăng thêm một cảnh hợp ý anh như thế.

Trong lòng mơ hồ nghĩ tới một khả năng, khóe môi cong lên lộ ra một nụ cười.

Cách nghĩ của Tiểu Lưu không khác anh là mấy, "Nói không chừng là Diệp tiểu thư! Trừ cô ấy ra thì người khác không có cái năng lực này, càng không có cái nhã hứng đó, tôi đã sớm thấy cô ấy có hứng thú không tầm thường với anh rồi. Thật đúng là có cá tính, lúc có tiền chơi theo kiểu có tiền, lúc không có tiền chơi theo kiểu không có tiền! Tôi thấy rất kì lạ?"

Lý Hạo Nhiên đột nhiên hỏi trợ lý nói nhiều của mình, "Kỳ lạ cái gì?"

Tiểu Lưu hạ thấp giọng, "Làm sao cô ấy có thể khiến ông chủ lớn nghe lời cô ấy? Giúp cô ấy làm chuyện này nhỉ? Theo lý mà nói không phải hai người bọn họ là kẻ thù ư, cho dù ông chủ lớn muốn giữ thể diện, muốn duy trì quan hệ hòa thuận ngoài mặt với cô ấy, vậy cũng không đến mức làm những chuyện này cho cô ấy!"

Lý Hạo Nhiên trừng mắt nhìn cậu ta, "Lắm mồm! Diệp Gia Dĩnh là người có cá tính, rất đáng yêu, Diệp Thừa Trạch là anh trai cô ấy, giúp cô ấy chút việc thì tính là gì." Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ: thật ra mình cũng thấy kỳ lạ.

Vì thế đạo diễn Khương tự mình giải thích với Lý Hạo Nhiên, nói phía trên Diệp Gia Dĩnh ‘có người’, công ty đột nhiên yêu cầu thêm tình tiết trong phim đoán chừng là muốn cho cô ấy thêm cảnh diễn, cũng may đoạn này tình tiết cũng không tệ lắm, ngoài ra có thể để cho nội dung càng thêm quanh co hấp dẫn người xem, không có giọng khách át giọng chủ. Dĩ nhiên, chi phí quay cũng sẽ gia tăng thêm một chút, nhưng số tiền này sẽ để cho ông chủ lớn chi là được, chúng ta không cần quan tâm nhiều.

Phó đạo diễn Vương thì lại tìm Diệp Gia Dĩnh, mang theo khuôn mặt tươi cười như thể không biết anh trai của Diệp Gia Dĩnh là Diệp Thừa Trạch, khi công ty cho thêm cảnh diễn tất cả đều là bởi vì biểu hiện xuất sắc của cô ấy, trắng trợn khích lệ nói, "Tiểu Dĩnh à, biểu hiện rất tốt, sau khi công ty và đạo diễn thương lượng mới cho thêm đoạn này gần như đều là cảnh cô và Lý Hạo Nhiên diễn với nhau, diễn cho tốt, chờ bộ phim này công chiếu, về sau giá trị con người của cô khẳng định cũng tăng lên."

Diệp Gia Dĩnh cười tủm tỉm đáp lại, "Không thành vấn đề."

*****

Đoàn làm phim sắp xếp hết sức chặt chẽ, buổi chiều liền bắt đầu xen kẽ quay thêm tình tiết mới của bộ phim.

Nữ chính Phó Di Dung vai cô y tá nhỏ đang hết lòng chăm sóc một bệnh nhân nam xảy ra tai nạn xe cộ được đưa vào bệnh viện khẩn cấp, thái độ ôn hòa tỉ mỉ giống như một người chị gái, lúc bệnh nhân cáu kỉnh không hợp tác thì mắng cho cậu ta tỉnh ra!

Vai diễn của Phó Di Dung là một nhân vật rất có tác phong nghề nghiệp, tất cả vì nhiệt tình của cô ấy với chức vị y tá, hộ lý bệnh nhân, cố gắng hết sức để cho bọn họ phối hợp trị liệu đối với cô mà nói là một việc không thể bình thường hơn, sau khi làm xong cũng không hề để ở trong lòng.

Ai ngờ bệnh nhân này không phải là người bình thường, mà là một người có gia thế bất phàm Phú Nhị Đại, vì là con trai út trong nhà, cho nên tính khí được cưng chiều rất ương ngạnh, sau khi gây gổ với cha mẹ thì một mình lái xe đi ra ngoài, tâm trạng không tốt lại chạy xe quá tốc độ trên đường cao tốc nên mới xảy ra tai nạn xe cộ, được đưa đến bệnh viện còn không chịu phối hợp, không chịu liên lạc với người nhà còn thỉnh thoảng gây rắc rối cho các bác sĩ và y tá.

Phó Di Dung giống như một người chị lớn dịu dàng xinh đẹp, đồng thời lại rất nghiêm khắc, cũng sẽ không vì thân phận của cậu ta mà đối đãi đặc biệt với cậu ta, bệnh nhân nam trẻ tuổi bị hấp dẫn tới mê mẩn, còn chưa xuất viện đã bắt đầu theo đuổi Phó Di Dung nhiệt liệt.

Quà tặng khéo léo xa hoa và hoa hồng tươi đẹp lần thứ hai ngập tràn bàn y tá thì bạn trai đương nhiệm của Phó Di Dung… Lý Hạo Nhiên diễn vai bác sĩ Diêu Bân không chịu nổi, phóng tới quán bar uống một đêm, cho đến khi y tá trực ban gọi điện thoại tới anh mới giật mình tỉnh lại tối nay anh phải trực ở phòng bệnh, uống nhiều rượu như vậy ngộ nhỡ gặp phải tình huống khẩn cấp chỉ sợ sẽ xảy ra sự cố!

Không thể làm gì khác hơn là đi tìm Diệp Gia Dĩnh diễn vai bác sĩ Mạc Tình giúp một tay.

Tình cảm lén lút của Mạc Tình và Phó Viện trưởng bị thất bại, người có chút chán chường cực đoan, Lý Hạo Nhiên đi tìm cô thì cô trưng ra bộ mặt việc không liên quan đến mình, từ trên giường nhỏ trong phòng nghỉ ngơi chật hẹp ngồi dậy, ngửi thấy trong không khí toàn mùi rượu, nhíu mày nhìn Lý Hạo Nhiên châm biếm, "Thế nào, bị cô y tá nhỏ của anh chọc giận sao? Lúc trực đêm mà dám uống thành ra như vậy? Để chủ nhiệm Lý biết được anh chờ bị lột da đi! Thử xem lúc anh bị mắng cô y tá nhỏ của anh có lương tâm mà đau lòng cho anh hay không."

Lý Hạo Nhiên xoa thái dương đang giựt giựt, bước chân không vững, bước cao bước thấp đi đến bên giường, lắc một cái ngồi xuống sát Diệp Gia Dĩnh, "Giúp một tay đi, tối nay cho tôi trốn ở đây một đêm, ngộ nhỡ có người gọi bác sĩ thì cô đi ứng phó."

Diệp Gia Dĩnh rất có cá tính không nể mặt anh, nhấc chân xuống giường, "Tìm cô y tá nhỏ của anh giúp một tay đi, hôm nay tôi không đổi phiên trực, tôi chỉ ở nơi này nghỉ một lát, bây giờ nên về nhà rồi." Cúi người tiến tới trước mặt anh nhẹ giọng nói, "Tôi sẽ không giúp anh, tôi thích xem dáng vẻ xui xẻo của anh sau khi thất tình, rất thú vị đấy!"

Lý Hạo Nhiên vì uống rượu quá nhiều, cho nên nói chuyện và động tác không khách sáo giống bình thường, dùng một tay kéo cô ngồi lại trên giường, "Không được, hôm nay cô nhất định phải giúp tôi!"

Diệp Gia Dĩnh hất tay Lý Hạo Nhiên ra, ngồi về phía sau một chút, khoanh tay trước ngực, ung dung nhìn anh đùa giỡn, "Nhất định phải giúp anh? Tại sao?"

Ánh mắt Lý Hạo Nhiên có chút mông lung nhìn cô, chợt nhếch mi cười một tiếng, "Bởi vì hai người chúng ta đồng bệnh tương liên, cùng bị thất tình!"

Diệp Gia Dĩnh lập tức giận tái mặt, "Anh nói bậy!"

Do tác dụng của rượu, Lý Hạo Nhiên giơ tay lên làm như anh em tốt, ôm bả vai Diệp Gia Dĩnh, kề gương mặt tuấn tú đến gần, "Cô không thừa nhận cũng không được, tất cả mọi người đã nhìn ra, có phải rất khổ sở hay không? Nhất định rất khổ sở rồi, tôi có thể hiểu cô.... Bây giờ tôi cũng cảm thấy giống cô, trong lòng rất khó chịu, vẫn không đến mức khóc một trận lớn, nhưng trong lòng rất không thoải mái ...."

Trước đó Diệp Gia Dĩnh vẫn còn đang giãy giụa, muốn hất cánh tay anh đang đè trên vai mình ra, nhưng lúc nghe anh nói mình cũng rất khó chịu thì dừng lại, nhìn gương mặt Lý Hạo Nhiên say mông lung khổ sở mỉm cười, lẩm bẩm nói nhỏ, "Đúng vậy, khó chịu, khó chịu đến mức hận không thể móc tim ra, đem phơi dưới ánh mặt trời."

Bọn họ đều là người mạnh mẽ hiếu thắng, mặt ngoài vĩnh viễn kiêu ngạo cứng rắn, tinh thần hăng hái, lúc bị thương chỉ có thể tìm nơi không có ai một mình liếm láp vết thương, bây giờ chợt tìm được bạn, có thể tựa vào nhau, cảm thấy đúng là thả lỏng, thư thái ngoài ý muốn .

Cũng không biết là người nào chủ động trước, tựa sát vào nhau biến thành ôm nhau thật chặt, Lý Hạo Nhiên vùi mặt ở chỗ cổ áo rộng mở của Diệp Gia Dĩnh, hôn nhẹ cổ cô, xương quai xanh, từ hôn nhẹ đến cắn nhẹ vì động tình, trong miệng nỉ non tên cô y tá nhỏ.

Đầu tiên mặt Diệp Gia Dĩnh lộ vẻ say mê, khi nghe rõ Lý Hạo Nhiên gọi tên người khác chợt tỉnh táo lại, dùng sức đẩy ra anh, đứng lên nhanh chóng sửa quần áo cho ngay ngắn lại, giọng điệu cứng nhắc, "Anh ở đây ngủ đi, tôi đến phòng trực ngồi, yên tâm, buổi tối có bệnh nhân tôi sẽ xử lý."

... ....

"Tốt!"

Đạo diễn Khương rất hài lòng với biểu hiện của hai người, cảnh diễn thân thiết trong phòng nghỉ một lần là thông qua, khen ngợi Lý Hạo Nhiên, "Đoạn này Hạo Nhiên diễn rất tự nhiên, xử lý rất tốt!"

Lý Hạo Nhiên khiêm tốn cười cười, chợt cúi người hài hước thì thầm với Diệp Gia Dĩnh không biết tại sao vẫn còn đang cúi đầu sửa sang lại cổ áo, "Thật không ngờ Diệp đại tiểu thư cũng sẽ đỏ mặt!"

Diệp Gia Dĩnh lập tức ngẩng đầu lên, hai gò má quả nhiên có chút ửng đỏ, sắc mặt kiều diễm động lòng người, chỉ là vẻ mặt rất nghiêm túc, "Không có, tôi thoa má hồng."

Lý Hạo Nhiên làm như bừng tỉnh hiểu ra, "A… là má hồng à."

Chờ sau khi Lý Hạo Nhiên bị phụ tá của anh gọi đi, Diệp Gia Dĩnh cũng nhanh chóng vịn cánh tay phụ tá Tiểu Dương của mình đi đến khu nghỉ ngơi, "Chân tôi nhũn ra rồi."

Tiểu Dương không nhịn được chọc cô đôi câu, "Tiểu Dĩnh, cô cũng thật không có tiền đồ đấy? Theo tôi được biết, trước kia chiến tích cô rất nổi bật! Chuyện gì mà chưa từng trải qua? Bây giờ chỉ quay một cảnh hôn nhau, cũng chỉ bị người ta hôn cổ một cái, làm sao lại như vậy chứ?"

Diệp Gia Dĩnh nắm cổ áo thật chặt, che kín cái cỗ, có khổ khó nói, vừa rồi Lý Hạo Nhiên diễn mà thành thật, hôn còn thêm lực không nói, lại cắn nhẹ một cái, ở nơi này để lại một vết hôn nhàn nhạt. Cổ của Diệp đại tiểu thư là nơi nhạy cảm, may mà lúc bị hôn ngồi ở trên giường, nếu không nhất định là chân mềm nhũn đứng không vững.

Xem ra rốt cuộc đàn ông vẫn lợi hại hơn phụ nữ! Diệp Gia Dĩnh đành phải chịu thua.

Ngồi trong phòng nghỉ uống nước, sau khi khuôn mặt đỏ ửng tan đi, Diệp Gia Dĩnh mới phát hiện hình như mình bị thua thiệt, bị đùa giỡn rồi!

Khẳng định Lý Hạo Nhiên lấy việc công làm việc tư, trong lòng biết rõ chuyện thao túng thêm cảnh quay, vậy mà không nói một câu, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền trêu cô xong, cuối cùng còn cười chuyện mặt cô đỏ.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Diệp Gia Dĩnh thẹn quá thành giận đứng lên, chuẩn bị đi tìm Lý Hạo Nhiên tính sổ!

Bởi vì đứng lên đi quá đột ngột, làm tiểu Dương sợ hết hồn, "Cô đi đâu thế?"

Diệp Gia Dĩnh không quay đầu lại, "Tìm người tính sổ!"

Tiểu Dương ở phía sau gọi, "Nè, nè, đợi một chút, tôi nói với cô, vừa rồi tôi nhìn thấy...."

Diệp Gia Dĩnh không nghe thấy, cô đã đi rồi.

Tiểu Dương ở phía sau cô nhún nhún vai, nghĩ thầm vừa rồi Hạ Vũ tới đây khiêm tốn đi một vòng lại đi ra ngoài chắc là không có chuyện gì quan trọng, chờ lát nữa nói cho cô ấy cũng được.

Diệp Gia Dĩnh tìm được Lý Hạo Nhiên đang thay quần áo, đi qua tóm lấy một ống tay áo của anh, chỉ trích, "Vừa rồi anh chiếm tiện nghi của tôt còn cười nhạo tôi!"

Phụ tá Tiểu Lưu rất có mắt mà đi ra ngoài canh giữ ở cửa.

Lý Hạo Nhiên bị kéo lệch cổ áo, lộ ra nụ cười mê người phủ nhận, "Không có."

Diệp Gia Dĩnh nhếch mày, "Rõ ràng là có!"

Lý Hạo Nhiên nóng nảy, "Được rồi, được rồi, em nói có thì có, vậy em muốn thế nào?"

Diệp Gia Dĩnh nhăn nhó, sau đó thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng, "Mời tôi ăn khuya coi như là nhận lỗi?"

Lý Hạo Nhiên nhìn thời gian, "Còn chưa muộn mà, sao không ăn cơm tối?"

Diệp Gia Dĩnh ra vẻ đương nhiên nói, "Thời gian cơm tối là của Ba Ni."

Lý Hạo Nhiên cười một tiếng, "Được, ngày mai! Tối nay tôi có việc."

Diệp Gia Dĩnh có hơi thất vọng, "Anh có chuyện gì?"

Lý Hạo Nhiên bí mật, "Ngày mai nói cho cô biết."

==

Sau khi Hạ Vũ trở về phòng làm việc, thư ký của anh đã cảm thấy tâm trạng ông chủ ông tốt, không kiềm được bắt đầu lặng lẽ làm việc, bất ngờ trưởng ban an ninh gọi điện thoại lên, "Trong máy giám sát thấy một nữ diễn viên của đoàn làm phim ở bệnh viện chúng ta bị người ta làm phiền ở cầu thang, phía sau còn có một người phụ nữ đi theo chụp ảnh, hỏi phó viện trưởng xử lý như thế nào? Phó viện trưởng kêu gọi điện thoại xin phép Hạ tổng."

Thư ký Đỗ ngẩng đầu nhìn sắc mặt nặng nề của Hạ Vũ, hơi do dự có nên dùng chuyện này quấy rầy anh không.

Vừa rồi Hạ Vũ đến chỗ đoàn làm phim tìm Diệp Gia Dĩnh, muốn cùng cô nói vài câu về chuyện của Diệp Ba Ni, chẳng ngờ lại thấy Diệp Gia Dĩnh và Lý Hạo Nhiên đang diễn cảnh thân mật, hai người đều là trai đẹp gái xinh, diễn uyển chuyển động lòng người, rất nhập vai, đạo diễn hết sức hài lòng, nhưng khi Hạ Vũ nhìn thấy từ đôi mắt đau thương đến khi đứng dậy... Cô gái đẹp đó cùng người đàn ông khác tình ý triền miên là mẹ của con trai anh! Anh vẫn không có bất kỳ lý do chính đáng nào để có thể tiến lên ngăn cản.

Đang buồn phiền, chợt phát hiện thư ký Đỗ đang thử thăm dò muốn nói chuyện với anh, nhíu mày hỏi, "Chuyện gì?"

Thư ký Đỗ vội vàng nói ngắn gọn mọi chuyện.

Hạ Vũ, "Nói bọn họ quan sát cẩn thận một chút, không phải chuyện quá quan trọng cũng đừng can thiệp vào." Lại hỏi "Là diễn viên nào?"

Thư ký Đỗ vội vàng gọi điện thoại đến phòng an ninh hỏi, sau khi để điện thoại xuống nói, "Bọn họ không biết tên, đợi lát nữa sẽ đưa đoạn phim quay được trong máy theo dõi lên cho anh xem."

Chờ sau khi băng theo dõi được đưa lên Hạ Vũ liền ngây ngẩn cả người, người phụ nữ bên trong có dáng người cao gầy, có lồi có lõm, mái tóc mượt mà tùy ý cột ở sau ót, không phải là Diệp Gia Dĩnh sao? Sao cô ấy không đi thang máy lại đi cầu thang bộ, là ai biết rõ hôm nay cô ấy sẽ đi cầu thang bộ mà đặc biệt chờ ở đó?

Nói với thư ký Đỗ, "Nói bọn họ cử hai bảo vệ qua đó, giúp một tay đuổi người đó đi." Sau khi nói xong suy nghĩ một lát, "Nhất định phải ngăn người chụp hình phía sau lại, mang tới đây."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK