Beta: Ciel
“Phu nhân Nagall.” Snape ngăn Harry lại, “Tôi nghĩ... Một vị thục nữ...” Hai từ cuối cùng anh đặc biệt nhấn mạnh, “Hẳn là không có... Loại hành vi không tao nhã này...” Ánh mắt anh dừng trên tay cầm quạt.
Vị phu nhân Nagall kia sửng sốt một chút, dường như hiểu ra điều gì, lúng túng rút tay trở về. Bà mở quạt, đặt dưới mũi, nhăn mi nói: “Tôi nói chính là sự thật! Thằng nhóc này còn nhỏ như vậy, năng lực độc dược của nó thì được tới đâu, còn không phải do anh muốn tiếp cận Cứu thể chủ sao?!”
“Ange Nagall!” Hội trưởng Grew cắt lời, “Chú ý hành vi của cô! Tuy rằng cô là con gái của đại sư Nagall, nhưng cũng làm phiền cô cư xử đúng tố chất cần có với thân phận mình!”
“Vị này… là phu nhân Nagall?” Harry đánh vỡ cục điện bế tắc của hai người, “Tôi nghĩ là lần đầu chúng ta gặp mặt?”
“Cậu Potter là người nổi danh như vậy, tôi đương nhiên làm sao có khả năng gặp được!” Ange Nagall cao ngạo trả lời.
“Như vậy... Ngài dựa vào vào cái gì để phán đoán năng lực độc dược của tôi đây?” Harry nhìn chằm chằm bà ta, “Chẳng lẽ ngài chỉ cần liếc mắt một cái là biết năng lực của tôi giỏi hay dở rồi?”
“Không cần nhìn ta cũng biết!” Ange Nagall nói, “Mi nhiều lắm chỉ mới mười ba tuổi, hiểu được bao nhiêu về độc dược chứ? Còn dám đến làm học đồ...”
“Theo tôi được biết, đạo sư của tôi – Severus Snape, lúc anh ấy mười ba tuổi, thành tích độc dược cũng đã đứng đầu!” Harry mỉm cười, “Với chuyện này, giáo sư độc dược của anh ấy còn khen không dứt miệng đó! Tôi tuy không dám nói trò giỏi hơn thầy, nhưng mà với năng lực của anh ấy... Tôi nghĩ tôi vẫn có. Bằng không tôi thế nào đảm nhận được chức học đồ của anh ấy chứ!”
“Mi – ” Ange Nagall trừng mắt nhìn cậu, “Cái thằng nhãi kiêu căng này! Mi có biết cha ta là ai không?”
“Theo như lời của hội trưởng vừa rồi, tôi cũng đã đoán được.” Harry nho nhã lễ độ trả lời: “Đại sư Nagall, vị kia là vị đại sư từng phát minh ‘sinh tử thủy’. Đạo sư của tôi rất tôn kính ông.”
() Nho nhã lễ độ: Có văn hóa, mộc mạc, hợp quy cách... (Xin lỗi vì Quân không tìm được từ nào thích hợp để thế vào)
“Mi biết là tốt rồi!” Ange nagall nói.
“Nhưng là... Xem ra...” Harry chậm rãi trả lời, “So với ngài, tôi dựa vào ‘Cứu thế chủ hàng đầu’ để đến làm học đồ, so với việc ngài dựa vào ‘cha hàng đầu’ để tiến vào Hiệp hội Độc dược coi ra còn cường đại hơn!”
“Cái gì?!” Ange Nagall tức giận đến cả mặt đỏ bừng, “Mi dám chỉ trích ta?! Mi... Ta thật muốn nhìn, mi có được cái thực tài gì!” Nói xong, bà thở phì phò đứng lên, “Có bản lĩnh, mi với ta cùng làm Chân Được!”
Mấy vị Đại sư khác đều nhăn mày, vài người học đồ bắt đầu nhỏ giọng thảo luận. Chân dược, cái này cần phải có thủ pháp cực độ tinh vi mới có thể chế ra dược! Cần phải có lực chú ý rất mạnh mới có thể hoàn thành! Cho dù ở đây có rất nhiều đại sư của Hiệp hội độc dược cũng không dám mười phần nắm chắc. Harry Potter dù có là Cứu thế chủ hàng đầu, nhưng cũng chỉ là đứa nhỏ mới mười ba tuổi, ngao chế Chân dược... Không khỏi quá khó!
“Đủ rồi, Ange Nagall!” Hội trưởng Grew giữ chặt bà lại nói, “Tôi mới là Hội trưởng Hiệp hội độc dược! Nơi này không đến phiên cô làm chủ!”
“Không can hệ, Cagan.” Snape một bên vẫn luôn im lăng mở miệng, “Học đồ của tôi có bao nhiêu phân lượng tôi biết rõ. chẳng qua, nếu... phu nhân Nagall muốn tự mình chuốc lấy khổ... Tôi cũng rất vui lòng cho cô ta cơ hội...”
“Severus Snape?!” Ange Nagall khó khan thốt lên, “Anh là gì?! Cùng lắm chỉ có một Thuốc Bả sói thôi, lại có thể đánh bại cha tôi, trở thành Hội phó Hiệp hội độc dược! Có điều cũng chỉ là một tạp chủng máu lai....”
“Phu nhân Nagall!” Sắc mặt Harry nghiêm trọng đánh gãy lời mắng chửi của bà ta, “Nếu.... bà tiếp tục vũ nhục đạo sư của tôi...” Cậu huy động đũa phép không biết từ lúc nào đã nằm trong tay, “Tôi rất vui lòng cho ngài nếm thử một chút... tư vị của tôi...” Đũa phép của cậu toát ra vài tia lửa.
Ange Nagall lui về phía sau vài bước, cố gắng tự trấn an cả thân người mình, “Chỉ cần mi có thể đả bại ta! Ta lập tức thừa nhận địa vị của Snape! Bằng không.... Hừ, Cứu thế chủ cũng chỉ là hư danh!”
“Nếu tôi thắng thì sao?” Harry từng bước ép sát, “Phu nhân Nagall có phải cũng nên xuất ra chút ‘thành ý’ mới tốt không? Hay là chúng ta cùng làm, xem xem đến cuối cùng ai mới là có thực học?”
“Được! Nếu ta thua.... Ta liền lập tức rời khỏi Hiệp hội Độc dược, quyết không đổi ý!” Ange Nagall khẽ cắn môi nói, bà cũng không tin, một đứa nhỏ mới mười ba tuổi có thể ngao chế được Chân dược! Hừ, tuy mình làm Chân dược không thể nói là tốt lắm, nhưng ít nhất vẩn có thể làm ra.
Phương pháp chế Chân dược, Harry đã quá quen thuộc, cậu đã đọc qua rất nhiều lần, nhưng là.... Vẫn chưa từng ngao chế qua. Cho nên, dù cho mình là do dích thân Snape chỉ đạo, thủ pháp ngao chế của Hoàng tử lai mình cũng thuộc nằm lòng, nhưng mà để động thủ làm ra.... Harry cũng không dám nắm chắc.
Nhìn toàn bộ tài liệu Chân dược đã được bày ra trước mắt: 5 ounce mật kền kền Sri Lanka, 3 ounce cỏ Locker, 3 ounce bán nhĩ nha, 10 ounce nhũ thạch băng, 5 ounce da tim của tuyệt âm điểu, 10 ounce nước cất, 10 ounce huyết thanh của cá cóc và huân hương dạng bột phấn của Ấn Độ 10 ounce. Còn có mấy dụng cụ cần thiết, thêm 2 cái vạc nấu, 1 vạc để sao (rang, đảo khô, hơ lửa), 3 bình thủy tinh mỏng, dụng cụ đo lường bằng thủy tinh phân 50 vạch khác nhau, còn thêm một cái dụng cụ nghiền tài liệu độc dược.
Harry nhìn thoáng qua Snape, trong mắt lộ ra một ít khẩn trương. Snape chăm chú nhìn lại cậu, trong mắt gửi gắm mong đợi và cổ vũ. Harry hít sâu một hơi, bắt đầu dựa theo từng bước của phối phương, bắt đầu động thủ vào làm.
Trước tiên, Harry đem cỏ Locker nghiền nát tách ra chất lỏng xanh biếc, đem rót vào bình thủy tinh khô ráo. Chất lỏng trong cỏ Locker không nhiều lắm, nên phải cắt chúng ra thành từng sợi dài rồi dùng lực đè ép. Tiếp theo, đem cò bán nhĩ nha cắt ra thành từng đoạn nhỏ khoảng một li, bỏ vào trong bình thủy tinh khô ráo như trước, sau đó lại đem huyết thanh của cá cóc rót vào, ngâm 5 phút.
Đem khối nhũ thạch băng nghiền nát thành dạng bột, lại bỏ vào trong bình thủy tinh khô. Khi nghiền nhũ thạch thì phải tỳ vào mũi nhọn mà đè xuống tạo lực, như vậy ít tốn sức, lại làm bột phấn thật đều. Lại đem da tim của Tuyệt âm điểu cắt ra thành khối nhỏ dài 3 li rộng 1 li, để vào trong bình chứa nhũ thạch, đổ thêm ít nước cất, ngâm 10 phút.
Trong thời gian đợi ngâm tài liệu độc dược, Harry liếc thoáng sang Ange Nagall phía đối diện, bước khởi đầu của bà ta cũng y đúc một khuông với cậu, không có gì sơ suất. Đây là tất nhiên, phụ thân của bà ta cũng là Đại sư Độc dược, một ít kỹ xảo cơ bản nhất khẳng định sẽ không sai. Chế tác độc dược, quan trọng nhất là hai chữ “Cẩn Thận”. Chỉ cần cẩn thận, lúc xử lý tài liệu cẩn thận một chút, trên cơ bản sẽ không sai đi đâu.
Kế tiếp, chính là bước quan trọng nhất: đem tài liệu được đựng trong ba bình bỏ vào vạc nấu, đun sôi, quấy năm phút, đến khi chất lỏng tan thành màu xanh biếc. Rồi rót vào dụng cụ đo lường 50 đơn vị kia, làm lạnh. Đây là bước khó nhất khi hòa tan ba chất lỏng này vào, cần phải thực sự lắc đều. Nhưng mặc kệ lực đạo khống chế của người làm thế nào, chỉ cần tay hơi run lên một chút, dư nhiều thêm một giọt, Chân Dược sẽ trở nên có tạp chất làm hiệu quả cũng sẽ theo đó mà suy giảm phần lớn.
Nhưng Harry lại có bí quyết của cậu, ỡ thời điểm rót ba loại chất lỏng vào để hòa tan, tự cho một cái bùa chậm chạp, vậy là có thể khống chế lực thật tốt rồi, cho hết ba loại chất lỏng này vào xong. Cuối cùng, đem chất lỏng đã được làm lạnh rót vào vạc để sao, bỏ thêm bột phấn huân hương của Ấn Độ, sao nửa giờ. Lúc này, dung dịch có màu trắng sữa được rót ra phân nửa, tiến hành đóng gói lại để bảo tồn.
Ba giờ sau, hai người hoàn thành xong chân được trước mặt tất cả mọi người. Đương nhiên, phương pháp kiểm nghiệm tốt nhất là để cho một người uống vào, tiến hành thực nghiệm trên cơ thể sống. Nhưng đối với đại sư độc dược hàng đầu chỉ cần xem màu sắc, ngửi mùi, là đủ để đoán được chất lượng độc dược tốt xấu.
Hội trưởng Grew mở đầu tiến hành quan sát chất lỏng trong hai lọ, nhìn màu sắc, Chân dược của hai người cũng không phải tuyệt đối trong suốt, bên trong đều còn lẫn tạp chất. Nhưng chân dược là độc dược cao cấp khó ngao chế, hai người ngao chế này cũng không phải là đại sư độc dược cao siêu gì, có thành tích như vậy đã là không tồi rồi. Nhất là Harry, chỉ là đứa nhỏ mười ba tuổi mà có thể hoàn thành toàn bộ quá trình ngao chế đã không dễ, lại càng không nói nhóc có thể làm ra thành phẩm.
Nhưng khi vừa mở chai ra nghe mùi, sắc mặt hội trưởng Grew liền thay đổi. Cụ đem lọ Chân dược của Ange Nagall cho từng vị đại sư ngửi, tiếp theo là Harry.
“Như thế nào?” Hội trưởng Grew hỏi, “Tôi nghĩ là trong lòng mọi người đều có kết quả rồi đúng không?”
“Việc này quá rõ ràng.” Một vị đại sư trong đó gật đầu, “Cậu Potter hiển nhiên tinh thuần hơn một bậc.”
“Đúng vậy, cậu nhóc hòa tan hỗn hợp ba chất rất khá.” Một vị đại sư khác tán thưởng, “Nói thực ra, tôi tự mình làm, cũng chưa chắc sẽ tốt như vậy! Trừ bỏ thủ pháp xử lý độc dược còn khá non nớt, còn có lực đạo yếu một chút, những thứ khác nhóc làm đều rất tốt!”
“Đứa nhỏ cực kỳ ưu tú.” Mấy vị đại sư đều khen ngợi.
“Lựa chọn của Severus Snape thực chính xác!” Hội trưởng Grew cũng đồng ý nói, “Như vậy... Thắng bại đã phân?”
“Thắng bại đã phân.” Mọi người nhất trí đồng ý.
“Như vậy...” Hội trưởng Grew gật đầu, “Phu nhân Ange Nagall, cô có thể thu thập đồ của mình.”
“Vì sao?!” Ange Nagall lạnh lùng nói, “Chẳng lẽ thằng nhãi này lại làm được?!”
“Cho dù là cha cô đến đây, ông ta cũng sẽ tán thành kết quả này.” Hội trưởng Grew quơ quơ lọ chân dược trong tay, “Hòa tan hỗn hợp ba chất vô cùng hoàn mỹ, về phần cô... Thứ cho tôi nói thẳng, dung dịch nhũ thạch băng của cô nhiều hơn 3 giọt, dung dịch bán nhĩ nha nhiều hơn 2 giọt, mấy thứ này làm cho Chân Dược của cô trở nên không tinh khiết”
“Làm sao có thể?!” Ange Nagall đoạt lấy lọ Chân dược của Harry, “Tôi không tin! Tôi....” Bà nghĩ nghĩ, “Tôi muốn đi tìm cha tôi – tôi không tin phán đoán của ông!”
“Đây không phải là kết quả phán đoán của một người, là phán đoán của mọi người.” Hội trưởng Grew nghiêm túc trả lời, “Cho dù là đại sư Nagall cũng không thể không tán thành kết quả này.”
“Tôi không tin!” Ange Nagall cầm lấy lô Chân dược của mình, “Tôi muốn đến hỏi cha tôi!” Nói xong, bà cầm cả hai lọ thủy tinh chạy ra cửa.