Lúc Trữ khanh khanh đang sờ sờ kiểm tra bản thân mình, muốn tìm thứ xác nhận thân phận gì đó thì có người chạy đến trước mặt nàng, mặt lo lắng nói:
"Tiểu thư, làm sao người lại ở chỗ này?"
Trữ Khanh Khanh nhíu mày ngước nhìn người trước mặt, "Có phải các ngươi nhận lầm người?"
Này hai nha hoàn bộ dáng đều rất thành khẩn, "Tiểu thư, bây giờ người cũng đừng nói giỡn với nô tỳ. Người mau nhanh chóng cùng nô tỳ trở về thôi, nếu lại không thấy người, phu nhân sẽ xử phạt nô tỳ rồi."
Trữ Khanh Khanh có chút không rõ tình huống, dù sao nàng cũng không có kí ức gì.
Nhưng nhìn vẻ mặt hai nha hoàn này, cũng không giống người lừa đảo, chẳng lẽ họ quen biết thân thể nguyên chủ này?
Mặc kệ như thế nào, đi dò thám tình huống đã.
Thấy Trữ Khanh Khanh gật đầu, hai nha hoàn hối thúc nàng lên xe ngựa, đến một nơi đề hai chữ lớn"Lâm phủ" thì ngừng lại, cung kính đưa nàng xuống xe, vào phủ.
Đi đến trong sảnh, một trong hai nha hoàn nói là đi mời phu nhân , một người khác rót trà cho nàng, mở miệng lấy lòng nói: "Tiểu thư, đây là trà Bích Vân mà ngài thích nhất."
Trữ Khanh Khanh ngửi ngửi, mùi vị của trà quả thật không tệ. Chỉ là uống thôi, cho dù xong, cẩn thận vẫn hơn.
***
Trong thư phòng Lâm phủ, Lâm gia gia chủ Lâm Bất Vi đang cùng nói chuyện với Lâm Dung Dung.
"Cha, người và nương vội vàng gọi con trở lại, là vì bệ hạ có ý định gả con cho Thất vương gia?" Lâm Dung Dung nghe được lời nói của Lâm Bất Vi, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
"Ừ." Lâm Bất Vi gật đầu.
Lâm phu nhân nói: "Nếu không thì làm sao cha và mẹlại vội vã cho người tìm con trở về!"
"Không! Không thể nào!" Trên khuôn mặt mỹ lệ của Lâm Dung Dung một mảnh u ám, liên tiếp lắc đầu hai lần, tiến lên phía trước nhìn Lâm Bất Vi, "Cha, con không thể gả cho Thất vương gia, người biết mà, Thất vương gia hắnchính là bị nguyền rủa đấy, người nào chỉ cần gả cho hắn, không, có hôn ước với hắn, trong vòng một tháng, nhất định sẽ vô cớ bị nổ chết! Con gái gả cho hắn, đó không phải là chịu chết sao?"
Nhìn sắc mặt trắng bệch của nữ nhi, trong lòng Lâm Bất Vi cũng đau đớn, "Cha thế nào lại không biết, trước đây nữ nhi Lý gia cùng Vệ gia , cũng bị bệ hạ chỉ hôn cho Thất vương gia, kết quả gả cũng chưa gả, còn chưa qua một tháng đều đã chết hết!"
"Lão gia, người mau đi nói chuyện với bệ hạ thay người khác đi!" Lâm phu nhân cũng mở miệng nói.
Lâm Bất Vi nói: "Hôm nay lúc bệ ha nói chuyện với ta, ta cũng đã mở miệng uyển chuyển cự tuyệt. Nhưng ý của bệ hạ, thánh ý đã định, Bách Hoa yến ngày mai, sẽ phải tứ hôn ở trước mặt mọi người , không thể thay đổi a!"
"Trong triều nhà khác cũng có nữ nhi, tại sao lại phải cố tình chọn trúng nhà chúng ta?" Lâm phu nhân chỉ có một nữ nhi bảo bối, làm sao có thể nguyện ý.
"Đúng vậy, bệ hạ chẳng lẽ không biết, Lâm gia cũng chỉ có một nữ nhi là con sao?" Lâm Dung Dung kêu la, "Tại sao lại chọn con?"
"Bởi vì nhà chúng ta có Vũ Linh, thuộc hệ trị liệu . Con xem trước đây Lý gia cùng Vệ gia tứ hôn, cũng đều giống nhà ta, đều là hệ trị liệu Vũ Linh." Trong lòng Lâm Bất Vi hiểu rõ.
Lâm phu nhân giận dữ mở miệng, "Bệ hạ đối xử với Thất vương gia cũng quá tốt rồi, mỗi lần tứ hôn cho hắn đều là hệ trị liệu, chính là muốn tìm cho hắn bên người một nữ tử có thể giúp đỡ hắn lâu dài! Hắn dựa vào cái gì! Rõ ràng Vũ Linh cũng không phải là. . . . . ."
"Được rồi!" Lâm Bất Vi cắt đứt lời nói của Lâm phu nhân, "Bây giờ ta đang nói đến hôn sự của Dung Dung, không cần kéo xa!"
Trong lòng Lâm Bất Vi lại đau dữ dội, lại không biết nói thế nào: "Dung Dung, cha biết conkhổ sở. . . . . ."