Anh trai tên là Văn Tri Cảnh, em gái tên là Văn Tri Linh.
Sự nuông chiều của Văn Lương đối với hai cục cưng nhỏ này cũng không kéo dài được bao lâu, chờ Trần Điệp hết ở cữ, sự kiên nhẫn của Văn Lương đối với Văn Tri Cảnh và Văn Tri Linh cuối cùng cũng tiêu hao hết.
Anh căn bản không tưởng tượng nổi sao trẻ con có thể ầm ĩ như vậy.
Đói cũng khóc, lạnh cũng khóc, nóng cũng khóc, ngày thường nằm trên giường không có chuyện gì cũng khóc.
Một người cũng đủ đau đầu rồi, bọn họ còn một lần hai đứa.
Khi khóc lên là khiến cả nhà nhốn nháo một trận.
Văn Lương có tính cách tùy ý thành thói quen, sau khi bị làm phiền thì không muốn dỗ dành nhiều, mời thêm hai dì chăm sóc Văn Tri Cảnh và Văn Tri Linh.
Tối hôm đó, Văn Lương từ công ty về nhà, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng khóc của Văn Tri Linh.
Ba tháng đầu đã trôi qua, anh trai Văn Tri Cảnh đã không còn thích khóc như lúc mới sinh, phần lớn thời gian vẫn rất ngoan ngoãn, người đứng đầu tạo ra tiếng ồn trong nhà không ai khác ngoài Văn Tri Linh.
Văn Lương thay giày ở cửa ra vào, thấy Trần Điệp đang ôm Văn Tri Linh dỗ dành.
Văn Lương nhíu mày: “Dì đâu?”
“Em gái khóc cả buổi chiều, dì vừa mới rảnh đi ăn cơm.” Trần Điệp hất cằm về phía Văn Tri Cảnh ở bên kia: “Anh cho anh trai ăn sữa đi, chắc nhiệt độ đã có thể uống rồi.”
Văn Lương cầm lấy bình sữa, thử nhiệt độ, sau đó lại nhìn Trần Điệp, lạnh nhạt: “Nói với em bao nhiêu lần rồi, đừng gọi là anh trai.”
Trần Điệp: “…”
Anh ngồi trên ghế sofa, kéo lấy xe đẩy, lắc bình sữa rồi đặt bên miệng của Văn Tri Cảnh: “Tự cầm đi.”
“……”
Không hổ là người cha nghiêm khắc từ ba tháng trở đi đã quán triệt phương châm chính sách của mình, thậm chí còn không nghĩ đến Văn Tri Cảnh hiện tại căn bản còn chẳng hiểu anh nói gì.
Có điều không biết giữa cha con có điện tâm cảm ứng hay là như thế nào, Văn Tri Cảnh vẫn giơ tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy thân bình.
Chỉ là tay bé quá nhỏ, cũng không có bao nhiêu lực, cầm không vững, Văn Lương vẫn phải nâng ở phía dưới.
Văn Lương cứ như vậy lười biếng ngồi trên sofa, chân giẫm dưới xe đẩy, một tay nâng bình sữa, cho con bú rất tiêu sái.
Trần Điệp dỗ Văn Tri Linh một hồi cũng không thấy bé hết khóc, dứt khoát ôm bé ngồi trên sofa.
Rõ ràng Văn Lương cực kỳ lạnh lùng lùi về phía sau, nghiêng người tựa vào tay vịn sofa, tránh con gái ruột của mình đến vô tình vô nghĩa.
Trần Điệp chú ý, lập tức lạnh lùng liếc anh một cái: “Văn Lương.”
Anh lười biếng ngước mắt lên: “Hử?”
Không hề ý thức được hành động sai lầm của mình.
Trần Điệp rút bình sữa trong tay anh ra, đặt Văn Tri Linh vào trong ngực anh: “Chúng ta đổi một chút.”
Văn Lương cúi đầu nhìn Văn Tri Linh đang gào khóc, mí mắt nặng nề nhảy dựng lên.
Văn Tri Linh ba tháng tuổi đã rất xinh đẹp, bé con mập mạp, hai má phúng phính, đôi mắt rất giống Trần Điệp, như hai quả nho đen mọng nước..
Chỉ là khóc hơi nhiều.
Văn Lương nhíu mày, dỗ dành vỗ lưng Văn Tri Linh hai cái.
Không có tác dụng.
“Văn Tri Linh.” Anh lại bắt đầu hung dữ gọi bé.
Trần Điệp nhìn anh một cái, rất khiêm tốn muốn học hỏi kinh nghiệm từ Văn Lương, nhìn anh làm sao có thể dỗ dành em gái không khóc.
Văn Lương giơ tay bóp mặt bé: “Con đã ba tháng tuổi rồi, không được khóc.”
“……”
Văn Tri Linh thật sự ngừng khóc, đôi mắt to chớp chớp nhìn Văn Lương, dừng lại hai giây, có lẽ là mặt bị cha ruột bóp đau, bộc phát tiếng khóc càng thêm tê tâm liệt phế.
Trần Điệp không nể mặt cười ra tiếng, cho Văn Tri Cảnh ăn xong, đi qua nhẹ nhàng xoa xoa mặt em gái, đều trắng hết lên rồi.
“Nào có ai như anh, dùng lực mạnh như thế bóp mặt người khác chứ.”Trần Điệp nói, “Đứa nhỏ mới ba tháng tuổi, anh còn muốn nó như thế nào đây.”
Văn Lương nhíu nhíu mày, nhận xét: “Quá yếu đuối.”
Trần Điệp liếc anh một cái, lầm bầm: “Dù sao anh nhìn ai cũng thấy yếu đuối.”
Văn Lương cười khẽ một tiếng, một tay ôm Văn Tri Linh, tay kia ôm vai Trần Điệp, tiến lại gần hôn cô: “Tự lập sớm một chút không được à.”
Anh chạm vào vành tai cô: “Lên lầu đi.”
“……”
Trần Điệp liếc mắt nhìn anh một cái, trên mặt người này viết mấy chữ: Tôi không muốn làm người nữa.
“Con người anh trong đầu suy nghĩ đều là cái gì đấy!” Trần Điệp đỏ mặt trách móc anh, “Có ai như anh, nói những lời này trước mặt con cái không?”
Văn Lương buồn cười hỏi: “Ạnh đã nói gì?”
Anh lại chạm vào tai Trần Điệp, tiến lại gần hôn tai cô, hả lòng hả dạ nhìn nó biến thành màu đỏ rồi thờ ơ nói: “Nếu nói thật thì bọn trẻ cũng không hiểu.”
“Thế mà vừa nãy anh còn nói chuyện với hai đứa đó.”
Rất nhanh, hai dì chăm sóc Văn Tri Cảnh và Văn Tri Linh ăn cơm tối xong đi xuống lầu, Văn Lương được giải thoát, giao Văn Tri Linh cho dì.
Văn Tri Linh vừa mới bị Văn Lương hung dữ, tuy nghe không hiểu anh nói gì, nhưng nhìn bộ dáng kia của anh rất dọa người, rầm rì khóc thút thít ôm lấy dì, không nhìn ba nữa.
Cũng may hai cha con ăn ý ở điểm này đến bất thường, Văn Lương cũng không nhìn bé nữa, dặn dò dì xong liền kéo Trần Điệp lên lầu.
***
Văn Lương ăn no uống đủ, ôm Trần Điệp nằm trên giường.
Trần Điệp mệt đến mức ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn nhúc nhích, nhắm mắt nằm một hồi, Văn Lương cho rằng cô đã ngủ thiếp đi, đang muốn đứng lên tắt đèn thì Trần Điệp mở mắt ra.
Giọng nói của cô rất nhẹ: “Văn Lương.”
Anh vừa ngồi dậy, quay đầu nhìn cô một cái, giơ tay tắt đèn, sau khi nằm trở lại thì ôm người vào lòng một lần nữa: “Sao thế?”
“Em dự định sau một thời gian nữa sẽ quay về làm việc, đã lâu không quay phim, hơn nữa gần đây Phương Nguyễn có gửi cho em một số kịch bản mới, có mấy cái em cảm thấy rất tốt.” Trần Điệp nói.
Văn Lương vốn chỉ nắm lấy ngón tay cô qua lại, nghe vậy đầu ngón tay hơi khựng.
Anh cũng không phản đối Trần Điệp đi ra ngoài làm việc, tuy trong lòng quả thật hy vọng Trần Điệp dứt khoát ở nhà, nhưng cũng biết cô thật sự thích cái gì.
“Thân thể em chịu được sao.”
“…… Em cảm thấy chăm hai đứa bé mệt mỏi hơn nhiều so với quay phim.” Trần Điệp chọc vào lòng bàn tay anh ta, “Cho nên anh chăm đi, em đi ra ngoài kiếm tiền.”
Văn Lương cười khẽ một tiếng.
Trước khi mang thai Trần Điệp đã quay một bộ điện ảnh, trước đó vừa mới công chiếu, còn có một số tạp chí phỏng vấn lần lượt xuất hiện, tuy rằng trong giai đoạn cuối thai kỳ không xuất hiện, nhưng cũng xem như có độ nhận diện nhất định.
Văn Lương cũng giấu kín tin tức cô mang thai, bởi vậy người hâm mộ không ai biết Trần Điệp đang mang thai và tạm thời không đóng phim mới.
Vì thế xôn xao một số tin đồn khó hiểu, ví dụ như một trong số đó —— Trần Điệp và Trần Thiệu về vấn đề thừa kế tài sản của Trần gia mà anh em trở mặt, vì vậy Trần Thiệu hiện tại đã đóng băng Trần Điệp.
Thấy thế, Trần Điệp không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười, xem như chuyện cười mà bỏ qua.
Lại qua một tháng, Trần Điệp xác định kịch bản tiếp theo, tiến vào đoàn làm phim, phòng làm việc cá nhân tiến hành tuyên truyền, công ty share lại bài, tin đồn này cũng dễ dàng không công tự phá.
Kỳ thật Trần Thiệu bây giờ cũng là ông bố bỉm sữa mới, tự lo không xong, sức ủng hộ của công ty đối với Trần Điệp cũng không phải do anh tự mình truyền đạt, chẳng qua trên dưới công ty ai mà không biết Trần Điệp là em gái tổng giám đốc, đương nhiên tranh nhau nhường tài nguyên tốt nhất và chủ động share bài.
Trước giờ Trần Điệp vào đoàn làm phim, Văn Lương còn có thể ở khách sạn với cô, dù sao cũng không ảnh hưởng đến những thứ khác.
Chẳng qua hiện tại có Văn Tri Cảnh và Văn Tri Linh, cùng nhau ở khách sạn rất bất tiện, ban ngày cũng không có người chăm sóc, chỉ có thể để Văn Lương thỉnh thoảng dẫn theo hai đứa nhỏ đi tới phim trường thăm Trần Điệp.
Mọi người trong đoàn làm phim cũng không biết chuyện cô sinh con.
Có điều quen biết Văn Lương, khi mọi người nhìn thấy Văn Lương đẩy hai chiếc xe đẩy đi vào đoàn làm phim đều kinh hãi, đây mới gọi là im hơi lặng tiếng làm nên việc lớn nha.
Người ta hai mươi mấy tuổi, trở thành diễn viên hạng nhất, lấy được cúp ảnh hậu, sau lưng là Trần gia, gả cho Văn Lương, hiện tại đã có một trai một gái, dáng người còn chẳng thay đổi chút nào.
Quả thực là người so với người, tức chết người.
Mọi người trong đoàn làm phim giật mình xong, sau khi bàn tán chuyện này của Trần Điệp một lúc, đã bị hai cục cưng thu hút, tranh nhau muốn ôm.
Văn Lương thì khác, người ta là cha mẹ nhìn con nhà mình như nào cũng thấy đẹp, nhưng Văn Lương lại mù mắt, chẳng thấy hai đứa bé nhà mình đáng yêu chút nào.
Đúng kiểu phiên bản gia đình của “náo nhiệt đều là của bọn họ, còn tôi chỉ cảm thấy ồn ào.”
Trong lúc những người khác nhao nhao vây quanh Văn Tri Cảnh, Văn Tri Linh vì sự đáng yêu quá thể đáng, tranh thủ chụp ảnh, Văn Lương chỉ ôm Trần Điệp mà cảm thấy được giải thoát.
Khiến Trần Điệp sau này thậm chí còn bắt đầu hoài nghi Văn Lương có thật sự có tố chất làm bố không.
Dù sao lúc trước việc muốn có con vẫn là Trần Điệp chủ động đề cập tới, Văn Lương cũng chưa từng nhắc qua.
Cũng may sau khi hai anh em bắt đầu biết nói chuyện không còn khóc nữa, chút “tình thương của người cha” xa vời của Văn Lương rốt cuộc cũng lộ ra.
Ban đầu bạn nhỏ biết gọi ba mẹ là anh trai Văn Tri Cảnh, vì thế Văn Lương giống như có một món đồ chơi biết tương tác, mấy ngày nay sinh ra lòng tò mò trước nay chưa từng có đối với con trai, dỗ Tri Cảnh gọi ba ba vài tiếng.
Bởi vậy, Văn Tri Linh bị lạnh nhạt đại khái là không phục, chậm tới một tuần sau cũng tự dưng học được cách gọi ba.
Giọng nói của bé cưng non nớt, mang theo sự yếu đuối và nét mềm mại của cô gái nhỏ, Văn Lương nghe xong, hai cha con nhìn nhau, vài giây sau Văn Lương bỗng nhiên nở nụ cười.
Trần Điệp không hiểu sao lại có một loại ảo giác, đây là nụ cười xóa bỏ ân oán giữa hai cha con.
***
Cuộc sống an nhàn trôi qua vô cùng nhanh, rất nhanh Văn Tri Cảnh và Văn Tri Linh đã ba tuổi rưỡi.
Ba năm nay Trần Điệp đã bao quát hết việc gia đình và công việc, cũng quay vài bộ phim, hiện tại người hâm mộ và địa vị đều càng thêm vững chắc, có thể nói là center trong hoa đán trẻ tuổi thế hệ mới.
Cô cũng không cố ý gạt chuyện mình sinh con, mọi người trong đoàn làm phim đều biết, nhưng bởi vì sau lưng Trần Điệp có hai thế lực nhà họ Trần và Văn, không ai dám tiết lộ ra ngoài.
Văn Lương vì bảo vệ tốt hai đứa bé, trước khi đứa bé chào đời đã chào hỏi truyền thông các bên, sẽ không có bài báo nào liên quan.
Cho đến nay, không ai trong số người hâm mộ biết chuyện Trần Điệp đã có con.
Chỉ là tiếp tục giấu diếm cũng rất ảnh hưởng, Trần Điệp không tiện dẫn hai đứa nhỏ ra ngoài đường, lo lắng lại dẫn đến chuyện truy người gì đó.
Vì thế bèn nghĩ, hay là tìm thời cơ thích hợp công bố đi.
Phương Nguyễn đưa ra ý tưởng cho cô, đặt thư mời hợp tác từ một đài truyền hình nào đó mà cô nhận được hai ngày trước: “Em nhìn cái này xem, chị cảm thấy rất thích hợp.”
Trần Điệp mở trang đầu tiên.
Trên cùng là một dòng chữ lớn – “Thư mời hợp tác mùa 2 của《Baby Over Flowers》*
(*Dịch sát nghĩa là 1001 dáng vẻ của bé yêu. Giống chương trình Thử Thách Lớn Khôn của VN, không biết có ai mê giống tui khô[email protected]@)
Mùa đầu tiên của《Baby Over Flowers》đã mời một số bậc cha mẹ ngôi sao nổi tiếng để ghi hình với con cái của họ vào năm trước, nhằm mục đích quan sát cha mẹ và con cái khi ở chung, các bạn nhỏ cùng nhau hoàn thành những nhiệm vụ mà tổ tiết mục đưa ra trong chương trình quan sát.
Vào thời điểm đó, bởi vì các ngôi sao nổi tiếng gia nhập, rating mùa đầu tiên rất đáng kể.
“………” Trần Điệp tùy ý lật thư mời, “Chị cảm thấy Văn Lương sẽ nguyện ý tham gia loại chương trình này sao?”
Phương Nguyễn: “Em đi hỏi hai đứa nhóc của em trước, nếu bọn chúng muốn đi, phiếu phản bác của Văn tổng sẽ không hiệu quả.”
Trần Điệp đã xem qua mùa đầu tiên của chương trình, một số nhiệm vụ và trò chơi thực sự có ý nghĩa.
Hơn nữa bởi vì liên quan đến thân phận của cô, cho tới bây giờ chưa từng đi du lịch cùng hai anh em, từ tận đáy lòng cũng không bài xích chương trình truyền hình này.
Hôm đó về nhà, Trần Điệp vẫn hỏi ý kiến của Văn Lương trước.
Chỉ là ngàn vạn lần không nghĩ tới, thế mà anh lại không do dự nhiều, đồng ý ngay và luôn.
Trần Điệp sửng sốt một chút, xác nhận lại: “Anh muốn đi thật à?”
“Có thể mà, dù sao em cũng đi cùng, tốt hơn việc em lại đi quay phim, tới đoàn làm phim không về nhà ở.”
“……”
Nói như cô giống kẻ phụ tình.
Trần Điệp lại đi hỏi anh trai và em gái, hai bé còn không biết chương trình tạp kỹ là gì, quay phim là gì, chỉ biết có thể xuất hiện trên TV giống mẹ, hơn nữa còn có thể đi chơi, vô cùng vui vẻ đồng ý.
***
Hai tháng sau,《Baby Over Flowers》chính thức lên sóng.
Tổng cộng có bốn cặp vợ chồng ngôi sao và con cái, nhưng trailer chỉ công bố ba trong số họ, cặp còn lại là ẩn số.
Trong trailer cũng chỉ có ba giây ngắn ngủi, một nhà bốn người từ trên xe xuống, trên mặt là mã số, căn bản nhìn không ra là ai.
Vì thế càng khiến cư dân mạng tò mò và chú ý, nhao nhao suy đoán có thể là ai, nhưng trong giới giải trí có hai ngôi sao hai con, liệt kê ra cũng không giống vóc dáng của cặp vợ chồng trong trailer.
Cho nên khi tập đầu tiên phát sóng, tất cả mọi người đều ngồi chờ đợi, muốn xem rốt cuộc là ai.
Chương trình bắt đầu quay từ khi gia đình ngôi sao rời sân bay, sau khi ba nhóm đầu tiên kết thúc, nhóm chương trình cuối cùng đã làm đủ hồi hộp, thậm chí còn rất vô nhân đạo chiếu quảng cáo.
Mọi người đang chửi rủa vì điều này, quảng cáo kết thúc, nhóm gia đình thứ tư cuối cùng đã xuất hiện.
Cửa xe thương vụ mở ra, ống kính đầu tiên quét được đôi chân dài của một người đàn ông bước xuống xe, chờ ống kính quay tới thì người đàn ông đã quay lưng lại, không nhìn thấy chính diện, chỉ có thể nhìn thấy anh đỡ tay một cậu bé xuống xe, lại ôm một cô bé xuống xe.
Tuổi còn rất nhỏ, cô bé túm chặt ống quần Văn Lương, mà cậu bé đang quan sát ống kính trước mắt.
Khi ống kính chụp được cận cảnh của hai người, màn hình phát sóng nhanh chóng dày đặc.
【Ai vậy ai vậy ai vậy ai vậy?!! Dễ thương quá trời!!】
【Dựa vào giới giải trí mà có soái ca này sao! Tại sao tôi không có ấn tượng!!】
【Huhuhuuhu lại là lừa ta sinh con!】
【Hai đứa nhóc đáng yêu này nhìn như bằng tuổi, thai long phượng????】
……
Tiếp theo, ống kính vừa chuyển, một đôi tay mảnh khảnh trắng nõn từ trong xe vươn ra, người đàn ông nắm chặt tay cô đỡ cô bước xuống bậc thang xe thương vụ.
Cuối cùng cũng chụp được mặt hai người.
Trần Điệp, Văn Lương.
Lúc trước là CP ngược luyến tình thâm.
Bây giờ là một gia đình bốn người.
Chẳng bao lâu, màn hình nổ tung, nhiệt sưu* bị sập.
(* BXH từ khóa nóng trên Weibo thể hiện gần như chính xác những gì công chúng đang quan tâm nhất.)
【A????????? 】
【!!!!!!!!!!!! 】
【Sinh khi nào??? Clm, làm thế nào mà Điệp Muội của tôi có hai em bé tận ba bốn tuổi???】