• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Bánh

Tuy việc thẳng thắn với nhau như thế không giúp đạt được  hiệu quả như mong muốn, nhưng vẫn có thể giúp cởi bỏ nút thắt suốt mấy năm qua trong lòng Lê Hiểu Hàm, hơn thế nữa, Thiệu Trì cũng đã có thể hiểu sâu hơn về cậu. 

Anh vốn biết cuộc sống của cậu rất đơn điệu, nhưng chuyện còn đè nặng trong lòng cậu lại là chuyện khó giải quyết nhất, nếu có thể xử  lý xong chuyện này, giữa cả hai sẽ không còn chướng ngại gì nữa. 

Ngoại trừ việc giao tiếp về mặt tinh thần, tất nhiên là Thiệu Trì cũng không quên chuyện giao tiếp về mặt thân thể rồi. 

Cách một ngày hôm sau, khi cả hai suýt lau súng cướp cò ngay bên bờ hồ, Lê Hiểu Hàm nghe tiếng nhân viên bảo an của khách sạn đang đi tuần tra ngay gần đó, cậu dùng chân đạp cho con sói đuôi to Thiệu Trì một cái, muốn chơi dã chiến sao, mơ đi! 


Tất nhiên là, Thiệu Trì dù bị đá vẫn có thể mỉm cười dỗ dành cậu, chờ cho đến lúc quay lại căn biệt thự thì con sói đuôi to lại hiện nguyên hình, mà lúc đó, Lê Hiểu Hàm đã bị kéo vào trong phòng, có kêu trời trời cũng không biết, kêu đất đất cũng chẳng hay. 

Đá người ta thì phải trả giá đắt, giờ đây Lê Hiểu Hàm mới thật sự hiểu được tại sao người khác lại có cái nhìn như thế về Thiệu Trì, đúng là không ngoa chút nào, đây đúng là một người có thù ắt báo. 

Cũng bởi vì sự dũng mãnh của mình, cuối cùng Thiệu Trì đã có được một biệt danh do chính Lê Hiểu Hàm đặt. 

Lê Hiểu Hàm híp mắt, thấp giọng gọi Thiệu Trì: "Lão Thiệu."

Khóe miệng Thiệu Trì giật giật, khẽ cắn lấy vành tai cậu từ phía sau lưng: "Ngoan, đổi cách gọi đi, ông xã, cục cưng, anh yêu, honey, darling gì đó." 


Lê Hiểu Hàm vùi nửa khuôn mặt vào gối đầu, nhẹ giọng từ chối: "Không."

Thiệu Trì tiếp tục cắn vành tai của Lê Hiểu Hàm, kíƈɦ ŧɦíƈɦ cậu phải rêи ɾỉ thành tiếng, lúc bọn họ đang tính tiếp tục màn vận động kịch liệt trên giường như tối hôm qua thì có người đến gõ cửa, tiếng của Thiệu nam vọng tới từ bên ngoài.  

"Ba ba, anh ơi, thức dậy, thức dậy thôi."

Lê Hiểu Hàm khẽ đẩy Thiệu Trì đang đè trên người mình ra, cười nói: "Hay em cũng gọi anh là ba ba nhỉ?"

Bàn tay đang đặt ở dưới thân cậu của Thiệu Trì siết mạnh một chút: "Đừng có mơ." 

Lê Hiểu Hàm bị anh siết có hơi đau, cậu thu nồi nụ cười của mình: "Dậy thôi, nếu không lát nữa Tiểu Nam sẽ báo vệ sĩ qua phá cửa mất, đứa nhỏ này sẽ làm thật đấy."  

Nghé mới sinh không sợ cọp*.

*Nghé mới sinh không sợ cọp: con nghé mới sinh không biết sợ hổ vì nó vô tri vô giác, không biết được sức mạnh của con hổ. Nói khác đi là "không biết thì không sợ".


Lúc chưa có Lê Hiểu Hàm, Thiệu Nam vừa ngoan ngoãn lại vừa nghe lời, Thiệu Trì thương con nhưng không nuông chiều con, vậy mà sau khi Lê Hiểu Hàm xuất hiện rồi cưng chiều đứa nhỏ này, bản tính thật của Thiệu Nam cũng hoàn toàn bại lộ theo, đối với chuyện này, Thiệu Trì vừa vui lại vừa buồn, anh thích Tiểu Nam ngoan ngoãn như trước, vì nhóc con lúc đó sẽ không bao giờ chạy qua gõ cửa phòng bố mình. 

Thiệu Trì ảm đạm liếc Lê Hiểu Hàm một cái, vẫn phải miễn cưỡng bò dậy khoác áo ngủ lên rồi mở cửa, Lê Hiểu Hàm cũng không nhàn rỗi, cậu vội bật dậy tìm qυầи ɭóŧ cùng áo ngủ rồi mặc vào, khi Thiệu Nam và Hiểu Bắc vọt vào trong, tuy hai người lớn vẫn không thể gọi là áo mũ chính tề, nhưng cũng có thể coi là có quần áo che đậy, giấu đi được chút không khí sắc dục vào buổi sáng sớm. 
Thiệu Trì hôn chào buổi sáng hai đứa nhỏ rồi xoay người đi đánh răng rửa mặt.

"Tắm rửa đánh răng hết chưa?" Lê Hiểu Hàm hỏi hai nhóc con. 

"Xong hết rồi ạ." Thiệu Nam đáp. 

Hôm nay cả hai đều mặc quần áo rất đơn giản, Lê Hiểu Hàm biết rõ nhưng vẫn cố hỏi: "Hôm nay ai chọn quần áo vậy?"

"Em trai, em ấy thích siêu nhân." Chỉ chỉ họa tiết siêu nhân trên áo mình. 

Lê Hiểu Hàm cười, xoa đầu cả hai: "Hiểu Bắc càng ngày càng lợi hại."

Lúc Thiệu Trì làm vệ sinh cá nhân xong, Lê Hiểu Hàm đã lừa được hai đứa nhỏ chạy xuống dưới lầu tìm Lưu Vũ Côn xem sáng nay cả nhà sẽ ăn gì.  

"Xuống hết rồi à?" 

"Ừm, em đi đánh răng rửa mặt đây, anh xuống lầu trước đi."

Thiệu Trì hôn má cậu: "Không rửa cũng đẹp trai."

Lê Hiểu Hàm không chịu nổi sự nhiệt tình của người kia, cậu đẩy anh ra: "Anh đi nhanh đi."
Trộn hôn được môi thơm, Thiệu Trì xuống dưới lầu với vẻ mặt rạng rỡ, ăn sáng cùng với hai nhóc tỳ, Lê Hiểu Hàm làm vệ sinh cá nhân xong, thay thêm một bộ đồ khác rồi mới đi xuống. 

Thiệu Nam cùng Hiểu Bắc đều đang đợi Lê Hiểu Hàm xuống dưới, Thiệu Trì đang đọc báo, thế nhưng mâm cơm đã được dọn lên sẵn, ăn lúc nào cũng được.  

Ngồi xuống rồi ăn thôi. 

Hôm nay Thiệu Trì có một cuộc họp, không thể đi chơi với bọn họ được, Lê Hiểu Hàm quyết định đưa hai đứa em đi dạo, đến bờ biển đi một vòng, ngắm nhìn cảnh biển cũng được. 

Nơi bọn họ đang ở vừa có biển, có vịnh, lại vừa có cả đảo. 

Không có Thiệu Trì, Lê Hiểu Hàm cũng không dám đưa bọn nhỏ ra ngoài đảo, bây giờ đang là mùa cao điểm du lịch, đâu đâu cũng thấy bóng người, ngay cả hòn đảo bình thường vốn không có ai đến chơi nay cũng đông nghẹt người, bọn họ xếp thành hàng dài để đi lặn và tham gia các trò chơi khác. 
Chuyện Thiệu Trì đưa con trai đi du lịch với Đồng Khải Văn vẫn đang được bàn tán sôi nổi trên mạng. 

Tin tức nửa thật nửa giả này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đặc biệt là việc Thiệu Trì có một đứa con, ai mà không biết đây chính là một người đàn ông vừa có tiền lại vừa có quyền hàng thật giá thật, ai ai cũng chực chờ được gả con gái cho người này, giờ lại lòi ra một đứa con thì có khi nào Thiệu Trì đã có gia đình rồi không? 

Người trong cuộc thì không lên tiếng, người ngoài cuộc cũng chỉ có thể đoán mò. 

Những người làm chính trị và những người làm kinh doanh vẫn rầm rộ như thường, chỉ cần con gái vừa đủ tuổi, bọn họ đều kết thân làm quen với người trong nhà của Thiệu Trì, mong bọn họ có thể giúp đánh tiếng với anh, dù anh đã có con đi chăng nữa, bọn họ cũng không quan tâm, dù gì thì cũng chưa ai nghe được gì về mẹ của đứa trẻ mà đúng không. 
Dù người khác có bàn tán về mình đến mức nào, Thiệu Trì vẫn mở họp rất đúng giờ. 

Thế nhưng, Thiệu Trì cùng Lê Hiểu Hàm lại không biết được, vì vụ lùm xùm lần này, địa điểm quay phim của Lê Hiểu Hàm đã bị lộ ra ngoài, chỉ sau một ngày, một đống người ập tới khách sạn Ngũ Nhạc mà bọn họ đang ở, nam nữ có đủ, người nổi tiếng cũng có nốt, bên cạnh đó là rất nhiều nhà báo, để có được tin tức nóng hổi, bọn họ cũng cắn răng đến thuê phòng tại khách sạn năm sao như thế này, dù gì thì công ty cũng sẽ hoàn lại phí cho họ sau cả thôi.  

Tổng cộng có bốn vệ sĩ đi theo nhóm của Lê Hiểu Hàm ra bãi biển, là do Thiệu Trì sắp đặt, xét theo tình hình của đám đông, anh không thể không phái ra bốn người để bảo vệ cho bọn họ. 

Lê Hiểu Hàm cùng Lưu Vũ Côn, mỗi người dắt theo một bạn nhỏ, đi bộ dọc theo bãi biển.  
Lưu Vũ Côn nhìn bãi biển mới sớm tinh mơ đã chật kín người, nói: "Sao nhiều người thế nhỉ, anh xem trên mạng thì thấy buổi sáng làm gì có bao nhiêu người ra đây đâu." 

Lê Hiểu Hàm cũng chú ý tới tình hình trên bãi biển.

"Hơn nữa còn toàn là người trẻ tuổi, toàn trai xinh gái đẹp, không giống khách du lịch bình thường chút nào." Thị lực của Lê Hiểu Hàm rất tốt, vừa nhìn một cái đã thấy được sự khác biệt của bọn họ. 

Cậu cũng đã từng làm trong công ty du lịch lữ hành, tất nhiên là biết mùa nào thích hợp cho việc đi nơi nào, danh lam thắng cảnh nào sẽ hấp dẫn những du khách ra sao.

Bãi biển đúng là một nơi dễ thu hút khách du lịch, nhưng những nhóm du khách thường sẽ là các gia đình, chứ không phải là các nam thanh nữ tú đi trên những chiếc du thuyền xa hoa như thế, mà việc họ xuất hiện tại nơi đây vào buổi sáng sớm như thế này thì lại càng không khoa học. 
"Anh đâu nghe nói là sẽ có hoạt động gì tại bãi biển đâu." Lưu Vũ Côn lắc đầu.

Thiệu Nam cùng Hiểu Bắc đều mang mũ lưỡi trai, Lê Hiểu Hàm cũng đội một cái mũ rơm, che giấu đi vẻ ngoài giống với Đồng Khải Văn của mình lại, không có Thiệu Trì đi bên cạnh, chắc là không ai có thể nhận ra bọn họ đâu. 

Đi đến một nơi ít người, Thiệu Nam lắc cánh tay Lê Hiểu Hàm.

"Anh ơi, em muốn nhặt vỏ sò." Thiệu Nam nói.

Hiếm khi bọn trẻ nhà mình có được niềm vui riêng, Lê Hiểu Hàm không có lý do gì để từ chối: "Được chứ, A Tứ, phiền anh đi lấy giúp tôi một cái thùng nhé." Cậu quay đầu nói với vệ sĩ đang giả làm du khách cách đó không xa. 

Rất nhanh sau đó, A Tứ đem đến một cái thùng nhựa màu đỏ, bên trong còn có nước sạch. 

Lê Hiểu Hàm nói cám ơn xong thì khom lưng nhặt vỏ sò với các em của mình. 
Trong lúc nhặt vỏ sò, Hiểu Bắc còn nhặt thêm mấy viên đá có hình thù kỳ quái, chỉ cần em trai thích, Lê Hiểu Hàm đều bỏ vào trong thùng.  

Sau đó, Hiểu Bắc lại nhặt tiếp. 

Lưu Vũ Côn đứng ở một bên, chụp ảnh cho bọn họ từ nhiều góc độ khác nhau, nhiều nhất vẫn là Hiểu Bắc, đó cũng là yêu cầu của giáo sư Đinh, cô mong rằng có thể ghi lại những thay đổi dù là nhỏ nhất của Hiểu Bắc bằng ảnh chụp, thúc đẩy hiệu quả của quá trình trị liệu.  

Gió biển thổi bay tóc trên trán Lê Hiểu Hàm, cũng thổi bay góc áo của Thiệu Nam cùng Hiểu Bắc, nhìn kiểu gì cũng thấy đây là một gia đình hạnh phúc. 

Trước khi cái nắng bắt đầu trở nên gay gắt, Lê Hiểu Hàm đưa cặp song sinh quay về, trong thùng nước chứa một nửa là vỏ sò, một nửa là đá.  

Tuy là anh em song sinh cùng trứng, nhưng vẫn có một vài sở thích khác nhau.  
Lúc bọn họ đang ngắm phong cảnh cùng vui chơi, cả nhà cũng trở thành "phong cảnh" trong mắt người khác, hai đứa nhỏ ngoan ngoãn không quấy khóc, chỉ yên tĩnh nhặt đá cùng vỏ sò đúng là quá dễ thương, ai cũng không nỡ quấy rầy anh em nhà bọn họ. 

Còn trong dàn mỹ nam mỹ nữ thì lại có hai người đang trò chuyện rất rôm rả. 

"Ở khách sạn hai ngày rồi mà sao vẫn chưa nhìn thấy Thiệu Trì cùng Đồng Khải Văn vậy nhỉ?" Cô gái A nói.

"Cậu tưởng dễ gặp được nhân vật lớn lắm hả? Chúng ta chỉ ở phòng hạng thường, người ta ở phòng hạng cao cấp, có gan thì cậu qua nói với Chu Lệ đổi phòng đi." Cô gái B đáp.

"Ai mà dám." Cô gái A cười, "Cậu ấy bảo chúng ta qua đây rồi lại ở riêng trong phòng hạng sang, ngày nào cũng ăn mặc lộng lẫy, cứ như sợ người ta không biết cậu ấy đến đây vì Thiệu Trì vậy." 
"Tớ chỉ tới đây đu idol thôi, ai mà mơ xa như cô ta chứ." Cô gái B nói. 

"Thì bố của cậu ấy có quan hệ làm ăn với Trì Đằng đó thôi? Cơ mà hình như cậu ấy vẫn còn chưa có cơ hội gặp được Thiệu Trì nữa là." Cô gái A tiếp lời. 

"Ai mà biết." 

"Mà nè, cậu nhìn đi, cặp song sinh bên kia đáng yêu quá ha?"

"Ừ nhỉ, lớn lên chắc chắn sẽ là hai nhóc con đẹp trai."

"Tớ cũng mong sau này con của tớ cũng sẽ đáng yêu như thế."

"Thế việc đầu tiên là cậu phải kiếm được một anh bạn trai đẹp tự nhiên không qua chỉnh sửa đã, nhìn đi, hai đứa nhỏ đã đẹp, hai người lớn đi bên cạnh chúng lại càng đẹp, quan trọng là ở gen cả." 

"Ủa, người đội mũ rơm sao lại giống Đồng Khải Văn thế nhỉ......?"

"Cái gì!? Đi, chúng ta qua đi đó xem thử!"

Hai người đẹp ngực bự mặc Bikini vội đuổi theo hướng của nhóm Lê Hiểu Hàm, nhưng cả nhóm đã đi mất hút, chỉ để lại bốn người vệ sĩ cao to đen hôi, dọa cho hai cô gái phải run rẩy. 
Hai người chạy về, nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà quyết định giấu đi những gì mà mình vừa nhìn thấy.  

Hóa ra Đồng Khải Văn thật sự ở khách sạn, nhưng cặp song sinh kia thì? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang