Thiên kim tiểu thư của lãnh đạo muốn học bổ túc, còn phải là do Mạnh Tĩnh Nghiên đến tận nơi, sáng sớm không thể ngủ nướng được vì ba dày vò không thể tiếp tục ngủ. Hai mắt lười biếng mở ra 鴵裻 mơ hồ cô xoa cặp mắt thở dài nói: “Ba à, sớm như vậy đã tới nhà,như vậy sẽ không lễ phép a!”
Một đêm hắn ngủ không ngon giấc khi nhớ kế hoạch siêu thị, chỉ cần nghĩ đến sẽ được lãnh đạo bật đèn xanh liền quên vấn đề lễ nghi. Nhưng cũng không để cho con gái ngủ nữa, thúc giục cô thay quần áo thật xinh đẹp, sau khi thay đồ xong liền nhanh chóng lái xe cô đi mua quà để tặng cho lãnh đạo, giằng co cho tới trưa mới lái xe đưa cô đến trước cửa nhà lãnh đạo.
Trong thời gian đó còn không ngừng dặn dò cô nhất định phải chăm sóc tốt đứa bé, không được để bị đụng vào đâu mà bị thương, phải đốc thúc đứa bé học thật tốt. Học sinh học lớp ba Tiểu học khẳng định mê chơi, vậy máy chơi game mua cho cô bé để sau khi học rồi cho. Đối với lãnh đạo và phu nhân lãnh đạo nhất định phải lễ phép, không được làm mất thể diện của hắn.
Cả người Mạnh Tĩnh Nghiên mồ hôi đổ như nước, đây rốt cuộc là muốn cho đứa bé học à? Vậy mà người còn mua đồ chơi cho đứa bé? Thật là mâu thuẫn! Người là lại muốn con ngựa chạy, lại muốn con ngựa không ăn cỏ. Ba cô thật tốt, vừa muốn đứa bé học giỏi, lại muốn đứa bé được chơi, mong muốn thật là quái dị.
Thời điểm đến nhà lãnh đạo thì lãnh đạo đã đi làm rồi, phu nhân hắn cũng có công việc không có ở nhà, trong nhà chỉ có bảo mẫu hơn 40 tuổi ở nhà vừa coi chừng đứa nhỏ vừa làm việc nhà. Mạnh cha vốn định đi vào cùng lãnh đạo nói chuyện, chủ nhân không có ở đây hắn liền để Mạnh Tĩnh Nghiên ở lại nơi này với đứa nhỏ rồi đầy thất vọng đi về.
Bảo mẫu sớm đã được hai vợ chồng lãnh đạo thông báo là có tìm một cô gái nhỏ làm gia sư cho con gái hôm nay sẽ tới, nhưng không ngờ cô giáo này quả thật là rất nhỏ, dáng dấp nhìn còn rất xinh đẹp và thanh tú. Thời điểm cô nhấn chuông cửa còn tưởng rằng người nào đi gặp lãnh đạo nói chuyện có mang theo con gái mình mà thôi, căn bản không hề nghĩ đến đây là giáo viên. Trước kia các giáo viên đến dạy đều là phụ nữ trung niên tầm bốn mươi năm mươi tuổi, đột nhiên thay đổi thình lình như vậy cô còn có chút không phản ứng kịp.
Còn đứa bé đã được thông báo sẽ học kèm thì dang ngồi trước tivi xem hoạt hình, bên cạnh có một đống lớn thú nhồi bông, có Pikachu, Crayon Shinchan, con hổ nhỏ, trong ngực còn ôm hellokitty. Nhìn liền biết trong nhà rất nuông chìu con gái, các món đồ chơi bày đầy phòng khách. Tiểu nha đầu đang bị các món đồ chơi vây quanh dáng dấp cũng giống như đứa con nít, vẻ mập mạp của trẻ nhỏ còn chưa mất, vô cùng đáng yêu.
Bảo mẫu mở cửa xong liền phải đi làm chuyện của mình, Mạnh Tĩnh Nghiên điều chỉnh cảm xúc một chút, cô đứng bên cạnh tiểu nha chào hỏi: “Xin chào, em nhỏ, em tên là gì vậy?”
“Em tên là Tăng Hàm Vi.”
“Tăng Hàm Vi, tên này thật là dễ nghe. Vậy chị gọi là Vi Vi được không? Chị tên là Mạnh Tĩnh Nghiên, gọi chị là chị Mạnh là được, chị tới phụ đạo cho em, ba mẹ của em có nói qua với em chưa?”
Tiểu hài tử đều thích các anh chị có bộ dạng xinh đẹp, bộ dáng Mạnh Tĩnh Nghiên xinh xắn, mặc cũng hợp thời, ấn tượng đầu tiên của Tăng Hàm Vi là rất thích người chị này. Nhưng mà, vừa nói đến học tập, cô liền nhức đầu. Nhưng vì lễ phép nên dù rầu rĩ không vui, nản chí mà gật đầu một cái, sao đó tiếp tục xem phim hoạt hình...... Đến khi màn hình hiện lên, truyền hình buổi sáng đã chiếu xong phim này, ngày mai tiếp tục.
Đánh giá nha đầu trước mắt đối với chuyện học tập, là không bạo lực không hợp tác nha. Chính bản thân cô bé không muốn học tập, nên cho dù mời nhiều gia sư giỏi tới đâu cũng vô dụng. Ai kêu ba của cô lại trước mặt ba của Tăng Hàm Vi nhận công việc gia sư này cho cô, còn cam kết sẽ đạt được thành tích nữa chứ.
Hai mắt Mạnh Tĩnh Nghiên đảo một vòng, sau khi biết sẽ ra tay từ chỗ nào. Tiến tới ngồi kế bên tiểu Hàm Vi, sờ sờ hellokitty đang ôm trong ngực cô bé. Tiểu nha đầu thường không có thói quen để món đồ chơi của mình bị người xa lạ đụng, liền ôm hellokitty xoay ra chỗ khác, dùng thân người bảo vệ hellokitty, làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên không sờ tới được.
Cũng không sao cả, Mạnh Tĩnh Nghiên không để ý chút chuyện đó. Ngược lại còn cười híp mắt nói: “Vi Vi, emi thích hellokitty sao?”
Tiểu nha đầu thành thực gật đầu, “Em thích nhất là hellokitty, còn có con Pikachu này nữa.”
“Ừ, chị cũng thích hellokitty cùng Pikachu, chị vẽ tranh không tệ, vẽ cho em và hellokitty một hình nha, thấy thế nào?”
“Vẽ em cùng hellokitty?” Hai mắt Tiểu nha đầu mở to ra, nhìn một cái cũng biết cô vô cùng có hứng thú, không cần phí chút hơi sức gì đã nói phục cô bé.
Từ trong túi mang theo người lấy ra giấy vẽ cùng một hộp chì màu, chọn một nơi ánh sáng tốt kêu tiểu nha đầu ôm hellokitty ngồi xuống đó liền bắt đầu vẽ. Vẽ tranh là công việc rất phí thời gian, qua năm sáu phút tiểu nha đầu liền có chút ngồi không yên, muốn tới xem bức tranh Mạnh Tĩnh Nghiên vẽ một chút xem nó hình dáng ra sao. Vừa động đậy bị Mạnh Tĩnh Nghiên lấy cớ vẽ không được để cự tuyệt, tiểu nha đầu liền ôm hellokitty trong ngực lại ngồi xuống.
Mãi đến khoản gần nửa giờ sau, Mạnh Tĩnh Nghiên đã vẽ xong mới kêu Tăng Hàm Vi đến xem. Tiểu nha đầu hoan hô một tiếng nhào tới trong ngực Mạnh Tĩnh Nghiên, ngước cổ nhìn bức vẽ trong tay Mạnh Tĩnh Nghiên. Tiểu nữ sinh có đuôi sam thật dài trong bức vẽ này thật là giống mình như đúc, chị Mạnh vẽ thật tốt. Nhưng ——
“Đây là cái gì nha?”
“hellokitty nha!” 13766531
“Mà ta hellokitty không phải như vậy nha!”
“A cái này là chị vẽ theo tân họa pháp mới nhất, là bản hellokitty Áo Đặc Mạn. Áo Đặc Mạn xem đã chưa? Có phải hay không rất giống?” Đây là do trước kia do muốn dựng chuyện để đùa các thần tượng mà tạo ra, cô liền nhớ lại rồi vẽ ra.
“Không phải vậy không phải vậy,hellokitty của ta lớn lên không phải bộ dáng này!”
“Em không thích?” Tiểu nha đầu liền điên cuồng gật đầu, Mạnh Tĩnh Nghiên làm bộ như khó khăn nói: “Vậy cũng tốt, ngươi không thích, tỷ tỷ sẽ vẽ cho ngươi.”
Bút máy liền đặt ở trên bức tranh soạt soạt soạt vẽ, chỉ một lát sau, một con khác ‘hellokitty’ liền hiện trên giấy, “Hellokitty bản Tố nhan, đẹp mắt chứ?”
Người chân chính thích hellokitty sẽ không chấp nhận hình tượng này, tiểu nha đầu dùng hết sức lực giành lại bức vẽ nhưng không giành lại Mạnh Tĩnh Nghiên, nhiều lần yêu cầu Mạnh Tĩnh Nghiên xóa bỏ Hellokitty bản Áo Đặc Mạn hãy cùng Tố Nhan nhưng không được, nên đành ngồi trên ghế sa lon oa một tiếng khóc lên.
“Ai yêu, Vi Vi, tại sao khóc? Đừng khóc đừng khóc, khóc sẽ không đẹp.”
Tiểu nha đầu mắt đã nhìn hai tờ giấy vẽ hellokitty rất ‘ bi thảm ’, không khỏi khóc lợi hại hơn. Lớn tiếng la hét ầm ĩ: “Em không chịu không chịu! Chị hãy bỏ hai tờ hellokitty đi!”
Bảo mẫu nghe đứa bé khóc vội vàng chạy ra xem, Mạnh Tĩnh Nghiên làm một động tác trấn an để cho cô rời đi. Bảo mẫu do dự một chút, sợ vị tiểu gia sư này khi dễ Tăng Hàm Vi, không dám đi chỉ đứng ở chỗ xa nhìn. Đứa bé có chút chuyện gì cô thì phải bị cuốn gói.
Mạnh Tĩnh Nghiên cũng hiểu chức trách của cô, đối với cô mà nói, mình dù sao cũng là một người xa lạ, cũng không còn nói thêm gì nữa.
Đưa tay đi ôm Tăng Hàm Vi, lại bị cô lập tức né tránh. Mạnh Tĩnh Nghiên nở nụ cười, “Vậy được rồi, em đồng ý chị một cái điều kiện, chị liền xóa hai bức này, đồng thời vẽ cho em một hình vẽ hellokitty như bình thường, như thế nào?”
“Em không muốn chị vẽ, chỉ cần chị xóa hai hình vẽ kia là được.”
Ý tứ trong lời nói này chính là đồng ý, từ trong hộp khăn tay rút ra tờ khăn giấy giúp cô lau mặt một chút, thật đáng thương, khóc đến thút tha thút thít rồi. Không phải chỉ là hình hellokitty ác cảo thôi sao, sao lại phản ứng lớn thế này? Nhưng nếu cô bé phản ứng không lớn, thì kế hoạch của chính mình không thể thành công, vì Tăng Hàm Vi đối với mèo kitty yêu thích như vậy, trong lòng Mạnh Tĩnh Nghiên vui vẻ.
“Nội trong hôm nay, học mười từ đơn.”
Thật ra thì mười từ đơn không nhiều lắm, nhưng đối với một bạn nhỏ chỉ nhận biết 26 chữ tiếng Anh mà nói vẫn rất có khó khăn. Tăng Hàm Vi cơ hồ muốn đổi ý, nhưng Mạnh Tĩnh Nghiên khoát khoát tay đưa lên hai tờ giấy, đứa bé đạo hạnh còn thấp nào đó không cách nào chống lại được với Mạnh Tĩnh Nghiên nên tiểu nha đầu không thể làm gì khác hơn là không có cốt khí thỏa hiệp......
Mạnh Tĩnh Nghiên mang theo sứ mạng mà tới, tự nhiên đã làm tròn nhiệm vụ, bộ giáo trình lớp ba tiểu học của Tăng Hàm Vi cô đã mua một bộ đầy đủ. Lấy sách tiếng Anh mở ra đơn nguyên thứ nhất, dùng bút máy vẽ một phạm vi đưa cho Tăng Hàm Vi, “Ừ, những từ này, em học đi, học xong gọi chị kiểm tra cho em.”
Nhiệm vụ đã giao xong, cũng không cần cô nhìn. Tự bản thân Mạnh Tĩnh Nghiên tìm một chỗ ngồi an tĩnh đọc sách, không phải là giáo trình của Tăng Hàm Vi, mà là tiểu thuyết ngôn tình cô mới mướn ở tiệm sách. Đứa bé kia không cần nhìn, cô bé tự chủ không tệ, tối thiểu so Lý Minh Trạch thì mạnh hơn nhiều. Từ chuyện vẽ tranh vừa rồi là có thể nhìn ra, cô đã cố ý vẽ chậm như vậy, chính là muốn thử tính nhẫn nại Tăng Hàm Vi một chút, thông qua khảo nghiệm của cô dễ như trở bàn tay.
Dì bảo mẫu thấy cảnh tượng thiên hạ thái bình, vì cô còn phải đi làm cơm trưa nên cũng không nhìn hai đứa nhỏ nữa.
Người bạn nhỏ Tăng Hàm Vi không làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên thất vọng, mười từ đơn không tới hai mươi phút liền giải quyết xong. Mục đích của Mạnh Tĩnh Nghiên chỉ tới đây thôi, ngày thứ nhất cô không thể dạy tiểu nha đầu quá nặng nề, nên cô cho mười từ đơn phần lớn là ngắn, chỉ có hai từ có chút khó khăn, mặc dù khó khăn không cao, nhưng cô bé học nhanh như vậy, có thể thấy được cái đầu nhỏ này rất là thông minh.
Nghe viết lần đầu viết sai có hai từ đơn, chỉnh sửa lại chỉ cô bé cách học, sau đó nghe lần thứ hai viết liền hoàn toàn đúng.
Nói được là làm được, dưới ánh mắt mong đợi của cô bé, Mạnh Tĩnh Nghiên đưa hai tờ giấy cho cô bé, tiểu nha đầu liền lấy bút máy trong hộp bút của cô ra nề quẹt tới quẹt lui trên bức tranh, cho đến khi không có một chút dấu vết mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ừ, cái này cho em.”
Trước khi tới, khi Mạnh Tĩnh Nghiên mua lễ vật cho Tăng Hàm Vi, trùng hợp chính là móc chìa khóa hellokitty. Nghĩ là một bé gái học tiểu học có thể thích nó, như vậy khi lấy ra sẽ dễ dàng nói chuyện hơn?
Chỉ là cô vẫn không có lấy ra, trước tiên muốn lập uy với tiểu nha đầu một chút. Nếu ngay từ đầu liền tặng quà cho cô bé, chơi cùng cô bé, tiểu nha đầu cũng sẽ không sợ cô, nghe lời của cô. Hiện tại thật tốt, mục tiêu đạt được!
Có thứ mình thích, cô gái nhỏ liền yêu thích không buông tay rồi. Lập tức lấy chìa khóa ra móc mốc khoa hellokitty, sau đó còn cầm nó hôn một cái. Mạnh Tĩnh Nghiên mỉm cười, người bạn nhỏ đã vui vẻ hơn thật là dễ dàng thỏa mãn.
“Chị còn có thể tự mình làm hellokitty, lần sau chị, cùng em cùng nhau làm một cái gối hellokitty có được hay không?”
“Em cũng có thể chính mình làm hellokitty sao?”
“Dĩ nhiên, có chị ở đây, chuyện gì không làm được?”
“Ư! Thật tốt quá! Chị, lần sau khi nào thì người sẽ tới nữa?”
Người bạn nhỏ Tăng Hàm Vi như vậy vui vẻ tiến vào cạm bẫy Mạnh Tĩnh Nghiên bày ra, cô có lòng tin ở học kỳ mới này sẽ làm cho Tăng Hàm Vi sẽ đều tiến bộ lớn! Có diện mạo cực kỳ khác trước.