• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về tới trường vừa đúng ngay tiết học thứ hai buổi chiều, Bùi Y Y cầm theo ly trà sữa trở về, cũng không quên mua cho Thẩm Ý một ly nước chanh.

Hàng ghế sau của tổ bốn có một đám nam sinh vây quanh, Bùi Y Y cứ tưởng là Thẩm Ý đang giảng bài cho mọi người, đi đến gần mới thấy thì ra là Ngô Tư Khải đang sắp xếp thi đấu.

Lúc này Bùi Y Y bật cười, cái tên Ngô Tư Khải này nhảy lên nhảy xuống giống như con khỉ, nhưng lúc trên sân bóng chạy tới chạy lui cả mười vòng cũng không ném lọt được một quả bóng, bây giờ lại còn ngồi chỉ huy người ta phải chơi như thế nào.

Chen chúc giữa một nam sinh, Bùi Y Y khều vào lưng Thẩm Ý gọi anh quay về chỗ ngồi, cô đặt ly nước chanh lên bàn Thẩm Ý. Thẩm Ý đang nghe đám Ngô Tư Khải bàn về đội hình, liếc mắt nhìn rồi đưa tay ra lấy, kết quả lại nhăn mày, "Nóng à?"

"Mẹ em bảo trời lạnh rồi uống đá dễ cảm lạnh."

Thẩm Ý ngoài cười nhưng trong không cười: "Vậy cảm ơn em nhắc nhở."

Bùi Y Y cắm ống hút giùm anh, Thẩm Ý hút hai ngụm, có lẽ anh thật sự rất thích vị của quả chanh, nóng nhưng anh cũng hút một hơi hết gần nửa ly.

Bùi Y Y nhìn đường nét khuôn cằm của anh đẹp đẽ, hầu kết khêu gợi trượt lên trượt xuống, trong lòng thấy ngứa ngáy, sáp lại gần nói: "Thẩm Ý, em cũng muốn uống." Cô nói xong thì đầu tiến sát lại gần, cắn ống hút trên tay Thẩm Ý hút một ngụm.

Nước chanh nóng còn chua hơn chút xíu so với nước chanh đá, Bùi Y Y rùng mình, quay về chỗ ngồi của mình hút hai ngụm trà sữa.

Cô vẫn thích vị ngọt hơn.

Bùi Y Y nhớ lại chuyện trên đường đi, bèn mím môi đụng Thẩm Ý một cái, khi người kia quay đầu lại nhìn, cô thì thầm nói với anh: "Trâu Diễn nói chúc phúc cho chúng ta"

Thẩm Ý nhíu mày, "Không phải cô ấy sớm biết chúng ta ở bên nhau rồi sao." Đâu cần chờ tới lúc này mới chúc phúc.

"Không phải chúc phúc chúng ta ở bên nhau, là chúc phúc cho chuyện chúng ta kết hôn."

Hả?

Ý gì chứ? Đã xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao hôm nay lại bàn tới chuyện cưới hỏi?

Thẩm Ý nhìn chằm chằm Bùi Y Y cả nửa ngày, sau đó dùng sức bóp mặt cô: "Bùi Y Y, em đúng là nhân tài, nước nhà nên tìm em để đi nghiên cứu."

Bùi Y Y còn chưa kịp hỏi là nghiên cứu cái gì thì chuông vào học đã reo lên.

Mấy nam sinh đang làm ổ chung một chỗ cùng "Ôi" lên một tiếng, ra hiệu tan học bàn tiếp, sau đó thì tản ra như chim bay. Ngô Tư Khải tranh thủ lúc giáo viên chưa đến, vội nói với Thẩm Ý: "Vẫn dựa vào cậu để giành thêm vài điểm."

Bùi Y Y không hiểu chuyện của đám con trai, bây giờ cô thấy thích học tập hơn, đại khái là vì sự thúc giục của Thẩm Ý, hoặc là trong lòng nôn nóng muốn thi được thêm vài điểm để đi đến Bắc Kinh cùng với Thẩm Ý, giờ học cũng chú tâm học tập hơn nhiều.

Sau khi hai tiết học cuối kết thúc, Thẩm Ý bị đội bóng rổ gọi đi, Bùi Y Y một mình làm bài.

Nhưng cũng không trôi qua quá lâu, đột nhiên Thẩm Ý quay lại, cô nhìn thời gian, hỏi: "Sao chỉ chơi có mười lăm phút thôi vậy anh?"

Lúc trước đều là ba mươi phút. "Ngồi lên chỗ của anh."

Chẳng biết sao Thẩm Ý nói ra câu này, khiến Bùi Y Y có hơi khó hiểu, nhưng cô vẫn đổi chỗ với Thẩm Ý.

"Xoay người qua."

Bùi Y Y lại xoay mặt qua đối diện với Thẩm Ý, đang tính hỏi là làm sao vậy thì Thẩm Ý đã bất thình lình đè người xuống, ngón tay thon dài xoa bóp bên eo cô, kéo quần của cô xuống đầu gối.

Trời ơi, bây giờ đang ở trong lớp học đó!

Thời điểm này học sinh ngoại trú đã sớm đi sạch sẽ, học sinh nội trú thì đi ăn cơm. Nếu là lúc trước sẽ có vài học sinh ăn cơm xong thì đi thẳng về lớp học tiếp, nhưng bởi vì thời tiết gần đây càng lúc càng lạnh, nước nóng trong ký túc xá cũng lâu mới có, đông người phải xếp hàng chờ, học sinh nội trú đều thích ăn cơm xong thì về ký túc xá tắm rửa thay quần áo, cho nên lúc này trong lớp học chỉ còn lại hai người bọn họ.

So với Bùi Y Y đang lo sợ thì Thẩm Ý bình tĩnh hơn nhiều, anh lấy áo khoác phủ lên người Bùi Y Y, chiếc áo khoác to rộng đó che đậy lại cặp mông trần trụi của cô, và Bùi Y Y thì đang đưa lưng ra phía ngoài, cho dù bây giờ có người nào bất thình lình xuất hiện, trong phút chốc cũng không thể phát hiện ra hai người họ đang làm gì.

"Thẩm Ý..." Hai tay Bùi Y Y đang đặt lên hai bàn ở phía trước và phía sau, giọng nói rõ ràng là cực kỳ nũng nịu.

Thẩm Ý chơi xong một trận bóng rổ, hormone tiết ra rất nhanh nên cả người đang nóng rực, lúc này cảm thấy sau gáy như có lửa thiêu đốt, cơ bản là không muốn nói gì cả, trực tiếp tách mở hai chân thon thả của Bùi Y Y ra.

Khu rừng nhỏ giữa hai chân rất sạch sẽ, còn mang theo cả mùi vị trong trẻo chỉ thuộc về cô gái trẻ, chỉ là Thẩm Ý không có thời gian ngắm nghía kỹ

càng, nâng đùi Bùi Y Y lên rồi đặt vào nơi đó một nụ hôn.

"A...hu hu..." Cả người Bùi Y Y run rẩy, vùng mẫn cảm đó đột nhiên có người chạm vào, toàn bộ tế bào đều bị làm cho bừng tỉnh, khoái cảm ập đến vừa ào ạt vừa chấn động, khiến cô trở tay không kịp. Cô muốn kêu nhưng không thể kêu la lung tung được, cho nên càng bật ra âm thanh mờ ám hơn, điên cuồng kích thích tâm trí Thẩm Ý.

Nửa người trên hơi cong lên, nửa người phía dưới hơi hạ thấp xuống, Bùi Y Y lộ ra nửa người bên dưới để cho Thẩm Ý tiến vào sâu thêm một chút.

Cô càng lúc càng biết cách tìm kiếm niềm vui, cũng càng lúc càng mong chờ niềm vui sướng Thẩm Ý mang tới cho mình.

Những gai nhỏ trên đầu lưỡi khi chậm rãi di chuyển xuống vùng u cốc kín đáo, quét qua quét lại hai mảnh thịt trai mềm mại. Bùi Y Y rất thích cảm giác này, nói ngứa thì không phải, nói rạo rực cũng không chuẩn xác, tóm lại là khoái cảm liên tiếp, có thể cảm nhận được rõ ràng mật dịch đang rỉ ra từ trong vách th*t.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK