Mục lục
Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Lạc Yên

Hạt giống nghi ngờ một khi đã gieo xuống lập tức đâm rễ, nảy mầm, muốn nhổ đi cũng không phải dễ. Đắn đo đến cuối cùng Lăng Bình cũng dùng số tiền đang có, nhờ bác sĩ lấy mẫu máu còn lưu lại của Lăng Tư Nghiệp và máu của mình, làm xét nghiệm. Kết quả nhanh chóng được trả về khiến Lăng Bình đứng hình một lúc lâu. Hắn chỉ là muốn nhổ đi nghi ngờ chứ trong thâm tâm chưa bao giờ nghĩ Lăng Tư Nghiệp không phải là con mình. Hai người tính cách giống nhau như vậy, là hắn nhìn Lăng Tư Nghiệp từ nhỏ đến lớn, cái gì tốt nhất cũng ưu tiên.

Lăng Bình ngồi trên ghế hành lang bệnh viện, thẫn thờ xem đi xem lại các báo cáo kiểm nghiệm gen trên đầu cuối cá nhân, nhìn làm sao cũng không ra được quan hệ huyết thống của hai người. Máu nóng dần dần bốc cao. Người ‘bạn cũ’ trước khi đi cũng đã giúp hắn tìm được địa chỉ hiện lại của Lý Đình và mấy đứa con. Lăng Bình đứng bật dậy, tay nắm chặt thành quyền, hắn phải làm cho ra lẽ. Khi đang bước vội dọc theo hành lang, Lăng Bình bị một màn hình thực tế ảo đang bật kênh giải trí thu hút.

“Thầy Lăng, nghe nói tính cách của nhân vật này có sự thay đổi rất lớn ở giai đoạn đầu và giai đoạn sau của bộ phim, lúc quay phim ngài có áp lực không?”

[Thiên lý chi ngoại] áp dụng hình thức họp báo phát sóng trực tiếp. Sau khi chiếu một vài trailer, chính thức bước vào phần phỏng vấn tương tác với diễn viên. Lăng Sầm là người đầu tiên được hỏi đến.

Mấy ngày nay Lăng Sầm ở nhà nghỉ ngơi tốt, không ăn thì cũng chỉ ngủ, lại còn được tình yêu của chồng tưới tắm dạt dào, lúc này tinh thần sảng khoái, thần thái tươi tắn, phong độ mỉm cười nhận mic chuẩn bị trả lời.

Lăng Bình phảng phất như bị rút sạch khí lực, một lần nữa suy sụp ngồi xuống ghế dài trên hành lang bệnh viện. Nhìn Lăng Sầm xinh đẹp, giỏi giang trên màn hình trong lòng chua xót không thôi… Hắn và Lam Quân Y tâm đầu ý hợp, trải qua một tháng trăng mật mà có Lăng Sầm, Lăng Sầm chắc chắn là con của hắn. Vậy mà biết bao nhiêu năm qua, hắn chỉ thương Lăng Tư Nghiệp. Lý Đình ngược đãi Lăng Sầm, hắn cũng lười để ý, vờ như không thấy. Lăng Sầm cũng bướng bỉnh, chưa một lần cầu xin hắn giúp đỡ, tình cảm cha con đến nay đã gần như không còn. Điểm tính cách này của Lăng Sầm giống y Lam Quân Y, có thể chịu khổ, chịu đánh nhưng không bao giờ chịu khuất phục, chỉ cần một lần còn có thể đứng lên tuyệt đối sẽ quay đi, không bao giờ liếc mắt nhìn lại. Bằng không… cuộc sống Lăng Sầm hiện tại tốt đẹp như vậy, hắn là cha của Lăng Sầm không lý nào phải sống khổ sở, Lăng gia cũng sẽ có một chỗ đứng ở Đế Tinh. Hắn sẽ không phải vất vưởng chạy đến Bàn Cẩm Tinh, tranh chút gia sản còn sót lại của Lăng gia với Lý Đình. Lăng Bình thở dài, thật sự không cam lòng.

Ở hiện trường cuộc họp báo, Lăng Sầm ngồi bên trái của đạo diễn Caleb, kế tiếp là đại ca Corleone người lần trước vì giúp cậu mà bị đánh thành đầu heo, tiếp theo là một vài diễn viên phụ khác. Nhận lấy mic từ tay đạo diễn Caleb, Lăng Sầm mỉm cười khiêm tốn đáp:

“Chào mọi người, mọi người đừng gọi tôi là thầy, tôi với xưng hô này cách phải cả dải ngân hà, xa lắm, còn lâu mới tới.”

Caleb nể tình cùng mọi người ở trường quay cười ra tiếng. Không khí thân thiện hơn hẳn. Lăng Sầm cũng cười theo rồi mới nói tiếp:

“Ở đoàn phim, khẳng định là tôi có cảm thấy áp lực. Trước đây tôi chưa bao giờ nhận một vai diễn thể loại này, đây là một nhân vật có tính cách đặc biệt, đủ ôn nhu nhưng khi cần thiết cũng đủ ngoan độc, lại còn có khả năng mưu lược. Mỗi góc độ sẽ thể hiện một phần tính cách khác nhau, tôi cũng chỉ có thể cố gắng lý giải theo cái nhìn của bản thân, cố gắng thấu hiểu suy nghĩ nhân vật. Hơn nữa, đạo diễn Caleb thường diễn giải giúp tôi thấu hiểu hơn, những thành viên khác trong đoàn làm phim cũng chiếu cố tôi rất nhiều. Chúng tôi đều cố gắng để đem đến cho mọi người một [Thiên lý chi ngoại] tốt nhất.” Lăng Sầm một lần nữa đem đề tài kéo về đạo diễn và đoàn phim, ánh mắt cậu vẫn lịch thiệp nhìn người đặt câu hỏi.

Phía truyền thông cũng hiểu, đặt câu hỏi khác về bộ phim cho đạo diễn Caleb. Lăng Sầm chuyển mic, ngồi tại chỗ im lặng mỉm cười lắng nghe những người khác đáp về đủ các vấn đề của bộ phim. Corleone khẽ kéo vạt áo Lăng Sầm, cậu hơi nghiêng đầu dò hỏi.

“Buổi chiều cậu có thời gian không? Trần Nặc muốn gặp cậu để cảm ơn.” Corleone nói khẽ.

“Đều là chuyện nhỏ, anh nói cậu ấy không cần khách khí, có thời gian chúng ta cùng dùng bữa sau.” Lăng Sầm vẫn nhìn thẳng phía trước, nhỏ giọng đáp lời.

Lúc trước không có Corleone giúp kéo dài thời gian, có khi Lăng Sầm đã không đợi được đến khi người của Lục gia tới cứu, mà hắn còn vì vậy bị đánh thê thảm. Lục gia muốn tri ân nên đã trợ giúp không ít. Bản thân cậu cũng muốn cảm ơn, vì bạn đời của Corleone là nhà thiết kế thời trang, Lăng Sầm đã đặt vài bộ áo quần của cậu ấy thiết kế, xuất hiện trong một số sự kiện trang trọng, còn giới thiệu thêm cho một vài người quen trong giới, cung cấp cho Trần Nặc không ít đơn đặt hàng, cũng giúp danh tiếng của cậu ấy hấp thụ ánh sáng.

Hai diễn viên chính chỉ lo tám chuyện riêng, đạo diễn Caleb bị giới truyền thông xoay vòng vòng, bắn qua một ánh mắt cầu cứu. Lăng Sầm vội kết thúc câu chuyện, kéo đề tài về phía mình, dẫn dắt truyền thông cho cậu và Corleone diễn trực tiếp vài cảnh kinh điển của bộ phim. Đặc biệt là cảnh hai người đang tình nồng ý mật, thổ phỉ tràn vào Corleone bỏ chạy nhanh hơn thỏ vứt lại Lăng Sầm một bộ dáng sững sờ không thể tin được. Tất nhiên hầu hết đều là làm lố lên, khiến cho mọi người ở trường quay cười nghiêng ngả.

Caleb là đạo diễn nổi tiếng quen thuộc giới truyền thông, Lăng Sầm lại xuất ra bản lĩnh tuyên truyền làm fan vui, cái này thì cậu giỏi hơn đóng phim nhiều, hai người một xướng một họa, xe nhẹ đường quen, thêm vào Corleone và các diễn viên phụ khác làm trò gây cười, buổi tuyên truyền đầu tiên thuận lợi kết thúc trong không khí vui tươi. Giới truyền thông cũng rất hài lòng, từng nhóm trò chuyện trao đổi thông tin rồi mang tư liệu rời đi, vài ngày tiếp theo chắc sẽ là trạng thái bản thảo bay đầy trời.

“Đạo diễn, tôi đi trước, có vấn đề gì về bộ phim ngài có thể liên hệ tôi bất cứ lúc nào.” Lăng Sầm cũng lập tức chào hỏi đạo diễn Caleb.

“Được, gặp lại ở lần tuyên truyền tiếp theo.” Caleb cũng thoải mái tạm biệt, làm việc chung mấy tháng trời, cả hai đều đã quen thuộc. Vị diễn viên chính này của ông cái gì cũng tốt, chỉ có một vấn đề duy nhất là hoàn thành xong công việc lập tức đi mất, giống như có chuyện quan trọng phải làm, còn diễn viên chỉ là nghề phụ.

Lăng Sầm cũng chào tạm biệt Corleone, mang kính râm lên cùng Hailey đi ra cửa hông. Vừa bước ra mới phát hiện ở đây cũng có rất nhiều phóng viên và fan chờ sẵn.

“Ôi, lẽ ra chúng ta nên đi thẳng xuống gara.” Hailey thấp giọng ảo não. Hiện giờ mọi người đã thấy họ nên xúm lại, lúc này mà quay đầu bỏ vào là ngày mai sẽ bị gắn cái mác cao ngạo bay lên mặt báo ngay.

“Cứ trực tiếp đi qua đi.” Lăng Sầm dùng tay giữ kính râm, bảo an vây quanh mở đường giúp cậu. Trước đây Hailey toàn cười nhạo cậu yêu vào não tàn, giờ xem ra, Hailey yêu đương vào não còn tàn hơn cậu nữa. Mấy chuyện này trước nay Hailey đều lo lắng chu toàn giờ suốt ngày chỉ lo nhắn tin với Carl. Lăng Sầm cúi đầu sải chân bước nhanh, đột nhiên có một âm thanh hỏi lớn:

“Lăng tiên sinh, xin hỏi ngài cùng tổng tài Pailipek có quan hệ gì?”

Lăng Sầm hơi ngừng lại, Hailey vội túm cánh tay cậu muốn kéo cậu đi. Lăng Sầm lập tức phản ứng, loại tin tức nhạy cảm này, trả lời thế nào cũng dễ bị cắt câu lấy nghĩa tạo scandal, vờ như không nghe nương theo Hailey bước tiếp, nhưng người hỏi vẫn không buông tha, lớn tiếng hỏi tiếp:

“Hai người đã chia tay rồi sao? Lúc trước tổng tài Pailipek đã tuyên bố đính hôn, ngài có cái nhìn thế nào về chuyện này?”

Lăng Sầm dừng bước, xoay người bước ngược về phía phóng viên đặt câu hỏi, tháo kính râm xuống, trầm giọng đáp: “Giữa tôi và Chris tiên sinh không nói đến vấn đề chia tay này vì tôi chỉ là người đại diện cho hệ liệt mới của Pailipek, không có bất cứ quan hệ cá nhân nào với ngài ấy. Về tin tức ngài ấy đính hôn tôi chân thành chúc phúc. Hơn nữa, ngài ấy cũng không phải là loại hình tôi thích. Cám ơn.” Nghiêm túc đáp xong tất cả vấn đề rồi lập tức mang kính râm. Lúc này xe huyền phù cũng đã đến, Lăng Sầm cùng Hailey chui vào ngay.

“Lăng ca, anh trả lời cái này làm gì?” Hailey lên xe liền bắt đầu theo dõi hướng dư luận về bộ phim và Lăng Sầm, xử lý xong mới quay sang hỏi. Loại việc này tốt nhất là không trả lời.

Lăng Sầm tháo kính râm, nhìn xe huyền phu đang đi lòng vòng để cắt đuôi phóng viên, lười biếng đáp: “Nhóc à, đợi khi nào em kết hôn em sẽ hiểu được vấn đề này.” Lập trường về người yêu là phải luôn rõ ràng, đây là phạm trù trăm lợi không hại.

“……” Hailey bị thồn cẩu lương ngậm miệng không nói nổi nữa, sao đang nói chuyện công việc mà cũng bẻ lái qua hôn nhân được ngay vậy. Hừ, cô cũng là người có đối tượng, không thèm chấp nhặt mấy người yêu nhau, nhớ tới Carl tâm tình cũng không tệ.

“Tình huống trên Tinh Võng thế nào rồi?”

“Cũng tạm ổn, đều là tin tức chính thức về buổi họp báo.”

“Ừm.” Lăng Sầm gật gật đầu. “Em về chuẩn bị cho phòng làm việc mới của chúng ta đi. Hôm nay chỉ là bước đầu, nhiệt khí tuyên truyền cũng phải đợi thêm vài buổi nữa.” Khi đó các đoạn phim ngắn đặc sắc, cả vài cảnh hậu trường hot cũng sẽ từ từ thả ra, mỗi tuần sẽ xào nhiệt độ cho tới khi chính thức chiếu phim. Việc cần làm của Lăng Sầm bây giờ đi cùng đoàn luật sư đến Hòa Thịnh bàn bạc việc hủy hợp đồng, tranh thủ giải quyết xong việc này trước khi [Thiên lý chi ngoại] lên sóng.

“Dạ vâng.” Hailey mấy ngày nay cũng đã thảo luận rất nhiều lần với Lăng Sầm về vấn đề này, Lăng Sầm chỉ cần nói tới đây cô cũng đã hiểu. “Lăng ca, còn chương trình thực tế kia…” Đây là chương trình sáng nay Trần Lị gửi qua, ấn đầu bắt Lăng Sầm phải tham gia. Đây là một gameshow cho chính Hòa Thịnh đầu tư, định ra Omega khách mời tham gia kỳ này là Lăng Sầm và Đỗ Nhược, khẳng định lại muốn đem điểm nào đó của Lăng ca ra cho Đỗ Nhược đạp lên.

“Đẩy đi.” Lăng Sầm đang nhắn tin báo cho Lục Kiêu cậu sắp về, không buồn ngẩng đầu đáp. Cậu đã chuẩn bị rời khỏi Hòa Thịnh, chả có lý do gì lại vì Hòa Thịnh may thêm áo cưới.

“Vâng.” Hailey hưng phấn, nghĩ đến việc không cần nhìn thấy Trần Lị giả trân dối trá đầy mặt là thấy vui rồi.

“Từ từ…” Lăng Sầm đột nhiên nhớ đến điều gì, liên hệ với người bên đoàn luật sư, hỏi thăm lịch trình dự kiến của những ngày tiếp, không biết sao chuyện quan trọng vậy mà cậu có thể quên, mấy ngày nay cậu có chút quên trước quên sau, tư duy trì trệ hẳn, chả lẽ ở bên Lục Kiêu lâu đâm ra trở nên u mê quá??? Cũng may, đoàn luật sự rất chuyên nghiệp, gửi ngay lịch trình sang.

“Bọn họ nắm chắc không anh?” Hailey ghé đầu sang nhìn ké, có hơi bất an. Cô chưa bao giờ thấy chuyện tranh cãi hủy hợp đồng của nghệ sĩ nào có thể giải quyết trong vòng một tháng, có những vụ dây dưa đến tận cả năm cũng không xong. Trong thời gian đó, công việc mới không thể nhận, lại còn có nguy cơ danh tiếng bị bôi đen. Khi quyết định cùng Lăng Sầm rời đi, điều cô lo lắng nhất chính là vấn đề này. Thế mà lịch trình đoàn luật sư sắp xếp chỉ dự tính hoàn tất trong chưa tới một tháng, này cũng quá lý tưởng rồi.

Lăng Sầm cẩn thận xem toàn lịch trình, tầm mắt dừng ở chú thích cuối trang, trầm ngâm suy nghĩ một lúc nói: “Gameshow đó thôi cứ nhận đi, ngày mai đúng không?”

Ghi chú nhắc nhở Lăng Sầm trước khi hai bên đàm phán, không nên quá gay gắt với Hòa Thịnh, đoàn luật sư muốn đứng trên tư thế chính diện để đàm phán, không cho Hòa Thịnh có bất cứ cơ hội bắt lỗi nào để lợi dụng.

“Dạ đúng, là ngày mai.” Hailey xem lại lịch trình công tác, do dự có nên khuyên Lăng Sầm từ chối hay không, biết rõ nhóm Đỗ Nhược muốn dẫm mình mà còn phải vác mặt qua cho dẫm.

Lăng Sầm trấn an: “Một lần cuối cùng, sau đó chúng ta tốc chiến tốc thắng.” Dù gì cũng là khách mời, thời lượng xuất hiện cũng không quá nửa tiếng, cũng không có bao nhiêu cơ hội để mà dẫm đạp. Lăng Sầm phục tùng công ty an bài, không muốn làm căng quá đáng dẫn đến chó cùng rứt dậu. Chờ đoàn luật sư làm việc xong, cậu và Hòa Thịnh sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.

……….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK