Mục lục
Tiểu Vương Phi Khuynh Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa nghe đến hai chữ "Tứ hôn", Lạc Tử Mộng đã cảm thấy đầu óc quay cuồng, cũng không có để ý đến chuyện đại hoàng tử Ngân Nguyệt quốc cũng tới đây.

"Ta không đi có được không? Không phải muốn thành thân hai bên cần có lưỡng tình tương duyệt sao? Làm sao chỉ có thể dựa vào một đạo thánh chỉ mà quyết định hôn sự cả đời của một người?" đến giờ phút này trong lòng Lạc Tử Mộng vẫn ôm một tia hy vọng, trông chờ vào vận may của chính mình. Tuy nhiên dựa vào những gì nàng từng thấy trên phim thì chỉ cần hoàng đế hạ chỉ xuống, người nhận được thánh chỉ nhất định phải tuân theo. Nàng vẫn nghĩ rằng ở nước Hàn Vũ không giống như những gì nàng từng xem, có lẽ sẽ có thứ gì đó có thể cứu vãn được mọi chuyện.

Tiểu Đông không ngờ Lạc Tử Mộng lại có ý nghĩ này, dù sao theo bọn hắn biết, giữa Lạc Tử Mộng và Hàn Hạo Thần đã có quan hệ vợ chồng, chẳng lẽ chuyện đã xảy ra như vậy rồi, nàng cũng không có ý định muốn vương gia chịu trách nhiệm hay sao?

Trong mắt mọi người, Lạc Tử Mộng vốn là một nữ tử không tầm thường, mà hiện giờ xem ra suy nghĩ của nàng càng khiến bọn hắn thêm phần khó hiểu.

Nghe nàng nói vậy, Liên Vân có chút hoảng sợ, liền đi tới trước mặt Lạc Tử Mộng khuyên nhủ: "Lạc cô nương, cô không nên nói những lời như vừa rồi đâu, nếu cô thật sự kháng chỉ bất tuân, chỉ sợ cả vương phủ sẽ bị gán tội danh ‘coi rẻ thánh thượng’ mất."

Lạc Tử Mộng lại không cho là đúng: " Không phải mối quan hệ giữa hoàng thượng và vương gia là ruột thịt sao? Bọn họ là huynh đệ, cho dù bị gán cái tội danh này cũng không sao, chỉ cần một thời gian lâu sau sẽ tự biến mất thôi. Nếu như ta lập gia đình lúc này, chẳng phải là hại cả đời?"

Liên Vân và Tiểu Đông liên tục lắc đầu, Liên Vân xem xét tình hình xung quanh xem có người nào khác ở đây không, lúc này mới có dũng khí nói ra suy nghĩ của mình. Ở trong mắt nàng, mặc dù ngày thường Lạc Tử Mộng có chút bướng bỉnh, nhưng chung quy vẫn là một chủ tử biết phân rõ phải trái, hơn nữa còn trọng tình trọng nghĩa, cho nên nàng cần nói cho Lạc Tử Mộng biết một số chuyện nàng không rõ. Một mặt có thể thuyết phục nàng suy nghĩ lại mọi chuyện, mặt khác giúp nàng hiểu rõ hơn tình cảnh của vương gia.

"Lạc cô nương, từ xưa tới nay tình cảm huynh đệ trong hoàng thất còn không bằng tình cảm huynh đệ trong nhà dân chúng bình thường đâu. Ta nghe mọi người bàn tán Đương Kim hoàng thượng vẫn luôn kiêng kỵ vương gia, bởi vì so về mọi mặt vương gia đều giỏi hơn hắn. Nếu không phải Vương Gia nam chinh bắc chiến nhiều năm lập được bao nhiêu công lao hiển hách, được lòng quân lòng dân, thì vương phủ của chúng ta cũng sẽ giống như các vương phủ khác thôi."

"Những vương phủ khác như thế nào?"

"Mặc dù nhìn qua thực lực so với các quan viên bình thường lớn hơn, nhưng cuối cùng vẫn không có thực quyền, cho nên gặp phải đại sự căn bản không làm chủ được. Vương Gia chúng ta có mười mấy vạn tinh binh, hơn nữa mỗi lần xuất chinh thế như chẻ tre, có thể nói là chưa từng bị đánh bại, cho nên hoàng thượng không dám có hành động gì khác thường đối với Vương Gia."

Thấy Lạc Tử Mộng gật đầu một cái, Liên Vân tiếp tục nói: "Nhưng cũng chính bởi vì vậy, mà hoàng thượng luôn muốn thu hồi lại binh quyền của vương gia. Sợ một khi vương gia mưu phản thì khó có thể chống lại.Nhưng hoàng thượng vẫn chưa tìm được lí do chính đáng, nếu lần này Lạc cô nương kháng chỉ từ hôn, hoàng thượng nhất định sẽ lấy cớ đó thu hồi binh quyền của vương gia. Đến lúc đó cả vương phủ cũng sẽ không thoát được tội."

Nghe Liên Vân nói vậy, trong lòng Lạc Tử Mộng sợ hãi, cho đến giờ nàng không nghĩ mọi chuyện lại phức tạp như vậy. Thì ra là người trong hoàng tộc cũng chỉ được vẻ ngoài mà thôi, không ngờ bên trong lại thối nát như vậy.

Khi nàng đi đến tiền sảnh thì mọi người đã sớm đứng chờ ở nơi đó, vị công công truyền tin đang nhàn nhã thưởng thức trà, thấy Lạc Tử Mộng bước vào, hắn liền đặt ly trà xuống rồi cầm thánh chỉ lên.

Không hiểu vì sao, Lạc Tử Mộng cảm giác cả lòng bàn tay của mình đổ đầy mồ hôi.

Dọc đường đi nàng đều cúi đầu, khi nàng chuẩn bị cùng Hàn Hạo Thần cùng nhau quỳ xuống tiếp nhận thánh chỉ,  đột nhiên nàng xoay người đứng dậy, dường như  nàng đang sợ hãi điều gì đó.

Ngay lúc nàng xoay người lại,  Hô Diên Phong  đang đứng bên cạnh công công truyền tin sững sờ, hắn cảm giác bóng lưng này rất quen thuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK