• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Cherry ché rỳ

Khi Phong Kiến Thiết nhìn thấy Trần Viện Triều là chú của Trần An Chí, sắc mặt ông lập tức trầm xuống.

Ông nói với giọng điệu không hề tốt: "Các người đến đây làm gì?"

Trần Viện Triều còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, một thanh niên bên cạnh ông ta có nốt ruồi đen lớn trên mặt bước lên trước một bước, sắc mặt không tốt nói: "Mau giao Phong Thụy Thanh ra đây, làm phản rồi, lại dám đánh sinh viên thôn chúng ta!"

Trần An Chí không chỉ là người đọc sách trong thôn bọn họ, mà còn là sinh viên đại học đầu tiên của thôn họ, buổi sáng hôm nay bị người hành hung không nói, còn bị ném vào hố phân, nếu không phải bọn họ kịp thời chạy tới thì Trần An Chí đã bị nước phân dìm chết đuối rồi.

Gần đây người nhà họ Trần cũng không có kết thù oán với ai, trừ bỏ nhà họ Phong. Cho nên, chuyện này nếu không phải nhà họ Phong làm thì còn có thể là ai?

Trần Viện Triều cũng tiến lên một bước, hai mắt không tốt nhìn Phong Kiến Thiết, trầm giọng nói: "Chú Phong, việc này chú làm không đúng rồi. Hôn nhân vốn dĩ là ngươi tình ta nguyện, chú không thể vì nhà chúng tôi từ hôn thì cho Phong Thụy Thanh đến nhà cháu ta gây rối chứ? Chú nhìn xem, chú nhìn xem, con trai chú hành hung một nhà hai người cháu trai tôi một trận không nói, thế nhưng còn ném An Chí vào trong hố phân, nếu không phải chúng tôi tới sớm, bây giờ An Chí đã chết đuối từ lâu rồi. Chú mau giao Phong Thụy Thanh ra đây, nếu không nhà họ Trần tôi sẽ đi đồn cảnh sát báo án, đến lúc đó, nhà họ Phong các người càng không chiếm được cái gì tốt. Đây là tôi nể mặt giao tình của hai nhà, lúc này mới để chú giao Phong Thụy Thanh ra giải quyết riêng.

Phong Kiến Thiết đầy đầu mờ mịt, ông trầm mặt, không chút sợ hãi nhìn Trần Viện Triều, nói:" Hừ, ông cho rằng con trai tôi mới đi thành phố S sáng hôm nay, các người mới hắt chậu phân này đổ lên đầu con tôi sao? Cả thôn này, ai không biết con trai tôi, vợ tôi, con gái tôi sáng hôm nay đã đi thành phố S làm việc rồi? Người nhà các người bức người một nhà chúng tôi phải rời xa quê hương không nói, bây giờ lại còn muốn đổ chậu phân này lên đầu con trai tôi! Tôi nói cho các người biết, Phong Kiến Thiết tôi cũng không phải người ăn chay. "

Tính tình thô bạo của Phong Thụy Thanh đúng là được di truyền từ Phong Kiến Thiết, chẳng qua mấy năm nay Phong Kiến Thiết trải qua sự tôi luyện của xã hội nên tính tình càng thêm khéo léo, mà bây giờ nghe được có người chẳng phân biệt trắng đen lại bôi nhọ con trai mình, tình tình khi còn trẻ mới bộc phát ra.

Trần Viện Triều và vài thanh niên trong thôn nghe xong, hai mặt sôi nổi nhìn nhau, bọn họ không có nghe nói hôm nay Phong Thụy Thanh đi thành phố S làm việc nha?

" Chính là Phong Thụy Thanh đánh anh An Chí, đừng có mà không thừa nhận! Đây là đánh người rồi bỏ chạy đúng không? Hừ, cho là như vậy, chúng tôi sẽ không có cách nào trị các người đúng không? "Tên thanh niên có nốt ruồi đen trên mặt tức giận nói.

Tên nhóc có tiền đồ nhất thôn Bạch Sa bọn họ bị người nhà họ Phong ném vào trong hố phân, lúc được vớt lên từ đó, thiếu chút nữa đã ngừng thở rồi.

Việc này, không phải nhà họ Phong làm thì còn có thể là ai?

" Lá gan cũng thật lớn? Cũng không biết hỏi thăm xem, người thôn Bạch Sa chúng tôi có thể tùy ý người khác bắt nạt sao? Việc hôm nay, nhà họ Phong các người, thôn Hải Sa các người, phải cho chúng tôi một công đạo. "Một thanh niên trẻ da ngăm đen đứng giữa đám thanh niên thôn Bạch Sa, lớn tiếng nói.

Còn lại vài thanh niên cũng tiến lên, mỗi người nói vài câu.

Phong Kiến Thiết nỗ lực kiềm chế tính tình bản thân, lúc này mới không tiến lên, ông trầm mặt, nhìn mọi người xung quanh, hỏi:" Các người lấy gì chứng minh việc này là do con trai tôi làm? Trần An Chí bị người đánh các người liền đổ chậu phân này lên đầu con trai tôi, hợp lại đây bắt nạt một mình tôi? Tôi nói cho các ngươi biết, có việc thì đi đồn cảnh sát báo án, đừng có tới chỗ tôi gây rối, tôi cũng không phải người dễ chọc, người thôn Hải Sa chúng tôi cũng không phải ăn chay như vậy! Ông cho rằng chỉ có thôn Bạch Sa các người có người sao? "

" Nhà họ Trần với nhà các người có thù oán, không phải các người thì là ai? Chắc chắn là nhà các người không hài lòng việc Trần gia hủy hôn, cho nên lúc này mới cho người đi đánh anh An Chí! Hừ, loại người như các người, trách không được anh An Chí không muốn kết thân với các người! "Tên da ngăm đen kia lớn tiếng nói.

Phong Kiến Thiết gắt gao nhẫn nhịn mới không tiến lên cho tên da đen kia mấy bạt tai, ông hít sâu vài hơi, lúc này mới bình tĩnh nói:" Nếu đã như vậy thì không cần nói nữa. Tôi chỉ có một câu, nếu các người đã cho là người nhà họ Phong chúng tôi làm thì đi đồn cảnh sát báo án đi! Đừng tới đây nữa. "

Dứt lời, ông cũng không để ý mọi người, quay người muốn rời đi.

" Ông dám? "Trần Viện Triều trầm mặt, lạnh giọng quát.

Cùng với lời của Trần Viện Triều, người thôn Bạch Sa cũng sôi nổi tiến lên một bước.

Phong Kiến Thiết quay đầu, hừ lạnh một tiếng, nói:" Sao lại không dám? Phong Kiến Thiết tôi cũng không phạm pháp? Các người nói con trai tôi đánh Trần An Chí thôn Bạch Sa các người? Được, các người cứ việc cầm chứng cứ đi đồn cảnh sát báo án là xong, tới cửa đòi tôi giao con trai ra là chuyện gì? Bây giờ là xã hội pháp chế, không chấp nhận được người thôn Bạch Sa các người càn rỡ như vậy! Còn nữa, đánh người, Phong Kiến Thiết tôi cũng không sợ."Dứt lời, đầu cũng không cúi mà vào nhà, sau đó còn mạnh mẽ đóng sầm cánh cửa gỗ nhà mình vào.

Sau khi vào nhà, trong lòng Phong Kiến Thiết thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cũng may, Hạ Quế Hoa tới nhà hủy hôn, nếu không gả Thanh Thanh vào cái loại thôn có không khí không tốt như vậy, ông thế nào cũng sẽ đau lòng chết mất.

Chị ông cũng thật là, thế mà lại giới thiệu cho Thanh Thanh cái loại người như vậy. Bà ta gả tới thôn Bạch Sa lâu như vậy rồi, thế mà còn không hiểu rõ tính nết của người thôn Bạch Sa.

Không nói tới chị của ông, đến ngay cả ông cũng mắt mù, thôn Bạch Sa ở ngay cạnh thôn bọn họ, lúc đính hôn, ông cũng không biết đường đi nghe ngóng nhiều một chút, đánh bóng hai mắt của mình, chỉ nghe chị ông khoe khoang đã ưng thuận mối hôn nhân này, thiếu chút nữa đã hại khổ Thanh Thanh.

Cũng may Hạ Quế Hoa ghét bỏ Thanh Thanh không thi đậu đại học, lại đây từ hôn, chỉ với một điểm này ông cũng đã vô cùng cảm tạ Hạ Quế Hoa rồi!

Nhưng vừa rồi Trần Viện Triều nói đánh người, chẳng lẽ thật sự là Thụy Thanh làm?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK