''Nếu vậy thì buồn nhỉ? Tôi còn không ngờ tới.''
''Chuyện gì cũng có thể xảy ra.''
Nói xong, Vũ Đình tiến lại gần tủ kính lấy ra một chai rượu vang rồi rót vào hai ly. Âm thanh va chạm của thủy tinh vang lên, Vũ Đình bắt chuyện nói sang vấn đề khác:
''Làm sao mà cậu ngồi vào trước giám đốc này hay vậy?''
Câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng mang tính sát thương rất lớn. Đây đã là người thứ hai hỏi anh câu này. Chẳng lẽ họ nghĩ anh không đủ khả năng để với tới vị trí giám đốc? Quả là một sự tổn thương sâu sắc.
Anh đặt ly rượu xuống bàn, thở hắt một tiếng:
''Tuy rằng trước kia tôi ăn chơi nhưng không có nghĩa công việc ở công ty tôi không biết làm.''
''Nhưng làm thế nào mà cậu ngồi được vào vị trí giám đốc trong khi em trai cậu hiện đang là chủ tịch?''
''Bác Lâm đã sắp xếp mọi thứ cho tôi, ngay cả vị trí này.''
''Tốt nhỉ? Mới tỉnh dậy đã có công việc tốt. Thế nào? Hôm nay lên bar không? Lâu rồi không tới thăm mấy cô em ở đó.''
''Để hôm khác đi. Tôi có hẹn rồi.''
Vũ Đình tỏ vẻ ngạc nhiên:
''Có hẹn? Phụ nữ?''
Vương Đình Phong không đáp chỉ mỉm cười gật đầu một cái.
Vũ Đình hiểu ý ' à ' lên một tiếng rồi cụng ly. Anh biết chuyện sau khi tỉnh dậy Vương Đình Phong bị mất trí nhớ tạm thời nên không nhắc gì đến Nhã Ân. Dù vậy, trong lòng vẫn cảm thấy tội cho người vợ đáng thương ở nhà không biết chồng mình ở bên ngoài giao du với biết bao cô gái.
————
Bệnh viện Bác Ái.
Hôm nay là ngày có kết quả xét nghiệm, Vương Đình Viễn đã rồi công ty từ sớm để tới đây.
Đứng trước cửa phòng trưởng khoa, hắn chần chừ một lúc lâu rồi mới đẩy cửa bước vào. Bác sĩ Trương nhìn thấy Vương Đình Viễn lập tức thay đổi thái độ. Ông ta đứng dậy tiến đến kéo ghế cho Vương Đình Viễn, thái độ vô cùng kính cẩn:
''Cậu chủ đi đường xa tới đây có muốn uống gì không để tôi kêu y tá làm.''
Hắn phủi tay:
''Không cần phải sợ mất thời gian tôi muốn xem kết quả ngay bây giờ.''
''Dạ vâng.''
Bác sĩ Trương nhanh chân lấy kết quả xét nghiệm trong hộc bàn đưa cho Vương Đình Viễn.
Hắn cẩn thận xem kết quả trên tờ giấy. Trong đó có ghi rõ, hắn và ông Vương có quan hệ huyết thống. Kết quả này nằm ngoài dự đoán của Vương Đình Viễn. Đây là điều mà hắn không lường tới bởi trước đó hắn đã tự chuẩn bị tâm lý cho mình. Hắn quay sang nhìn bác sĩ Trương, vẻ mặt đầy nghi ngờ:
''Kết quả này có chính xác không?''
Bác sĩ Trương gật đầu lia lịa:
''Chính xác 100% thưa cậu chủ.''
Ngay sau khi nhận được kết quả từ phòng xét nghiệm, bác sĩ Trương cũng ngạc nhiên lắm. Ông ta cứ nghĩ Vương Đình Viễn không phải con của ông Vương, bản thân sắp được nhận một khoản tiền hối lộ lớn nào ngờ mọi chuyện lại ngược lại.
Vương Đình Viễn đọc lại kết quả một lần nữa trong lòng không khỏi vui mừng. Rồi một suy nghĩ vội lóe lên trong đầu khiến hắn gợi nhớ đến một người. Gia Hân đã từng ám chỉ hắn không phải con của ông Vương nhưng bây giờ kết quả xét nghiệm đã chứng minh lời cô nói là giả.
Không những thế chuyện cô là em gái của Vương Đình Phong cũng là dối trá. Sự tức giận trong hắn càng đẩy đến đỉnh điểm khi biết Gia Hân tiếp cận hắn chỉ vì muốn ở gần Vương Đình Phong.
Hắn suy diễn, bây giờ đầu óc Vương Đình Phong đã bình thường trở lại nên Gia Hân mới nói dối để cắt đứt quan hệ với hắn và đến với Vương Đình Phong. Càng nghĩ đến hằn càng sôi máu.
Vương Đình Viễn quay sang nhìn bác sĩ Trương, ánh mắt đỏ ngầu tựa như loài lang sói khát máu, là một dạng khí thế bức người khiến cho ông ta phải sợ hãi. Giọng nói trầm thấp như đang kìm nén tâm tình phẫn nộ:
''Tiền thưởng tôi sẽ chuyển cho ông sau.''
Danh Sách Chương: