Khi Giang Nhu cùng Lê Tiêu về đến nhà, An An lén bò lên giường hai người, bé cưng còn rất tinh quái, biết bố mẹ không muốn ngủ với mình nên âm thầm chạy lên giường của hai người trước, còn trốn vào trong chăn.
Giang Nhu và Lê Tiêu tắm rửa xong thì lần lượt trở về phòng, Giang Nhu tắm trước, cô tắm xong không lên giường ngay mà là đứng trước bàn thoa kem dưỡng da. Đến khi Lê Tiêu tắm xong cô còn chưa thoa xong.
Hai người cho rằng trong phòng không có ai. Sau khi Lê Tiêu đóng cửa lại, hắn liền từ phía sau ôm lấy Giang Nhu, hôn lên cổ cô, còn giúp cô cởi áo khoác ngoài.
Giang Nhu cũng không ngăn cản, theo động tác của hắn cởi áo khoác ra, chờ cô cởi xong, Lê Tiêu ngay lập tức bế ngang cô lên.
Hai người đè nhau lên giường, giường phát ra một tiếng kẽo kẹt.
Giang Nhu vòng tay qua vai hắn, nhỏ giọng nói: "Động tĩnh nhỏ một chút."
Lê Tiêu tỏ vẻ không sao cả: "Không sao hết, đóng cửa lại là không nghe thấy."
Không nghe thấy mới lạ đó?
Đừng tưởng cô không biết, An An cho rằng tối nào cũng có chuột quậy phá.
Đang muốn nói thêm gì, Lê Tiêu đã cởi áo bông trên người xuống, thẳng tay ném vào trong, sau đó cởi qu@n áo mùa thu bên trong.
Dáng người hắn rất tốt, không hề có chỗ nào là dư thừa, đường cong nhân ngư tuyệt đẹp. Hắn cởi bộ đồ mùa thu xong liền cúi xuống hôn Giang Nhu, hai tay còn rất không thành thật.
Giang Nhu thở hồng hộc, nhắm mắt lại, đang định nhắc hắn tắt đèn.
Chiếc chăn bên cạnh đột nhiên động đậy, sau đó một cái đầu nhỏ từ bên trong chui ra, bé cưng bối rối dụi mắt, thấy bố mẹ còn chưa phát hiện ra mình, không khỏi tò mò hỏi: "Bố mẹ, hai người đang làm gì đó?"
"..."