Hạ Vy trợn tròn mắt nhìn người đàn ông đối diện. Một sợi tóc của cô cũng quản không phải là quá đáng sao nhận ra một điểm bất thường cô khẽ nhíu mày nói:
- " nhưng anh không cần làm đến mức như vậy " - Cổ thị gần đây làm ăn cực kì phát đạt sao mà có chuyện trong chốc lát lại phá sảm được trừ khi có ai đằng sau giật dây âm mưu. Dựa theo câu nói của hắn không khó mà nhận ra hung thủ là Mạc Cao Kì.
- " tôi chưa bao giờ để người phụ nữ của mình thiệt thòi. Ngoan ngoãn ở bên cái gì muốn tôi cũng cho em " - hắn nói rồi một tay vuốt mặt cô.
- " làm thế nào để anh thả tôi ra " - câu nói vừa thốt ra bàn tay hắn trở nên lạnh hơn cầm chặt cầm cô lạnh lẽo quay ra phía mình.
- " nói lại " - hắn phải thừa nhận lúc này mình cực kì tức giận chỉ muốn bóp chết cái ý nghĩ của người phụ nữ này. Vinh hoa phú quý mà không biết đường hưởng sáng nay bản tin hắn bật lên là vô ý chỉ muốn Hạ Vy xem kết cục của Cổ lão nhưng không ai biết lại xuất hiện người phụ nữ mang danh nghĩa vú nuôi của cô. Lòng càng nhen nhóm không yên với tính cách quật cường cô chắc chắn sẽ không ngồi yên.
- " được rồi " - hắn nhếch cười mặt cực kì gian xảo rồi nói tiếp - " đưa tôi 10 tỷ tôi thả em đi "
- " tôi..."
- " hoặc đẻ cho tôi hai đứa con khi đó ước muốn của em sẽ thành hiện thực "- hắn ngả người ngồi một cách thoải mái hắn biết chắc rằng cô sẽ không bao giờ làm đc điều này. Đối diện với đôi mắt tóe lửa của cô tâm trang càng đắc ý rút điếu xì gà thượng hạng Cuba ra thưởng thức còn cô chỉ ngồi lặng lẽ nhìn ra phía ngoài. Điều hắn yêu cầu là một việc bất khả thi cô ko thể nào làm được.
Bầu khí trong xe tĩnh lặng đến kinh khủng cho đến khi xe di chuyển về đến căn biệt thự, cô là người bước xuống trước. Đối diện đã thấy Lucy đứng xa xa trong tay cầm một tệp giấy cô biết đó là gì lòng không ngừng nhắc nhở mình phải làm gì.
- " Hạ Vy chào cô " - Lucy chạy ra vui cười nói -" dạo này hai người tốt ghê đi chơi mà còn không ngần ngại mặc áo giống nhau nữa "
- "muốn trừ lương " - hắn tiến đến một tay đặt lên vai cô. Cô nhìn thẳng vào bản hợp đồng trên đó không còn chữ kí của tên Cổ Lão nữa mà thay vào đó là ba chữ.... Mạc Cao Kì. Đôi khi đơn giản chỉ là một tờ giấy thôi nhưng nó cũng có sức mạnh kinh khủng điều khiển con người như trở bàn tay. Cuộc đời cuốn vào chốn sâu bh cx là vì nó. Người đàn ông bên cạnh liếc đôi mắt hổ phách nhìn cô môi khẽ cười cô như này chính là điều hắn muốn ngoan ngoãn không chút phản kháng thông minh hiểu là mình phải làm gì.
- " cô về đi "
- " okkki boss, dont forget gấp 3 nhé bosss "- Lucy cười tươi rồi chạy thật nhanh.
Hắn một ôm vai cô đi vào biệt thự một tay cầm hợp đồng giơ lên nhìn.
- " cậu chủ và tiểu thư mời hai người vào ăn tối"- Bây giờ Cao Kì hắn ms để ý hai người từ sau khi vận động thân từ sáng thì chưa có ăn gì huống chi cô vừa khỏi ốm mà không được tĩnh dưỡng.
- " tôi muốn lên phòng " - cô thẫn thờ nhìn quản gia mệt nhọc nói.
- " Nguyệt tiểu thư từ hôm qua cô đã không ăn gì rồi "- bà cầm tay xoa nhẹ nói
- " được rồi để tôi " - hắn để bản hợp đồng xuống nói. Không để cô đáp lại nhanh chóng bế cô tiến đến phòng ăn. Bít tết, pasta, bánh mì thơm phức xông lên mũi cô và bụng nó bắt đầu mà phản chủ -" ọc ọc "
- " Xem ra mồm nói nhg cơ thể lại không như vậy " - hắn nhìn khuôn mặt ngày càng đỏ của cô rồi nói bên tai -" ăn hết chỗ này cho tôi "
Ngồi xuống đối diện chỉ cần nhìn cách ăn của hắn thôi cũng thấy sang trọng như một vị vua lịch sự tao nhã cắt miếng bít tết đẩy sang cho cô. Mùi bơ vs hành ngậy béo càng làm cô đói hơn không ngần ngại cầm dĩa thưởng thức một miếng. Mùi vị tinh tế làm nức lòng người. Trên đĩa của cô không lúc nào trống trải pasta hết thì thay vào đó là miếng gà nướng hết bánh mì rồi lại bánh trứng cả đời cô chưa bh được ăn ngon thế này. Mang nghĩa ăn tối nhưng hắn ngồi đối diện bít tết chưa ăn chỉ mất một nửa vì đẩy sang cho cô tay hắn vẫn làm bánh kẹp cho cô ăn rót sữa cho cô uống thậm chí là lấy khăn lau miệng cho cô. Vài lúc cô thật sự không biết đâu là hắn nữa tổng tài bá đạo hay một người lặng lẽ dịu dàng chăm sóc cô như thế này. Cô cầm một cái bánh kẹp to mà hắn chuẩn bị đẩy sang nói:
- " Anh cũng ăn đi "
Hắn khẽ cười đứng dậy nâng mặt cô liếm vết sốt còn dính trên khóe miệng cô nói.
- " nhìn em ăn là tôi đủ no rồi "
Cô cúi đầu xấu hổ, đúng vậy một mình cô từ nãy cũng đủ sức ăn hết phần hai người rồi không đúng là hắn ép cô ăn đúng vậy không phải là cô là do hắn do tên biến thái đang ngồi cười bí ẩn trước mặt. Cô cũng chẳng thích người khác vì mình mà nhịn đói cả. Tay lấy bánh trứng đặt vào đĩa của hắn một tay rót rượi.
- " dù vậy anh cũng ăn đi " - cô kiên nghị nhìn anh yêu cầu.
Khóe môi cong lên cô càng lúc càng thú vị đôi khi như con hổ rồi lúc biến mình thành mèo.
- " nếu em muốn có thể đút tôi ăn"
- " không bao giờ, tôi mặc xác anh "- cô lại biến thành hổ rồi. Không sao hắn có cách biến cô hóa mèo.
- " nhỡ mai tôi chết vì đói "
- " kệ anh, nhịn một bữa sao đói"
- " không sáng nay tôi đã tiêu rất nhiều calo vì em rồi "
- " đó là tự anh muốn không liên quan đến tôi "
- " em có chắc chắc sáng sớm thức dậy sẽ gặp cái xác không hồn "
- " vâng tôi rất vinh dự được nằm bên cạnh một cái xác như anh "
- " nếu như vậy đêm nay tôi chà đạp em cả hai chúng ta tiêu hết calo rồi chết. Có chết tôi cũng kéo em theo cùng "
Cô khẽ rùng mình nếu như vậy đêm nay cô bảo toàn nổi thân mất. Hạ Vy thật sự không hiểu mặt người đàn ông này dày cỡ nào nữa. Hắn ta không thể nào kiếm một lý do chết khác sao.
- " này " - cô bất lực cắt miếng bít tết dơ trước mặt hắn.
- " không tới "
- " anh ngả người sang đây " - không biết trong tình thế gì nx cô đã đứng lên vươn người để miếng bít tết trước mặt người đàn ông nhưng hắn lại thong thả ngồi dựa vào ghế làm khoảng cách ngày càng xa hơn.
- " tôi hôm nay vì cứu em nên không ngả được "- đâu chỗ nào sao cô không thấy mà vừa nãy hắn có kêu đau đâu. Mặt hắn rốt cuộc dày bao nhiêu????
Rồi hắn gõ vào chiếc ghế bên cạnh nói:
- " như này không phải tốt hơn sao "
Cô không khó để mà hiểu ý của hắn nhăn mặt rồi đẩy ghế tiến đến chỗ bên cạnh hắn. Tay cầm xiên miếng bít tết vừa rồi đưa trước miệng hắn. Hắn không chỉ ngồi yên ăn mà còn nhân lúc động thủ vừa ăn vừa phẩy tay ý bảo người hầu ra ngoài. Tay vuốt bàn tay trắng nõn của cô rồi cầm ly rượi nhấp nháp. Hạ Vy thật sự hối hận vì đã sang đây ngồi. Nhanh chóng cắt miếng thịt gà chấm sốt, pasta khoai tây ngiền đút cho hắn ăn. Mạc Cao Kì chỉ ngồi đấy mặc cho cô dâng thức ăn lên nhìn bàn tay tận tình lấy thức ăn hay lau miệng cho mình khiến đôi mắt hắn ngày càng tĩnh lặng pha chút trong đó là nhen nhóm sự ngọt ngào ấm áp mà hắn cũng không hay biết. Bữa ăn của hắn đã thực sự kết thúc bằng một ly rượi. Hắn cực kì hài lòng nói tiếp:
- " tôi muốn ăn tráng miệng "
- " vậy để tôi bảo quản gia " - cô định chuồn thật nhanh thì đã bị hắn ôm vào lòng áp lưng cô vào khuôn ngực rắn chắc.
- " bộ em bị ngốc à " - cô rùng mình một hơi thở nồng ấm phả vào cổ. Hắn rúc khuôn mặt anh tuấn vào cổ cô cảm nhận từng hơi ấm môi mỏng hôn nhẹ lên đó. Bàn tay ôm ở bụng không chịu được tiến lên phía trên gỡ từng khúc khuy áo. Đến khuy thứ 3 tay luồn vào trong nghịch ngơm xoa bầu vú căng tròn của cô đồng thời cảm nhịn sự run rẩy nhịp tim nhảy dồn dập của cô vì sự tấn công của hắn. Cô thở dốc đến khi tay hắn di chuyển xuống dưới cô hoảng sợ chặn lại nói:
- " đừng làm ở đây "
Hắn điên rồi nếu có người hầu đi qua sẽ nhìn thấy hết mất.
- " được tôi chiều ý em." - hắn nói rồi mạnh mẽ bế cô tiến lên phòng. Vừa đến nơi Cao Kì như con thú thả cô xuống giường đè thân cường tráng của mình lên mạnh bạo hôn lên đôi môi run rẩy trườn xuống một tí cắn nhẹ nhũ hoa hồng đỏ của cô. Những nụ hôn cứ dồn dập xuống cơ thể nhỏ bé mềm mại của Hạ Vy. Hắn đã nhanh chóng cời quần áo trên thân mình cảnh tượng dưới mắt càng làm hắn ham muốn. Làn da trắng nõn của cô bị phủ bởi những dấu hôn hân hoan của hắn chiếc áo sơ mi chưa cởi hết làm lộ bờ vai trắng tròn khẽ run lên từng đợt, đôi gò hồng bảo in rõ vết tay của hắn. Ánh mắt cô nhìn hắn ngày càng đê mê trên khóe mắt đẫ đọng nước hắn cúi xuống hôn nhẹ những giọt nước mắt đó giọng nói khàn khàn vì dục vọng cất lên:
- " ngoan "
Hắn đan tay vào cô nhanh chóng chiếm lấy cả cơ thể Hạ Vy. Cô theo từng đợt từng đợt ôm lấy hắn sự ma sát làm không khí trở nên nóng hơn. Một màn kích tình xảy ra không biết bao lâu cho đến khi cô ngoan ngoãn nằm gọn trong lồng ngực của hắn. Một bàn tay vuốt nhẹ mái tóc khuôn mặt còn lấm tấm mồ hôi nhìn khuôn mặt cô bình yên khi ngủ hơi thở đều đặn khiến trong lòng hắn cực kì thoải mái.
- " Hạ Vy " - hắn gọi cô vô cùng dịu dàng.
- " ưm " - cô hơi mở mắt vẫn còn mơ màng ngủ lúc này cô không để ý là hắn đang cười với cô một nụ cười ấm áp.
- " Ở bên tôi "
- " ừm " - chỉ một câu trả lời ngắn gọn thôi cũng làm hắn rất hài lòng. Cúi xuống hôn trán cô rồi ôm cô ngủ. Ánh trăng sáng luồn qua khe cửa chiếu lên đôi uyên ương khiến người ta nhìn thôi cũng thấy ấm lòng.
****
Ấy ấy đừng đọc chùa chứ???????????? ném ta cái nhận xét and vote
Đâu khó mà đúng không????????????
Danh Sách Chương: