• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khí trong phòng dịu xuống, Bạch Trà, trước đó vẫn chưa có cơ hội lên tiếng, bước lên phía trước, nhìn Quý Vân Vũ với vẻ mặt muốn nói lại thôi. Cậu định bắt chuyện hàn huyên vài câu, nhưng trước khi kịp mở lời thì đã bị tổng đạo diễn vội vã chạy đến để thông báo lịch trình cắt ngang.

Nhìn Bạch Trà bị chặn ngang khi mới nói được nửa câu, trên mặt không khống chế được lộ ra chút khó chịu, khóe môi Quý Vân Vũ khẽ nhếch lên đầy trào phúng.

Tổng đạo diễn thân thiện vẫy tay với mọi người, dẫn cả đoàn đi về một hướng nào đó.

Nhân lúc mọi người không chú ý đến mình, Đới Tình Nhược ghé sát tai Quý Vân Vũ, hạ giọng trêu chọc: "Thấy tình địch của tôi mất mặt, cậu trông còn vui hơn tôi nữa nhỉ."

"Cậu ta không xứng là tình địch của cậu đâu." Giọng Quý Vân Vũ mang theo vài phần kiêu ngạo.

"Hoan nghênh mọi người đến với cổ thành Triêu Mộ! Phong cảnh ở đây rất đẹp đúng không?" Tổng đạo diễn vừa dẫn đường vừa mỉm cười nói lời mở màn. "Hiện tại, chúng ta đang ở quán rượu Nguyệt Mộ, quán rượu lớn nhất trong thành. Ngoài đồ ăn ngon và môi trường nghỉ ngơi tuyệt vời, nơi này còn có một nhà hát kiểu Trung Quốc vô cùng đặc biệt."

Đạo diễn vừa nói vừa dẫn mọi người đến địa điểm mục tiêu, đẩy cánh cửa gỗ đỏ nặng nề trước mặt ra, để lộ một rạp hát trong nhà rộng lớn. Tổng thể thiết kế hoa lệ nhưng không nặng nề, mang đậm dấu ấn thời gian.

"Sân khấu của nhà hát này lớn đúng không?" Đạo diễn nhìn các khách mời đang suy nghĩ về bối cảnh nhiệm vụ lần này, giọng điệu mang theo chút ẩn ý. "Mọi người yên tâm, các vị chỉ là những du khách đến du lịch tại cổ thành. Tổ chương trình sẽ không yêu cầu các vị lên sân khấu biểu diễn tài nghệ đâu."

"Bây giờ, xin mời mọi người rút thăm để xác định nhân vật của mình." Sau phần giới thiệu ngắn gọn, đạo diễn lấy ra một xấp phong thư có vẻ ngoài giống hệt nhau, xáo trộn thứ tự trước mặt các khách mời, sau đó để mọi người tự chọn.

Sau khi tất cả đã nhận được một phong thư, đạo diễn vừa chờ họ mở ra xem nội dung bên trong vừa bổ sung thêm: "Để tăng thêm sự thú vị cho chương trình, mùa này chúng tôi đã có một số nâng cấp. Mọi người chỉ nhận được thông tin cơ bản về nhân vật của mình, còn câu chuyện đằng sau sẽ phải tự khám phá."

Đới Tình Nhược nhìn nội dung trong thư, quả nhiên như lời đạo diễn nói, thông tin bên trong cực kỳ ít ỏi. Chỉ có một tờ giấy mỏng với dòng chữ ngắn gọn: Bạn là một sinh viên sắp tốt nghiệp của học viện hí kịch, đến cổ thành để thực hiện chuyến du lịch tốt nghiệp.

"Một câu ngắn ngủi thế này lãng phí cả một tờ giấy lớn, tổ chương trình xa xỉ thật đấy." Người lên tiếng trêu chọc là người dẫn chương trình Lâm Nhạc. "Nhưng thôi, nể tình chương trình đã cho tôi một vai dễ thở, tôi quyết định không kiện mấy người vì tội phung phí tài nguyên."

Nói xong, Lâm Nhạc hào phóng giơ tờ giấy của mình lên cho mọi người xem. Dù sao thì nội dung ít ỏi như vậy cũng chẳng có gì đáng để giấu giếm: Bạn là ông chủ của quán rượu Nguyệt Mộ, chịu trách nhiệm tiếp đón một số du khách đến nghỉ lại.

"Trùng hợp ghê, tôi cũng bốc được một vai nhẹ nhàng." Mạc Hạm cười khanh khách tiếp lời.

Cô đưa tờ giấy của mình ra, trên đó viết: Bạn là một đại gia thừa kế gia sản kếch xù, cùng vợ mới cưới đến cổ thành để hưởng tuần trăng mật.

Nhìn nội dung trên tờ giấy của Mạc Hạm, Tần Nhã Nhạc đỏ mặt, ngại ngùng đặt tờ giấy của mình cạnh tờ giấy của cô. Trên đó ghi: Bạn vừa kết hôn với hôn phu thanh mai trúc mã của mình và cùng anh ấy đến cổ thành để hưởng tuần trăng mật.

"Tuy chỉ là vai diễn trong chương trình, nhưng tôi cũng có đối tượng của mình rồi." Mạc Hạm cầm tờ giấy, trêu chọc hai người Đới Tình Nhược.

"Chúc mừng." Đới Tình Nhược khách sáo đáp lại một câu, nở một nụ cười mang tính xã giao, rồi cũng đặt tờ giấy của mình xuống cùng họ.

Sau đó, Quý Vân Vũ cũng bình thản đặt tờ giấy của mình lên bàn. Vai diễn của anh là: Bạn là một chuyên viên trang điểm tự do, thường xuyên di chuyển đến các địa điểm du lịch để kiếm tiền, chuyên hóa trang cho người chụp ảnh nghệ thuật.

Nhìn nội dung trên giấy của hai người họ, Lâm Nhạc buồn cười nói: "Hai người có vẻ bốc trúng vai đối lập nhau rồi nhỉ?"

"Trải nghiệm cuộc sống khác nhau qua vai diễn không phải rất thú vị sao?" Mạc Hạm đáp lại.

Quý Vân Vũ nhìn tờ giấy ghi vai chuyên viên trang điểm, gật đầu tỏ ý tán thành.

"Anh Nhạc, chị Hạm, hai người chỉ là đổi nghề, còn em thì trình độ học vấn tăng vọt luôn đây này." Đợi mọi người nói xong, Minh Phàm cười tươi rói, đưa tờ giấy vai diễn của mình ra cho mọi người xem: Bạn là một bác sĩ xuất sắc, tuổi còn trẻ đã trở thành trưởng khoa của một bệnh viện tư nhân, đang trong kỳ nghỉ nên đến trấn cổ này du lịch thư giãn.

Trở thành trưởng khoa ở độ tuổi trẻ như vậy quả thực yêu cầu học vấn rất cao.

"Tuyệt thật." Bạch Trà cuối cùng cũng tìm được cơ hội lên tiếng, cậu thở dài ra vẻ hâm mộ: "Mọi người đều đến cổ thành để du lịch, chỉ có em và anh Quý đến đây để làm việc."

Khi nhắc đến "anh Quý", cậu cố tình ngập ngừng một chút, tạo cảm giác giữa họ có một quá khứ đặc biệt nào đó.

Tuy nhiên, thời gian ngập ngừng rất ngắn, nếu không để ý thì khó có thể nhận ra.

Vừa nói, cậu vừa đặt tờ giấy vai diễn của mình lên bàn: Bạn là một diễn viên hí kịch nổi tiếng, được chủ quán rượu mời đến biểu diễn, đồng thời cũng tận hưởng chuyến du lịch tại đây.

Quý Vân Vũ hoàn toàn không để mắt đến cậu, chỉ lặng lẽ thu tờ giấy của mình và Đới Tình Nhược về, không để chung với giấy của Bạch Trà.

Thật ra, hành động này hơi trẻ con, nhưng Đới Tình Nhược lại rất thích sự trẻ con đó. Hắn tranh thủ tránh khỏi tầm nhìn của máy quay, lén lút ngoắc tay Quý Vân Vũ.

Thấy mọi người đã trao đổi thông tin cơ bản xong, đạo diễn giới thiệu về lịch trình tiếp theo: "Chút nữa chúng tôi sẽ chuẩn bị trang phục phù hợp với vai diễn mà mọi người bốc trúng, đồng thời dẫn các bạn đến phòng riêng tương ứng với thân phận trong kịch bản. Trong phòng sẽ có một số vật dụng cá nhân của nhân vật, mọi người có 20 phút để quan sát những vật dụng đó, từ đó tìm hiểu thêm về vai diễn của mình, hơn nữa còn phải tìm cách che giấu những thông tin bất lợi liên quan đến nhân vật."

"Hai mươi phút sau, mọi người cần tập trung tại sảnh chính. Sau khi cùng nhau ăn trưa xong, mọi người sẽ ra ngoài dạo chơi như những du khách thực thụ. Trên đường đi, các bạn có thể gặp một số sự kiện nhỏ bất ngờ. Nếu giải quyết được những sự kiện này, các bạn sẽ nhận được một số manh mối ngẫu nhiên. Có thể manh mối sẽ liên quan đến chính các bạn, cũng có thể liên quan đến hung thủ."

"Được rồi, bây giờ mọi người hãy đến phòng hóa trang phía sau nhà hát."

Nếu đây là công việc, Đới Tình Nhược và Quý Vân Vũ dĩ nhiên sẽ đi theo lịch trình của chương trình. Nhưng vì quan hệ mà cả hai tự ý ghé sang phòng nhau một chút. Sau khi thay trang phục và hóa trang xong, họ lần lượt đi đến căn phòng mà chương trình đã sắp xếp cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK