Chương 75
Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Phong Thiên Tuyết vội vàng kéo Thần Thần lại, hỏi thăm tình hình.
“Hôm nay có mấy người rất bí ẩn đến gặp con, họ hỏi con về chuyện con chip. Lúc đó con chẳng hiểu gì cả, nhưng lúc sau xem video giám sát thì mới biết họ nhận nhầm con với Long Long…”.
Thần Thần kể lại chi tiết đầu đuôi mọi chuyện với mọi người.
Phong Thiên Tuyết nghe xong chỉ cảm thấy chuyện này nằm ngoài sức tưởng tượng của mình, cô không ngờ là chuyện con chip mà Long Long nói là thật, mà đó lại còn là con chip mà tập đoàn Thịnh Thiên mới bị trộm…
“òa, hóa ra là con chip đó có chưa bí mật công nghệ mới, bảo sao họ lại tranh giành nhau.”
Long Long có cảm giác như mình vừa làm một chuyện rất giỏi, lập tức vui vẻ ra mặt: “Con bảo vệ con chip đó lâu như vậy, cũng coi như có công lao”
“Em còn nói nữa à, em vừa dẫn sói vào nhà đấy.” Thần Thần nhíu mày lại, nghiêm khắc phê bình: “Em không biết người áo đen kia là ai, đáng ra không nên tùy tiện nhận đồ của chú ấy. May là hôm nay mặc dù hơi sợ nhưng cũng không nguy hiểm gì. Nếu em và Nguyệt Nguyệt gặp chuyện gì bất trắc thì thế nào?”
“Lúc ấy em còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì người đó đã nhét đồ vào túi em rồi” Long Long chu
miệng ra: “Với cả, em đã nói ngay từ đầu là Tiểu Tứ Bảo nuốt phải con chip, mọi người lại không tin em”
“Đây là lỗi của mẹ, mẹ không ngờ là mọi chuyện lại nghiêm trọng đến mức đó” Phong Thiên Tuyết xin lỗi Long Long: “Nếu như mẹ để ý đến chuyện này sớm hơn thì đã không xảy ra chuyện ngày hôm nay rồi.”
“Dù sao thì hôm nay chip cũng đã bị người xấu cướp đi, người bên tập đoàn Thịnh Thiên đã đuổi theo, chuyện này coi như không liên quan gì đến chúng ta nữa.” Thần Thần nghiêng đầu sang một bên, sau đó lý trí phân tích.
“Cũng chưa hẳn” Thím Chu bỗng lên tiếng nói một câu.
“Hả? Tại sao vậy?” Phong Thiên Tuyết khó hiểu nhìn bà.
Thím Chu đi ra cửa ngó thử, sau khi chắc chắn là bên ngoài không có ai thì bà lập tức đóng cánh cửa vừa bị phá hỏng ra, sau đó mới quay lại, thấp giọng nói: “Cái trong hộp kia không phải là chip”
“Hả?” Cả gia đình quay sang nhìn bà, ngạc nhiên hỏi: “Không phải là chip thì là gì?”
“Ờ thì” Thím Chu nhìn vào Tiểu Tứ Bảo trong lòng Nguyệt Nguyệt.