Lúc này, trời đã ngả về tây, trong khu nhà trầm tĩnh nhiễm một ít cảm giác dày nặng, một tia nắng cuối ngày dừng ở trên song cửa sổ, xuyên qua chiếc lá rơi, dừng ở trong nhà chính, trên mặt đất lụa xanh mỏng hỗn độn.
Lụa xanh mỏng cùng xiêm y màu đen trộn lẫn, ở giữa đống hỗn độn đó, cả người Tinh Thần trần trụi đè ở trên thân thể trắng ngọc, kiều mềm của Kỷ Thanh Phỉ, hình xăm xà sau lưng hắn theo cơ bắp cường tráng của hắn cổ động, tựa hồ như đang giương nanh múa vuốt sống dậy.
Năm ngón tay Kỷ Thanh Phỉ bám lấy tấm lưng dài rộng vững chắc của Tinh Thần, mười căn ngón tay căng chặt, đè ở trên hình xăm xà kia.
Dương v*t hắn đã tiến vào hạ thể Kỷ Thanh Phỉ, một cây nhục côn thô to cứng rắn đem âm huy*t Kỷ Thanh Phỉ điền đế no đủ, không hề có một tia khe hở.
Nàng tách đùi ra, triền ở trên eo mông Tinh Thần, theo Tinh Thần đỉnh lộng, đôi chân trắng nõn kia câu động ánh mặt trời ngoài cửa sổ lọt vào, một chút lại một chút, phảng phất như có thể đem tia sáng nhạt trêu chọc vậy.
Nhục dục cuồng hoan, nàng ở dưới thân Tinh Thần rên rỉ, mà dưới mông nàng lúc này, d*m thủy sớm đã đem xiêm y hai người làm cho sũng nước, sữa tươi màu trắng đạm vừa bị Tinh Thần mút hết, lại ở dưới sự đè ép có tiết tấu kia, đầu v* lại bắt đầu trở nên ươn ướt.
Giữa da thịt tương dán, thân thể hai người đã bị sữa tươi đè ép ra làm cho ướt đẫm.
Mùi sữa trên người Kỷ Thanh Phỉ lây nhiễm đến người Tinh Thần, Tinh Thần đứng dậy, hắn không muốn tiếp tục lãng phí sữa tươi Kỷ Thanh Phỉ, lại cũng không chịu ủy khuất dương v*t mình, vì thế, hắn đem Kỷ Thanh Phỉ lật người lại, quỳ gối phía sau Kỷ Thanh Phỉ, làm nàng bò trên mặt đất.
Cứ như vậy, Tinh Thần từ phía sau Kỷ Thanh Phỉ tiến vào âm huy*t nàng, ra sức thao lộng nàng.
Tư thế này làm Kỷ Thanh Phỉ nhớ tới những dã thú sinh sống trong rừng rậm ở Nam Cương, tóc nàng có chút hỗn độn quỳ bò trên mặt đất, cả người trần trụi, da thịt ở trong phòng đang dần dần âm u phiếm ra một tầng ánh sáng nhạt ngọc sắc, hai vú đong đưa, đầu v* thường thường còn có thể thấm ra một ít sữa tươi màu trắng.
Nàng bị Tinh Thần đỉnh một chút lại một chút, đi về phía trước, lại bị kéo trở về, lại đi phía trước, rồi tiếp tục bị kéo trở về.
Khuôn mặt Kỷ Thanh Phỉ ửng hồng, quay đầu lại, bàn tay Tinh Thần đưa tới, đè ở trên sống lưng tinh tế mềm mại của nàng, đem nửa người trên của nàng áp xuống, khiến mông nàng cao cao nhếch lên, hình thành một độ cung ưu nhã.
Tư thế giống như mẫu thú bị công thú thao lộng.
“A, Tinh Thần....Tinh Thần.... ”
Kỷ Thanh Phỉ nhận thấy được hai vú nặng trĩu của mình bị đè ép trên lớp vải xiêm y trải đầy đất, hai vú đè ép, sữa tươi vẫn như cũ chảy ra bên ngoài, nàng muốn nói với Tinh Thần, nhưng quay đầu lại thấy Tinh Thần bắt lấy mông nàng, dùng sức đỉnh lộng nàng, eo bụng hắn chôn ở sau mông nàng, một chút lại một chút tiến lên, Kỷ Thanh Phỉ há mồm, chỉ có thể gọi tên Tinh Thần.
Nàng đã không có sức lực phản kháng, tư thế giao hợp nguyên thủy làm Kỷ Thanh Phỉ cảm thấy cuồng dã, tất cả các giác quan đều đừng ở trên Tinh Thần đối nàng va chạm.
Tựa hồ, dùng phương thức nguyên thủy lại cuồng dã như vậy càng làm dương v*t Tinh Thần điền đến càng sâu hơn một chút, mỗi một lần hắn đỉnh nhập, đều có thể trực tiếp đỉnh đến chỗ sâu nhất âm huy*t Kỷ Thanh Phỉ.
Nàng phát run, trong miệng kêu tên Tinh Thần, mông chủ động nhếch lên, co chặt hoa huy*t nàng, đem dương v*t Tinh Thần quấn chặt, không muốn làm hắn dễ dàng từ thân thể của nàng lui bước.