Trong suy nghĩ của Chu thị, ở cái huyện Sơn Nam này, nói gì thì nói nhi tử của bà cũng là quan cao nhất, cho nên lúc bà xuất môn ra ngoài, cũng không thể không bằng lão thái thái nhà thổ tài chủ địa phương được. Như vậy chẳng phải sẽ làm mất mặt nhi tử của bà?
“Sao có thể như vậy được? Dù gì thì đó cũng là người trong cung ban thưởng, để người khác biết con đưa cho ta như vậy lại không hay.” Trong lòng Chu thị mặc dù rất vui vẻ nhưng lại không tiện nói muốn hai người kia, như vậy có vẻ bà lòng dạ hẹp hòi, nên đành giả vờ từ chối.
“Tổ mẫu không cần suy nghĩ nhiều, chẳng qua là hiện giờ chúng ta đã đến đây, mọi người cũng phải chịu khổ nhiều, Lam nhi cảm thấy bên cạnh mình không cần nhiều người đến vậy, bên tổ mẫu lại chỉ có hai người, sợ là hầu hạ không chu đáo. Cho nên mới để các nàng tạm thời qua bên này hầu hạ tổ mẫu, đợi sau này về Kinh thành, bên cạnh tổ mẫu có đầy đủ người rồi thì họ lại về bên con.” Trong lòng Triệu Tình Lam cười lạnh, nhìn mắt tổ mẫu đã sáng rỡ rồi mà còn tỏ vẻ ngại ngùng không muốn, người a, có lúc quả thật giả dối đến cực điểm.
“Nếu Lam nhi đã nói như thế, vậy thì lưu lại thôi.” Chu thị thỏa mãn gật gật đầu. Lam nhi làm việc thực thỏa đáng, ngay cả suy nghĩ trong lòng bà mà nó cũng đoán được, như vậy cũng tốt, hiện tại bà cũng không còn lo lắng gì nữa.
Triệu Tình Yên không ngờ Triệu Tình Lam lại nói ra những lời như vậy, nhưng mà thật kỳ quái, tại sao nàng ta không chọn lúc khác, lại cố tình vào thời điểm này đưa mấy nha đầu qua cho tổ mẫu, đây không phải là đánh vào mặt nàng sao? Người khác sẽ nghĩ nàng thế nào? Còn chẳng phải nói nàng châm ngòi chia rẽ sao? Triệu Tình Lam a Triệu Tình Lam, ngươi thật sự là quá đáng sợ. Ngay cả thời gian cũng tính chính xác đến vậy, không lẽ trong phòng tổ mẫu có người của nàng ta? DD:Le^qu;yDon
“Nhị tỷ hiếu thuận như vậy, tổ mẫu thật có phúc.” Triệu Tình Yên cười nói với Chu thị.
“Tỷ muội các ngươi đều hiếu thuận, đây chính là phúc khí lớn nhất của tổ mẫu.” Chu thị cười nói, bao ngày như vậy, đến hôm nay mới cảm thấy tâm tình sảng khoái chút, nói xong rồi nhẹ nhàng cười.
“Tổ mẫu cũng mệt cả sáng rồi, hay là nghỉ ngơi chút đi ạ, hai nha đầu này để lại đây, Lam nhi xin phép về trước, trong phòng còn chút châm tuyến cần làm, con đi tìm hai nha đầu rồi cùng làm ạ.” Triệu Tình Lam không muốn tiếp tục dối trá cùng Chu thị nên đứng dậy cười nói.
“Cũng tốt, con đi đi.” Chu thị cũng biết, kể từ lúc đến nơi này người làm có chút thiếu, các chủ tử khó tránh khỏi phải làm ít đồ châm tuyến, nữ hài tử nhà mình biết làm chút châm tuyến cũng tốt, cho nên không ngăn Triệu Tình Lam.
“Tay nghề châm tuyến của Nhị tỷ ngày càng tốt, hôm trước còn thấy nhị tỷ thêu hoa, hoa kia trông thật sống động, Yên nhi có cố cũng không thể bằng. Tổ mẫu, Yên nhi có một chuyện, không biết có nên nói hay không.” Triệu Tình Yên thấy Triệu Tình Lam muốn rời khỏi cho nên vội vàng nói.
Triệu Tình Lam thấy vậy trong lòng suy đoán, e rằng Triệu Tình Yên lại nghĩ ra trò gì mới, xem ra nàng muốn yên ổn cũng không được rồi. Nhưng dù sao nàng cũng là người trải qua bao gian khổ, sao có thể sợ chứ? Binh đến tướng chặn, Triệu Tình Yên nghĩ ra chiêu gì, nàng phá chiêu ấy.
“Con nói đi, là chuyện gì?” Lúc này tâm tình Chu thị rất tốt, cho nên hòa ái hơn nhiều.
“Tổ mẫu, mặc dù bây giờ còn sớm, nhưng cũng chỉ còn một năm rưỡi nữa là Yên nhi sẽ phải gả qua Dục thân vương phủ rồi. Tổ mẫu cũng biết đấy, châm tuyến của Yên nhi không bằng Nhị tỷ, vì vậy Yên nhi muốn xin tổ mẫu để Nhị tỷ làm giá y hộ Yên nhi.” Triệu Tình Yên ngây thơ nói với Chu thị.
Chu thị nghe xong cảm thấy có chút không đúng, sao có thể như vậy được? Giá y của ai người đó tự thêu, sao có thể để tỷ tỷ làm hộ? Châm tuyến không tốt thì còn có nha hoàn trong phòng, để bọn họ làm cũng được, bản thân không làm được không phải còn có kẻ dưới sao? Để cho tỷ tỷ làm là định làm gì? Dien&dannLe<3Zuydonn
Không đợi Chu thị nói chuyện, Triệu Tình Yên đã lại nói: “Yên nhi cũng biết, Yên nhi nói lên yêu cầu như vậy là không hợp lý, nhưng Yên nhi chỉ lo đến lúc đó lại khoác lên giá y khó coi làm Triệu gia chúng ta mất hết mặt mũi trước Dục thân vương phủ.” Nàng muốn Triệu Tình Lam làm giá y cho nàng đó, xem nàng ta có thể làm thế nào.
Triệu Tình Yên vừa nói vừa khiêu khích nhìn Triệu Tình Lam, nàng muốn biết đối mặt với một khiêu khích như vậy, cuối cùng nàng ta có thể làm được gì. Chỉ cần tổ mẫu đồng ý thì chuyện này nàng ta có không muốn cũng phải làm, mà đã nhận làm rồi, hài lòng hay không lại do một câu nói của nàng nha.
Chu thị cảm thấy Triệu Tình Yên nói vậy cũng có lý, cho nên muốn đồng ý, nhưng bà chưa kịp nói thì lại nghe Triệu Tình Lam nói: “Lời này của Tam muội cũng có lý, nếu giá y làm không tốt chẳng phải là làm mất hết mặt mũi của Triệu gia chúng ta sao. Dien|dann: Lê;quý-đôn Giá y là thứ quan trọng nhất trong đời một nữ tử, nhưng theo quy củ của triều ta, muội chỉ là thiếp thất vào cửa, không cần phải mặc giá y theo đúng quy củ, nếu muộn làm một bộ giá nghiêm chỉnh, đó mới là gây họa cho TRiệu gia chúng ta.”
Triệu Tình Yên thật là hồ đồ, nàng ta cũng không nghĩ xem nàng ta là cái thân phận gì, chỉ là một thiếp thất, giá y cũng đâu thể mặc, còn tưởng bản thân được gả đi làm chính thê, lại còn muốn nàng làm làm giá y cho nàng ta, thật sự là mơ tưởng.
Lúc này Chu thị mới chợt bừng tỉnh, bà sao lại quên mất, đúng vậy, thiếp thất vào phủ quy củ không cần phức tạp, việc gì phải vất vả làm giá y tinh sảo, hơn nữa làm giá y tinh sảo có khi còn khiến cho người của Dục thân vương phủ có ý kiến, thôi, vậy thì cứ tùy tiện làm một bộ y phục so với bình thường trông tươi vui hơn một chút là được.
“Chuyện này không cần nói nữa, nếu con cảm thấy không làm được thì để cho mấy nha đầu trong phòng làm giúp.” Chu thị cười nói với Triệu Tình Yên: “Tình Lam là Nhị tỷ con, mặc dù hiện tại còn chưa định ra hôn sự nhưng trước sau vẫn phải định, hơn nữa nó cũng lớn rồi, định xuống e là sẽ thành thân ngay, nhưng thứ đồ này cũng cần phải chuẩn bị, không cần phải đến khi đó lại luống cuống tay chân. Con cũng biết đó, hiện tại trong nhà chúng ta thiếu người làm, cũng không có người chuyên làm châm tuyến, cho nên chuyện của con con tự lo đi, Nhị tỷ con còn có chuyện của nó.”