Rời biên giới, chúng tôi đi về hướng nam của tỉnh Preah Vihear. Bám sát các dấu mòn của chúng đi, để tìm điểm đến của chúng. Suốt ba ngày hành quân, không gặp lực lượng nào của chúng. Có lẽ chúng biết đã bị lộ và ngưng các cuộc chuyển hàng.
Giới thiệu sơ qua về địa giới hành chính của tỉnh Preah Vihear:
Preah Vihear có bảy huyện.
+ Phía bắc là huyện Choamkhsan giáp với biên giới Thái (huyện này giáp với Tbeng Meanchey về hướng Nam, Nam – Tây nam giáp với Kulen, Nam – Đông nam giáp với Chhep).
+ Phía Tây là huyện Kulen.
+ Phía Đông là huyện Chhep và Cheysen (giáp với tỉnh Stung – treng).
+ Cực nam của tỉnh là huyện Sankung Thmey và Rovieng (giáp tỉnh Congpong Thom).
Như vậy nhìn toàn cục thì huyện Tbeng Meanchey là huyện trung tâm, giáp với sáu huyện còn lại của tỉnh, và là thủ phủ của tỉnh Preah Vihear.
Qua theo dõi và quan sát, thì hàng hóa chúng đều chuyển về hướng Nam, trọng tâm theo ranh giới giữa các huyện Tbeng Meanchey – Cheysen và Rovieng…
Địa hình ở đây khá hiểm trở là nơi giáp ranh nhiệm vụ giữa đoàn 5504 (Bác Bmtthaoanh) và của f307 nên việc quản lí tình hình có phần lỏng leỏ hơn tuyến dọc biên giới.
Các Phum sau đây là nơi tiếp nhận hàng của chúng: Phumi Pouthi, Bahar, Phumi Sre Prang, Phumi Prame (huyện Tbeng Meanchey), cách các Phum này chừng vài cây số dấu mòn của chúng dày đặc với số lượng người đông.
Kho chứa của chúng là tại vị trí cách Phum Sre Thum (huyện Rovieng) chừng hơn 2 km (gần giao lộ 7 vào huyện Rovieng). Từ đây chúng phân phát về Congpong Thom thuộc mặt trận 479 (gần vị trí của E Gia Định)…
Vì gần giáp Tết, BTM sư đoàn lệnh cho đơn vị hành quân, tiếp cận với đường số 7 từ Congpong Thom lên Preah Vihear, đón đoàn xe chở hàng Tết từ bên nước qua.
Sau khi BTL sư đoàn liên lạc với các đơn vị thuộc MT479, chúng tôi chốt tại khu rừng cao su giáp ranh giữa tỉnh Congpong Thom và Preah Vihear.
Trưa ngày 27 Tết, đoàn xe bên nước qua và chúng tôi theo đoàn xe về cầu Cháy.
Dọc theo đường các đơn vị của 29 và 94 đã chuẩn bị Tết khá kĩ. Lá chuối, lá dong rừng đang được phơi dọc theo đường. Các đơn vị đều có phong lan treo trước doanh trại. Lần đầu tiên thấy anh em bảo vệ đường tung thuốc lên xe…
Do tình hình ta làm chủ chiến trường, sự thông thương giữa các đơn vị thông suốt nên phải nói là năm 1981 (Tân Dậu) chúng tôi đón Tết quá là sung túc và đầy đủ.
Chiều 28 Tết chúng tôi về đến F bộ tại ngầm Saem. Sau nhiều năm cả đơn vị không tập hợp đông đủ vào dịp Tết, BTM sư đoàn cho phép rút các đơn vị trinh sát f đi phối thuộc với các E về doanh trại ăn Tết.
Sắc trời đang chuyển mình vào xuân… vẫn là những cái nắng mùa khô. Ban đêm cái lạnh đến nao lòng… Cái thời điểm kì diệu của mùa xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân vùng cực bắc là loài hoa gạo đỏ sặc sỡ... Mùa xuân vẩn là mùa đem tới sức sống mới cho vạn vật, trong đó cũng có cả những người lính như chúng tôi. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi, len qua từng chiếc lá, cành cây, ngọn cỏ. Hơi xuân lướt nhẹ nhàng qua từng cánh thư… như đã từng lướt nhẹ lên đôi má ửng hồng… và thăng hoa trong niềm hạnh phúc tràn trề.
Mùa xuân… Sức trẻ… Tình yêu. Chào xuân Tân Dậu 1981.