Dưới ánh mắt chế giễu của mọi người, Hoa Tưởng Dung thành thật cùng Trác Ngôn bái thiên địa, lập tức bị đưa vào tân phòng. Bên dưới khăn voan đỏ thẫm nàng hung hăng cắn môi, ngăn cho chính mình khóc thành tiếng, thế nhưng,móng tay lại cắm sâu vào da thịt đã cho mọi người hiểu tất cả.
Nàng thật không cam lòng a.
Tuy nói Triệu Đoạt là người nàng nhìn trúng, nhưng nàng cũng không phải cứng rắn muốn gả cho hắn nha, trong cung yến nàng không màng mặt mũi mà cầu xin giúp hắn, đã nói rõ ràng cùng thái phi và Hoàng Thượng, không ngờ thái phi cùng Hoàng Thượng không muốn, một hai phải tứ hôn, đây là tại nàng sau?
Màu đỏ của khăn hỉ, ánh lên gò má Hoa Tưởng Dung nhưng mặt nàng không hồng mà là trắng bệch. Nàng nhếch khóe miệng,nở ra nụ cười khinh miệt, trong mắt càng ngày càng nhiều chua xót.
Triệu Đoạt, trong lúc bái đường lại có thể tìm một thị vệ đến thay thế, vậy chút nữa động phòng hoa chúc, hắn sẽ phái ai đến đây? Chẳng lẽ là Vương công công sao?
Thời gian một chút lại một chút mà trôi đi, đã qua canh ba,nhưng trong tân phòng vẫn như cũ chỉ có Hoa Tưởng Dung che khăn voan, một mình ngồi ở đầu giường.
“Tiểu Thúy cô nương, Vương công công sai ta tới báo với tân phu nhân một tiếng, Vương gia đêm nay sợ là sẽ không lại đây, nói tân phu nhân không cần đợi, nên sớm nghỉ ngơi.”
“Đã biết, làm phiền tiểu công công.”
Ngoài cửa truyền đến tiếng nói, làm Hoa Tưởng Dung cảm thấy trong lòng giống như bị người nhéo một cái, chỉ thấy tim đập càng lúc càng nhanh, hô hấp càng ngày càng gấp. Đi cửa sau, thế bái đường, ngồi chờ Triệu Đoạt một cách vô ích, chỉ hôm nay nàng đã nếm hết nhục nhã, ngày sau bảo nàng sống thế nào đây?
Cửa phòng mở ra, Tiểu Thúy nhẹ nhàng mà đi đến, bất đắc dĩ vén khăn hỉ của nàng lên: “Tiểu thư, Vương gia còn bận xử lý chính sự, đêm nay chắc là không thể tới, người vẫn là đi nghỉ sớm thôi.”
Hoa Tưởng Dung lắc lắc đầu: “Tiểu Thúy, em nói ta nên làm cái gì bây giờ? Đã chịu coi thường cùng nhục nhã như thế, làm sao có thể nén giận?”
“Tiểu thư, người bây giờ làm sao? Nơi này là phủ Nam Dương Vương không phải phủ Thừa tướng a. Chúng nô tài đều nhìn Vương gia sắc mặt mà làm việc, có mấy người sẽ nghe lời người?”
“Không được, ta muốn đi hỏi hắn một chút, ta rốt cuộc đã làm sai cái gì, vì sao lại đối xử với ta như vậy, hắn trong phủ có rất nhiều thị thiếp,sao lại không chấp nhận được một mình ta?” Quyết định như vậy, Hoa Tưởng Dung không chút nghĩ ngợi liền chạy ra khỏi tân phòng, Tiểu Thúy ngăn không được, đành phải gắt gao chạy theo phía sau.
Vương công công đứng ở cửa lan viên, thấy chỗ tối hiện lên một mảnh đỏ thẫm, nhìn kỹ, là Hoa Tưởng Dung mang theo Tiểu Thúy vội vàng chạy tới, Vương công công liền vội vàng tiến lên ngăn lại, đem các nàng dẫn vào phòng bên cạnh.
“Tân phu nhân, lão nô không phải đã phái người báo với người, Vương gia đêm nay có việc, không thể đi qua sao? Người tội gì mà vội chạy trong đêm như vậy?”
“Vương công công, ta không phải tới quấy rối, ta chỉ là có việc không rõ, muốn chính miệng hỏi Vương gia. Nếu là Vương gia cho ta một đáp án làm ta hài lòng, ta lập tức liền đi, tuyệt không nán lại.”
Vương công công bất đắc dĩ mà bĩu môi nói: “Ta nói tân phu nhân nghe, người như thế nào liền một hai phải hướng chỗ nguy hiểm mà đâm đầu vào? Tính tình Vương gia người ít nhiều cũng biết, ta khuyên ngài có chuyện gì, vẫn là đợi ngày mai rồi nói sau.”
Hoa Tưởng Dung trong mắt hiện lên một tia trào phúng, nàng hừ lạnh một tiếng, nói: “Tính tình của hắn như thế nào thì có liên quan gì đến ta? Ta chỉ biết là, hôm nay ta bỗng nhiên phải chịu nhục nhã của hắn, tuyệt không thể làm như không có chuyện gì?”
“Tân phu nhân”
“Vương công công, ngươi tránh ra, ta muốn vào nói rõ với hắn.”
“Tân phu nhân ngài nhưng ngàn vạn không thể hành sự lỗ mãng a.” Vương công công vẻ mặt ưu sắc, gắt gao mà lôi kéo tay áo nàng, để tránh nàng thật sự xông vào.
“Vương công công, đa tạ ngài nhắc nhở, hiện giờ thật sự là ta không nên xông vào.” Dứt lời, Hoa Tưởng Dung đẩy Vương công công ra, chạy thẳng vào trong điện.
“A Vương gia, Vương gia nhanh lên....th..thật thoải mái...a”
“A a
Bên trong lan viên, truyền đến từng tiếng kêu kiều diễm, càng lại gần lại càng nghe rõ tiếng kêu trộn lẫn cùng tiếng thở dốc, toàn bộ lan viên đều bao phủ bởi một tràn thanh âm lã lướt.
Hoa Tưởng Dung nghe từng tiếng âm thanh chói tai này, bước đi càng không vững, chính là, nàng trong lòng tin tưởng tiếp tục tiến về phía trước, thẳng đến nàng xúc động mà đá văng cửa phòng ngủ ra, mới ý thức được nàng đã phạm phải sai lầm buồn cười cỡ nào.
Trên giường kia hai thân thể xích lõa đang cùng nhau dây dưa, khi cửa phòng bị đá văng, hắn thế nhưng vẫn có thể quên hết tất cả mà luật động thân thể của mình làm cho nữ nhân dưới thân run rẩy phát ra từng tiếng ngâm khẽ say lòng người