Lê Tiêu đau đến xuýt xoa một tiếng, hắn quay đầu nhìn Giang Nhu.
Giang Nhu bình thản hỏi: "Hai người lúc nãy là ai?"
Đừng tưởng cô không nhìn thấy, ánh mắt của hai người phụ nữ vừa rồi luôn dán ở trên người hắn.
Lê Tiêu thấy Giang Nhu thân mật ôm mình như vậy thì còn tưởng cô không thèm để ý, không nghĩ tới cô sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy.
Nhưng hắn đâu có làm điều gì có lỗi với cô, liền nói thẳng: "Người lớn hơn tên Trang Tình, trước kia anh từng kể với em, là bà chủ của Liễu Trang, chồng chị ta trở thành người thực vật nằm một chỗ, lúc nãy chị ta nói bản thân đã đi thêm bước nữa, bên cạnh là con gái riêng của chồng kế."
Giang Nhu nhớ tới việc này, trước kia quả thật cô đã từng nghe hắn kể, hắn giúp đối phương chắn rượu, sau lại bị đám người Thường Dũng mượn chuyện này để trêu chọc, về sau hắn không thích đến đó nữa, mà là trốn đi rất xa.
Nghe nói đối phương đã kết hôn, Giang Nhu cũng không lo lắng nữa, xoa xoa lên chỗ vừa bị mình véo, hỏi: "Chị ta lấy ai?"
Lê Tiêu đúng lý hợp tình nói: "Làm sao anh biết?"
Lấy ai hắn quan tâm cái con khỉ khô? Ở trong mắt hắn, những người phụ nữ ngoài kia chỉ biết coi trọng tiền và khuôn mặt của hắn, nếu hắn mà xấu hơn một chút, lại không có tiền, xem ai còn để mắt đến hắn?
Giống như Thường Dũng vậy, từ sau khi không còn tiền, bạn bè trước kia đều chạy hết, có người thậm chí còn tìm đến gã để thêm dầu vào lửa, người phụ nữ bên ngoài của gã lại đi cặp với một người đàn ông giàu có khác, cuối năm ngoái Lê Tiêu có gặp cô ta, người nọ vẫn sống rất vui vẻ.
Mà Thường Dũng chỉ có thể sống trong một căn nhà thuê giá rẻ ẩm thấp, dựa vào công việc quét đường mà sống qua ngày.
Cho nên từ trước đến nay hắn không bao giờ cho những người phụ nữ ngoài kia muốn tới gần hắn sắc mặt tốt, loại giao dịch dựa vào nhu cầu này hoàn toàn là lãng phí thời gian và tiền bạc, nếu có tiền, chẳng bằng hắn để mua đồ chơi cho An An và mua quần áo cho Giang Nhu.
Giang Nhu rất hài lòng với thái độ của hắn, nhưng vẫn dặn dò: "Sau này ở bên ngoài anh nhớ phải tránh xa những người phụ nữ khác một chút, nếu có ai có mưu đồ gì với anh thì cứ về nói với em, em giúp anh giải quyết. Anh cũng không muốn rơi xuống bước đường giống như Thường Dũng đâu phải không?"
Lê Tiêu nghe được lời này, hắn buồn cười quay đầu nhìn cô: "Được."
Hắn ngay lập tức đồng ý, bởi vì dù sao hắn cũng không có suy nghĩ đó, cho nên cảm thấy đề nghị của cô khá tốt, như vậy sau này hắn cũng có thể yêu cầu Giang Nhu giống như vậy.
Giang Nhu vừa tốt bụng lại xinh đẹp, lúc đi thực tập còn có người nhét thư tình vào trong cặp của cô, cô không phải người cái gì cũng dứt khoát cự tuyệt như giống như hắn, cho dù có từ chối thì cũng rất nhẹ nhàng, uyển chuyển, có người da mặt dày còn giả vờ nghe không hiểu.
Nghĩ đến đây, Lê Tiêu liền nghiến răng nghiến lợi, hận không thể khắc mấy chữ "Phụ nữ đã có chồng" lên trán cô.
Sau khi hai người đã đi khuất, Trang Tình cô đơn thu hồi tầm mắt, Diêu Thi Lăng đứng bên cạnh liền hỏi: "Anh ta tên Lê Tiêu sao? Chữ Lê nào? Chữ Tiêu nào?"
Trang Tình quay đầu nhìn ý muốn chinh phục cho bằng được trong mắt con gái riêng của chồng, chị ta có hơi không vui nhíu mày, nhưng cũng không biết xuất phát từ tâm hồn gì, chị ta rũ mi che giấu cảm xúc bên trong con ngươi, bình tĩnh nói: "Lê trong lê minh (黎明 - bình minh, rạng sáng), Tiêu trong dạ tiêu (夜宵 - bữa ăn khuya). Anh ấy rất lợi hại, mới tới phía Nam mấy năm ngắn ngủi đã mở hai nhà xưởng sản xuất đồ ăn vặt, nghe nói hiện tại đang chuẩn bị mở công ty, sản phẩm được bán ra rất nhiều tỉnh thành, còn từng xuất hiện trong quảng cáo trước chương trình chào xuân, chỉ là xuất thân không được tốt cho lắm."
Diêu Thi Lăng càng nghe mắt càng sáng, ba cô ta cũng làm kinh doanh ăn uống, cho nên cô ta đương nhiên biết ngành công nghiệp này có thể kiếm được bao nhiêu tiền, đồ ăn vặt bán ra nhiều tỉnh thành, vậy nhất định là kiếm được nhiều hơn nhà hàng chỉ mở trong tỉnh G của nhà bọn họ.
Trang Tình bổ sung một câu: "Anh ấy rất yêu vợ, sẽ không đi ta ngoài làm xằng làm bậy."
Diêu Thi Lăng nghe xong, hứng thú trong mắt càng sâu đậm, nhướng mày: "Vậy thì sao chứ? Ba tôi trước kia cũng rất yêu mẹ tôi, hiện tại không phải cũng đã cưới cô hay sao?"
Trang Tình mím môi không nói lời nào, biết Diêu Thi Lăng có hứng thú với Lê Tiêu, trong lòng chị ta tuy khó chịu nhưng lại có phần mong chờ nhiều hơn.
Chị ta muốn biết Lê Tiêu có thật sự yêu vợ hắn như vậy hay không.