• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy cô không có vấn đề gì lớn, mọi người mới thở phào, bà Mạc vội nói với cô:

"Uyển Dư, có phải thằng Liêm bắt nạt gì con không, hay nó ép buộc gì con. Nếu con chịu thiệt gì phải nói ngay cho chúng ta biết đấy, đừng chịu đựng một mình.''

Mạc Uyển Dư khó xử:" Con xin lỗi mọi người, đã làm mọi người thất vọng rồi.''

Bà Mạc nắm tay con chặt hơn:" Con không có lỗi gì cả, chắc chắn thằng mất nết kia đã lừa được con rồi.''

Mạc Khải Liêm bên cạnh nhìn cô, khoé môi hơi cong lên trước dáng vẻ bối rối giải thích của cô.



Ba mẹ Mạc cũng thầm thở phào, ông bà Mạc có vẻ như không khó để tiếp nhận chuyện này, nhưng Mạc Uyển Dư vẫn chưa nhận ra, cơ thể vẫn căng thẳng mà dáng ngồi hơi cứng đơ.

''Nếu không phải nó lừa con, sao con phải chấp nhận một thằng vừa lớn tuổi lại xấu tính như nó chứ. Uyển Dư nhà chúng ta nên tìm được ngừoi phù hợp hơn.''

Mạc Uyển Dư:'' Con thấy anh ấy hợp với con nhất, là con cam tâm tình nguyện, không ai lừa gạt gì con hết.''

Thấy Mạc Uyển Dư luống cuống, anh đưa tay ôm lấy vai cô trấn an, thuận miệng hỏi:

''Hai người cũng đồng ý đúng không?''

Ông bà Mạc cũng nhìn ra ba mẹ cô từ lúc nghe tin vẫn luôn bình thản ngồi đó quan sát, hẳn là đã biết truớc mọi chuyện, ông Mạc lườm anh:

''Đến anh chị của anh còn không phản đối, vợ chồng già chúng tôi còn phải đóng vai ác à. Nhưng dù sao Uyển Dư gả cho anh cũng là thiệt thòi, anh phải tu mấy kiếp mới lấy được con bé đấy.''

Anh siết thêm lực cánh tay đang ôm cô, cong khoé môi trả lời:'' Con biết, là con không sứng với cô ấy.''



Mạc Hàn im lặng nãy giờ, giờ mới lên tiếng:'' Khoan đã, chưa ai hỏi ý kiến con mà, con không đồng ý.''

Mọi người cùng đồng loạt quay qua híp mắt nhìn anh, Mạc Hàn nhuốt nước bọt, ngoan ngoãn co ngừoi lại.

Amh ấy có không đồng ý thì sao chứ, trong nhà này trước nay anh ấy vốn làm gì có tiếng nói.

Nhưng em gái tự dưng trở thành thím nhỏ, anh ta bị tụt lại vai vế nhỏ nhất nhà, anh ta không cam tâm, hậm hực cầm múi quýt đút mạnh vào miệng.

Mạc Uyển Dư nhìn anh trai trìu mến, bị anh hừ cho một cái, rồi không thèm nhìn lại cô nữa, miệng lẩm bẩm:'' Em gái là đồ vô lương tâm.''

Mạc Uyển Dư đã nghĩ có lẽ mọi chuyện sẽ không thuận lợi, đây có lẽ là cuộc cách mạng trường kỳ. Cô không nghĩ sẽ được người nhà chấp nhận dễ dàng như vậy.

Ông bà Mạc cũng vẫn luôn yêu quý Mạc Uyển Dư, nhìn cô từ khi còn nhỏ tới khi dần dần lớn lên, tính cách của cô mọi người đều biết, họ đều thương yêu cô thật lòng, vậy nên chấp nhận chuyện này cũng dễ dàng.

Vấn đề duy nhất là cách xưng hô, thời gian đầu đổi xưng hô sẽ có chút khó khăn, nhưng đó cũng chỉ là chuyện nhỏ, con cái hạnh phúc mới là quan trọng nhất.

Buổi chiều ăn cơm xong, ba mẹ Mạc liền trở về, Mạc Khải Liêm đặc biệt cho phép anh và Mạc Uyển Dư nghỉ ngơi mấy ngày, muốn ở bên ông bà Mạc.

Vậy là Mạc Hàn nhất quyết không đi, cũng đòi nghỉ phép ở lại bên biệt thự của ông bà. Bên này cũng rất nhiều phòng, hai ông bà đều sắp xếp cẩn thận để dành cho con cháu khi muốn nghỉ lại.

Ông bà có tuổi, đi lại nhiều sẽ mệt, vậy nên ở ngay tầng một, những tầng trên là phòng cho con cháu.

Sau khi cơm nước xong, hai ngừoi dắt tay nhau tản bộ xung quanh vườn, hiện tại đã thẳng thắn mọi chuyện, hai ngừoi cũng không phải lén lút nữa, Mạc Khải Liêm còn thỉnh thoảng cúi xuống hôn trộm cô một cái.

Tắm táp xong, Mạc Hàn tính tìm em gái buôn chuyện, nhưng vừa đi ra khỏi góc cua, anh lại nhìn thấy bóng dáng chú nhỏ đi vào trong căn phòng của em gái. Anh ấy hậm hực, thầm mắng trong lòng rồi quay về phòng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK