Cậu vừa liên lạc với Bạch Tuyết Vi, cô đang công tác ở thành phố S, chỗ đó có Thuần Vu Tĩnh, hệ số an toàn siêu cao, trước mắt không cần lo lắng. Ba mẹ Bạch thì ở trên đảo không có sóng, chỉ có thể gác lại chuyện liên lạc.
Thuần Vu Yến trấn an: “Anh vừa gọi cho shipper, cậu ta sẽ đến ngay.”
Shipper?
Bạch Tiểu Nhung còn đang khó hiểu thì có chiếc xe ba bánh dừng ngay trước mặt, mặt tài xế nhìn thế nào cũng thấy quen quen.
“Anh Hồng?”
Nạp Lan Hồng cười thân thiện: “Lâu rồi không gặp, Bạch.”
Thuần Vu Yến biết ngay là cậu sẽ kinh ngạc mà: “Lên xe rồi nói.”
Nạp Lan Hồng nhấn ga: “Đi mô?”
Thuần Vu Yến ngồi xuống xong xuôi mới nói: “Đi biệt thự nhà tôi.” Căn biệt thự lúc trước làm party bạch tuộc.
Bạch Tiểu Nhung và Thuần Vu ngồi khít vào nhau, sợ đạp trúng shit gà, chắc chắn Nạp Lan Hồng đang đi giao gà: “…”
[Phụt!]
[Tội anh Yến chân dài không thể duỗi ra.]
[Cạc cạc cạc!]
[Lầu trên cười thấy ớn.]. ngôn tình hài
[Yến với Nhung nhìn thấy cưng ghê!]
Dù gì cũng là người quen, Bạch Tiểu Nhung hỏi thăm: “Anh không làm bác sĩ nữa à?”
Nạp Lan Hồng cao giọng: “Nghỉ việc rồi, dạo này nhiều ca bệnh dại, tăng ca quá giờ, bệnh viện lại không trả thêm, chỉ có thể từ chức làm cái khác.”
“…” Nói chuyện sặc mùi tiền, tinh thần bác ái nhân dân đâu?
Thuần Vu Yến hiểu nguyên nhân sâu xa hơn: “Bệnh viện đang phong tỏa, có rất nhiều bác sĩ y tá đã bị cắn, Nạp Lan Hồng là sợ bị lây nên cụp đuôi chạy.”
Nạp Lan Hồng: “…” Hắn nghe hết đó.
Bạch Tiểu Nhung lúc này mới nhớ ra, lo lắng: “Ấy chết, em không có chuẩn bị dược phẩm.” Cậu chỉ lo chuẩn bị ăn mặc, còn thuốc thang này kia lại quên mất.
Dược phẩm ở mạt thế khan hiếm, không có thuốc, người nào bị bệnh vẫn sẽ chết như thường.
Thuần Vu Yến chớp mắt: “Anh đã liên hệ anh cả rồi, anh ấy sẽ chuẩn bị, chở qua cho chúng ta.” Chuyện khó tin như tận thế cũng xảy ra rồi, hơn nữa, hắn vừa mới chứng kiến năng lực đặc biệt của cậu xong.
Cậu thật muốn ôm hôn hắn một ngụm, nhưng tình hình không cho phép, cậu nghiêm túc: “Anh đã thấy người tài xế lúc nãy đúng không? Cái đó gọi là quá trình tiến hóa, hay còn gọi là chọn lọc tự nhiên.”
Nạp Lan Hồng và đám khán giả cũng vểnh tai lên nghe.
Thuần Vu Yến đã hiểu ý: “Giống kim tự tháp phân phối thứ tự mạnh yếu?”
Bạch Tiểu Nhung có chút kinh ngạc: “Anh hình dung như vậy cũng không sai. Người có sức mạnh xếp ở đỉnh, người thường xếp giữa. Cuối cùng là, sinh vật bị lây nhiễm, xác sống.”
Thuần Vu Yến bông đùa: “Anh nghĩ là ngược lại, xác sống nên xếp trên cùng. Nó ăn thịt người mà, đúng không?”
Bạch Tiểu Nhung nhún vai: “Anh nói đúng, thế giới 10 tỷ người thì zombie đã chiếm hơn một nửa rồi.”
Thuần Vu Yến lo xa hơn: “Đừng giống thời phong kiến là được.” Thủ lĩnh, hoàng đế, ỷ vào sức mạnh nắm quyền thế, người khổ, chính là người thường.
Mạt thế chỉ có thể xảy ra trong phim cũng thành hiện thực rồi, chuyện gì cũng có thể xảy ra, hi vọng hắn có thể bảo vệ được Tiểu Nhung.
Bạch Tiểu Nhung cười mỉa: “…” Đoán đúng rồi, nhưng người nắm quyền chỉ huy căn cứ là anh trai anh đó.
“??” Bọn họ còn chưa hiểu đâu, giải thích tỉ mỉ hơn tí đi Nhung!
Nạp Lan Hồng chen mồm: “Sao cậu biết hay vậy?” Chuyện tận thế sắp tới hắn còn chưa tin tưởng đâu, nhưng cậu lại hành động như là đã biết trước tương lai.
Bạch Tiểu Nhung đảo mắt: “…Trên video có đó, đoạn đường trong đoạn phim, vừa lúc chúng ta vừa đi qua.”
Cậu cũng không nói dối. Xuyên không này kia vẫn là không đề cập đến thì hơn, chỉ thêm rắc rối.
Thuần Vu Yến quan sát cậu nhiều năm như vậy, đương nhiên biết là cậu nói dối, nhưng cũng không vạch trần: “Anh lái nhanh lên đi, tăng tiền tip.”
“…Ông chủ yên tâm, 6 phút nữa tới chỗ liền!”
Nạp Lan Hồng liền nắm chặt tay ga, bóp còi inh ỏi xin đường xe phía trước, xe ba bánh cũng chạy ra phong thái của xe thể thao xịn.
“…” Động lực của anh sắp tan vỡ rồi đó, tới lúc đó đừng tự tử là được.