Lý Noãn quay người, liền nhìn thấy một nam tử mặc áo choàng đen, không khỏi sửng sốt, mới quan sát nam tử một cái nói: "Vị công tử này, ta là nữ nhân đã có chồng, không phải cô nương."
"Ừ, ta biết rồi, trước tiên cô nương hãy nói một chút đánh giá về những hình pháp trên tường kia." Nam tử mặc áo choàng đen gật đầu nói, cũng không biết là hắn nghe rõ hay không nghe rõ, vẫn gọi Lý Noãn là cô nương.
Lý Noãn buồn bực nhìn nam tử kia, không muốn tranh cãi với hắn trên cùng một vấn đề, nói: "Ngươi bảo ta nói quan điểm, chẳng lẽ hắc trang này là ngươi mở?"
Nàng nhớ Liễu nương đã nói qua, chủ của hắc trang này tới, nếu như nàng đoán không sai, phải là tên trước mắt này rồi, chỉ là người này không phải nên xem ở chỗ đánh bạc, sao lại chạy đến tới nơi này, còn để cho nàng xui xẻo đụng phải.
"Xem như thế đi, chẳng qua ta chỉ thích nơi này." Khóe môi của nam tử kia khẽ nhếch lên, nhìn Lý Noãn khẽ cười nói.
Thích giết người không thích bạc? Khóe miệng Lý Noãn khẽ co giật, ở trong lòng thầm mắng một tiếng biến thái, trên mặt lại cười nói: "Không bằng như vậy đi, có khả năng cha ta bị người mang vào nơi này, không phải ngươi muốn nghe ta nói ý kiến của mình với những hình pháp trên tường ư? Ta cho ngươi biết mấy chủ ý giết người mới, ngươi thả cha ta đi, ngươi thấy giao dịch này như thế nào?"
"Ừ, nghe vào cũng không tệ lắm." Nam tử mặc áo choàng đen chắp hai tay sau lưng, khẽ cười nhìn về phía Lý Noãn nói: "Chỉ là muốn xem cô nương có thể đưa ra phương pháp gì, nếu như không được, đừng nói cha cô nương, đến đại ca cô nương và cô nương, cùng với Lục Chỉ và Đông Đầu dẫn cô nương tới hôm nay, tất cả đều phải bị trừng phạt."
Lý Noãn nhất thời im lặng, nói: "Ngộ nhỡ ta nói ra vô cùng tốt, nhưng ngươi không muốn thừa nhận, vậy không phải ta tiền mất tật mang —— nói phương pháp ra cho ngươi rồi, còn phải bị các ngươi chỉnh ư?"
"Cô nương yên tâm, xưa nay ta nói lời giữ lời, không tin cô nương có thể đi......" Nam tử mặc áo choàng đen nói được nửa câu, đột nhiên dừng lại, ngược lại suy nghĩ rồi mới nói tiếp, "Thôi, như vậy đi, nếu như cô nương không thể đưa ra chủ ý tốt, chúng ta đánh cuộc một lần, cô nương phải thắng, ta sẽ tha cho các ngươi."
"Ngươi muốn đánh cuộc với ta?" Lý Noãn càng thêm hoài nghi nhìn nam tử mặc áo choàng đen.
Ở trong mắt Lý Noãn, người có thể làm ra lò sát sinh lớn như vậy, là có nhân cách vặn vẹo, muốn nàng tin tưởng sao đây?
Thật ra thì ở hiện đại cũng sẽ có chỗ tương tự nơi này, không thường nổi lên trên mặt, đại bộ phận sẽ bị bắt đi giết lấy cơ quan, sau đó bán ra ở chợ đen, thế nhưng dầu gì cũng vì tiền, nhưng người này là vì cái gì, giết người còn chưa tính, còn xây một địa ngục trần gian, đây là suy nghĩ của một người bình thường à?
"Cô nương, bây giờ cô nương đang ở chỗ của ta, ta có cần phải nói dối cô nương không?" Nam tử mặc áo choàng đen khẽ cười hỏi, giống như thật sự thưởng thức dáng vẻ bây giờ của Lý Noãn.
Lý Noãn thật lòng nghĩ đến một câu: "Người bình thường đương nhiên ta sẽ không hoài nghi, nhưng ai biết con người biến thái này rốt cuộc đang suy nghĩ gì?" Nhưng nàng vẫn nhịn xuống, mỉm cười gật đầu nói: "Nếu công tử nói như vậy, ta liền tin ngươi một lần, vậy ta sẽ nói đến những hình pháp ở đây, mặc dù rất đa dạng, nhưng cũng quá mức cũ kỹ."
"Cô nương cảm thấy có ý gì mới, không ngại nói đến nghe một chút." Nam tử mặc áo choàng đen khẽ cười hỏi, trong đôi mắt dưới chiếc mặt nạ bạc dâng lên thú vị, hắn thật sự có chút muốn biết nữ nhân trước mặt này có thể nói ra phương pháp gì.
Lý Noãn mấp máy môi, nói: "Có loại hình pháp gọi ‘bạc bì’, chính là lột da của một người đang sống sờ sờ, khi hạ đao lột da, một đao chia da phần lưng làm hai nửa, sau đó xé ra giống như bươm bướm giương cánh, dĩ nhiên, ta cảm thấy sau khi lột ra, nên đào một cái hố bỏ rắn, côn trùng, chuột, kiến vào, bôi lên trên người bị lột da chút mật, dùng kim châm che lại huyệt đạo không để cho hắn ngất đi, rồi ném xuống."
Khóe miệng nam tử mặc áo choàng đen lập tức mở rộng thêm vài phần, khẽ cười gật đầu: "Phương pháp này ngược lại không tệ, coi như cô nương vượt qua được một nửa."
Lúc này mới coi như qua ải được một nửa? Nàng cảm thấy đã rất tàn nhẫn rồi được không! Lý Noãn buồn bực nhìn nam tử mặc áo choàng đen, suy nghĩ trong chốc lát, lại nói: "Còn có hình pháp, gọi là rửa mặt, là dùng bàn chải sắt chải đến khi từng sớ thịt trên người rơi xuống, chỉ là ta nghĩ một chút, muốn chải phải có thứ tự, trước tiên nướng chín người nọ trên đống lửa, thịt rơi xuống từ trên người có thể làm bánh bao thịt người, mùi vị hẳn rất không tệ."
Một câu cuối cùng, đương nhiên là Lý Noãn buồn nôn tưởng tượng, dường như nam tử mặc áo choàng đen lại rất thích thú, cười ha ha mấy tiếng, vươn tay vỗ hai cái, phía sau lập tức đi ra hai người, cung kính đứng ở phía sau nam tử mặc áo choàng đen.
Lý Noãn phòng bị theo bản năng, lui về sau một bước, nam tử mặc áo choàng đen nhìn nàng, khóe miệng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, cũng không quay đầu lại phân phó hai người nói: "Nghe rõ hình pháp vị cô nương này nói chưa, lập tức cho người khắc hình pháp này lên tường, sau thời gian nửa ngày, ta muốn thấy hai loại hình pháp xuất hiện ở địa ngục nhân gian của ta."
Hai người kia đối với mấy lời nói này hình như tập mãi thành thói quen, mí mắt cũng không hạ xuống, lưu loát đáp một tiếng, rồi nhanh chóng lui xuống.
"Ý kiến của ta ngươi đều tiếp nhận, ý là ta đã vượt qua kiểm tra rồi?" Thấy hai người rời đi rồi, Lý Noãn dò xét hỏi một câu.
"Miễn cưỡng coi như cô nương vượt qua kiểm tra, cô nương, cần phải nhớ, ta không thích quá nhiều người sống đi ra khỏi địa ngục nhân gian của ta, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa." Nam tử mặc áo choàng đen khẽ cười nhắc nhở một câu, không đợi Lý Noãn nói cái gì nữa, đã xoay người đi về phía lối đi ra ngoài, cũng đưa tay lấy ngọc bội bên hông xuống, tiện tay ném cho Lý Noãn sau lưng, giọng nói cũng càng lúc càng xa truyền đến, "Lục Chỉ cũng đã tìm được cha cô nương và một người khác, lập tức cầm vật này rời đi, nếu không chờ ta đổi ý, các ngươi ai cũng không đi được, ngày khác ta sẽ tự tới cửa thu hồi tín vật."
"Vậy thì cám ơn công tử." Lý Noãn giơ tay tiếp được ngọc bội liếc mắt nhìn, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, xoay người bước nhanh tới 'lò mổ' (lò sát sinh).
Mới vừa đi tới lối vào lò sát sinh, đã nhìn thấy Lý Văn cõng Lý Đức hôn mê bất tỉnh, cùng với Lục Chỉ và Đông Đầu đi về phía bên này, bên cạnh còn Lý Huy mang vẻ mặt kinh hoàng theo sát, xem bộ dáng là bị tình cảnh nơi này dọa cho không nhẹ, cũng không biết trải qua lần dạy dỗ này, sau khi ra ngoài có thể vì vậy từ bỏ thói quen đánh bạc hay không.
"Noãn Nhi muội tử, người tìm được rồi, cũng bình an." Thấy Lý Noãn, Lục Chỉ lập tức nói một câu bình an với nàng, sau đó mới nghiêm mặt nói, "Muốn cứ như vậy dẫn người đi ra ngoài là không được, đi thôi, ta tìm quản sự, xem có thể dàn xếp hay không."
Lý Noãn cười ngăn hắn lại, nói: "Lục Chỉ ca, chúng ta không cần đi tìm quản sự, mới vừa rồi ta gặp được chủ của hắc trang này, dùng mấy tin tức trong tay trao đổi được một tín vật của hắn, trực tiếp có thể dẫn người rời đi."
Lục Chỉ và Đông Đầu nghe vậy đều ngẩn ra, không che giấu được kinh ngạc trong mắt, bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng nổi, rốt cuộc là tin tức quan trọng gì, mới có thể đổi được tín vật trong tay ông chủ, hai huynh muội Lý Noãn này quả thật không đơn giản!
Chỉ là ai cũng có bí mật, hai người không muốn hỏi nhiều, Đông Đầu lập tức nói: "Vậy chúng ta đi nhanh lên, có chuyện gì đi ra ngoài rồi nói."
"Ừ, rời khỏi nơi này rồi nói sau." Lý Noãn gật đầu một cái, nói cho mọi người biết: "Tín vật này cũng không phải là một trăm phần trăm có khả năng dẫn người đi, hắn đều có thể đổi ý lúc nào, chúng ta nhanh một chút."
Mấy người còn lại cũng gật đầu, dựa theo đường cũ đi ra ngoài, chỉ là lúc đi vào luôn suôn sẻ, không có người ngăn cản, nhưng lúc đi ra chỉ một đoạn lối đi ngắn ngủn, Lý Noãn đã dùng tín vật ba lượt, ở một nhóm người cuối cùng mới trở lại trên mặt đất, sau đó lại từ trong lối đi núi giả trở lại hắc trang, từ hắc trang trở lại tiểu viện Liễu nương, đi ra khỏi phòng chứa củi Liễu nương thì đã qua giữa trưa.
Đi vào trong sân, Đông Đầu liền nói: "Văn lão đệ, Noãn Nhi muội tử, các ngươi cũng mệt mỏi rồi, không bằng các ngươi nghỉ ngơi ở chỗ này một chút, tìm phòng cho Lý thúc nằm một lát, Liễu nương là bằng hữu của ta, nàng sẽ không nói cái gì, ta đi cho người kiếm chút thức ăn, lại đi mời Tô thẩm tới đây, chúng ta ở chỗ này ăn cơm trưa?"
"Được, bận rộn cho tới trưa, ta đã sớm đói không chịu được, cũng không khách khí với Đông Đầu đại ca." Lý Noãn gật đầu cười, mới nghiêng đầu nói với Lý Văn: "Đại ca, huynh đi dàn xếp chỗ nghỉ cho cha với Đông Đầu đại ca, muội và Lục Chỉ ca đi đón mẹ và Nhạc Nhạc."
"Vậy thì tốt, nhà ta ở gần nơi này, trước hết Noãn Nhi muội tử đi đón Tô thẩm." Lục Chỉ cũng gật đầu đồng ý nói.
Sau khi bàn bạc, lập tức đi làm chuyện của mình, Lý Noãn đi hai bước, lại nghĩ đến cái gì đó, vội quay đầu gọi lại Đông Đầu nói: "Đông Đầu đại ca, mấy người của huynh cũng biết nhà muội nhỉ, có thể cho người trở về báo bình an với Tương bà bà được không, trong nhà chỉ có một mình bà chăm lo, bây giờ bọn muội còn chưa trở về, chắc chắn bà sẽ rất lo lắng."
"Không thành vấn đề, ta bảo Liễu nương sắp xếp gian phòng cho Văn lão đệ, Noãn Nhi muội tử, muội tử cứ thoải mái đi." Đông Đầu sảng khoái lên tiếng.
Lý Noãn gật đầu một cái, rồi cùng với Lục Chỉ đi ra khỏi sân, vòng qua hai con đường, đến một tiểu viện thanh tịnh đẹp đẽ.
Trong sân còn có hai người làm đang dọn dẹp, hai người Lý Noãn mới vừa vào đi, hai người làm đã cung kính tiếng hô Lục gia, Lục Chỉ phất phất tay, để cho bọn họ làm việc, rồi mang theo Lý Noãn đi phía trước nhà.
Đang ngồi ở phòng trước chờ đợi, Tô thị nghe được tiếng vang, lập tức đi ra ngoài, thấy Lý Noãn tới, thì vội vàng hỏi: "Noãn Nhi, sao chỉ có một mình con, đại ca con đâu, đã tìm được cha con chưa?"
Lý An, Lý Nhạc, Chu Nguyên cũng chạy theo ra ngoài, cũng trợn to mắt, lo lắng nhìn Lý Noãn, đợi nàng nói tin tức.
Trông thấy tất cả mọi người gấp gáp như vậy, Lý Noãn cười nói: "Tìm được rồi, hiện tại cha đang nghỉ ngơi ở trong nhà bằng hữu Đông Đầu đại ca, đại ca đang chăm sóc, trong nhà cũng có người đi báo bình an, đều sắp xếp tốt rồi, không phải con gấp gáp sang đây đón người ư."di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn
"Không có việc gì là tốt, không có việc gì là tốt." Tô thị thở phào nhẹ nhõm nói, lo lắng trong lòng cũng nhẹ đi.
"Mẹ, lần này yên tâm rồi nhỉ." Lý Noãn cười khoác cánh tay Tô thị, giới thiệu với bà, "Mẹ, đây là Lục Chỉ ca, hôm nay rất làm phiền Lục Chỉ ca, nếu không chúng ta sẽ không tìm được cha đâu."