• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc anh chậm rãi tiến bào, Vu Duyệt có chút không thích ứng kịp, ngón tay sắc nhọn cào một đường dài trên cổ anh, Nguỵ Trì Vũ chống hai tay chống giường, gậy thịt thô to nhẹ nhàng sáp nhập, bị cô cào đau đớn rên lên một tiếng.
Hai chân Vu Duyệt bị anh cầm lấy gác lên vai, bắt đầu ra vào với tốc độ cực đại. Tiếng rên dần dần không thể kiềm chế, bật ra từng tiếng yêu kiều.
Trong phòng tối tăm chỉ lờ mờ nhìn thấy hình dáng nhau, chỉ nghe tiếng rên như mèo nhỏ của Vu Duyệt, tiếng dỗ dành của Nguỵ Trì Vũ cùng tiếng cơ thể va đập nhau mạnh mẽ.
Tối hôm nay vì làm trong lúc trạng thái xúc động nên Nguỵ Trì Vũ vừa vào được một lát cô đã cao trào, từng dòng nước trong suốt theo từng động tác ra vào của gậy thịt mà chảy ra ướt hết cả vùng ga giường dưới thân hai người.
Nguỵ Trì Vũ ghé sát mặt cô, hôn thật sâu, Vu Duyệt chiều theo ý anh, vươn lưỡi ra tuỳ ý anh ngậm mút. Lúc cao trào, khoái cảm ập đến khiến cơ thể cô run mạnh, tiểu huyệt co thắt lại từng hồi, siết chặt lấy gậy thit khiến nan thiếu chút nữa cũng bắn ra theo.
Từng biểu vảm trên gương mặt cô đều bị anh thu hết vào mắt, đầu lưỡi cô trong miệng anh bị anh biến thành miếng kẹo ngọt, ra sức mút lấy hết ngọt ngào.
Lúc Vu Duyệt cao trào lần thứ hai, Nguỵ Trì Vũ rút gậy thịt ra, để dòng nước từ trong cơ thể cô tuôn ra ào ạt, anh bỗng nhiên cúi người, ghé sát xuống hoa huyệt của cô, dùng chóp mũi đẩy nhẹ, sau đó là dùng đầu lưỡi để khiến cô biết rõ thế nào là "dục tiên dục tử".
Vu Duyệt hai tay nắm chặt lấy ga giường, cơ thể uốn thành hình vòng cung, hai bờ mông bị anh nâng lên, nơi đó áp sát mặt anh, cô rên đến khản giọng, bụng dưới không ngừng thắt lại.
Nguỵ Trì Vũ liếm nhẹ hai cánh hoa của cô, nhìn cô phóng túng, anh cầm tay vuốt ve gậy thịt vẫn đang cương cứng dưới thân mình, cắn nhẹ vào một bên âm môi cô rồi lật người cô lại, đặt quy đầu trước cửa tiểu huyệt ướt đẫm của cô, "phụt" một tiếng, tiến vào.
Vu Duyệt chống hai tay lên giường, cảm nhận rõ nụ hôn anh tơi dày đặc trên tấm lưng trần, nghe thấy anh thì thầm bên tai cô, liên tục Thì thầm bên tai cô rằng "bảo bối, em khiến anh phát điên..." "Baby, my baby..."
Dần dần, Nguỵ Trì Vũ đã không thể kiến soát được lực đạo của mình, hai bờ mông cô bị anh bóp chặt đến in hằn dấu tay, thỉnh thoảng lại bị anh vỗ mạnh mà mỗi lần như thế, cô chỉ biết rên lên những tiếng mất hồn.
Vu Duyệt bị anh thúc mạnh đến mức bị đẩy đến bên mép giường, rất nhanh đã bị anh nắm lấy eo cô kéo về. Nhưng lần này là cô quỳ trên giường, anh đứng dưới giường. Chiều cao phù hợp khiến tốc độ của anh đạt đến cực đại. Vu Duyệt lên cao trào hết lần này đến lần khác cho đến lúc lụi xơ trên giường, chỉ còn cái mông vểnh lên để mặc anh hành hạ.
Không biết qua bao lâu, Nguỵ Trì Vũ mới thúc mạnh một cái, tinh dịch đặc sệt phun ra bắn hết lên lưng cô. Ngay sau đó là cơ thể đè lên từ phía sau. vu Duyệt mệt đến nỗi không buồn nhấc mắt, chỉ biết nắm lấy tay anh vuốt ve từng đốt gương gầy.
------------------------------
Vu Duyệt nằm trong lòng anh, Nguỵ Trì Vũ vỗ nhè nhẹ trên lưng cô, hai người câu được câu không nói chuyện phiếm.
Cô vẫn đang do dự không biết có nên kể cho anh về chuyện lúc chiều cô đi gặp mẹ anh không. Lại nghĩ nghĩ, cô quyết định để hôm khác, hôm nay kể xong sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng đang vui của anh.
Nguỵ Trì Vũ hỏi cô,
"Chiều hôm nay đã làm gì vậy?"
Vu Duyệt thản nhiên trả lời,
"Em ngủ ở kí túc xá, đột nhiên muốn gặp anh nên mới đến đây thôi."
Nguỵ Trì Vũ miết nhẹ lên gáy cô,
"Vậy hả?"
Vu Duyệt "ừm" một tiếng, dụi dụi vào lòng anh, vùi người vào trong chăn, lười biếng nói,
"Ngủ thôi anh."
Nguỵ Trì Vũ cười cười,
"Anh mới ngủ dậy, vẫn chưa buồn ngủ, sao em nói em mới ngủ dậy?"
Vu Duyệt giật mình thon thót, rất nhanh liền đổi hướng suy nghĩ của anh,
"Đồ lưu manh, còn hỏi là tại sao nữa à?"
Nguỵ Trì Vũ hôn lên môi cô,
"Đồ lưu manh thật sao? Lúc nãy ai là người đề nghị trước? Chẳng phải là con mèo nhỏ nào đó sao?"
Vu Duyệt biết mình không bao giờ thắng anh khi hai người tranh luận bất kể chủ đề nào. Cô đỏ mặt nhắm mắt, nhéo thắt lưng anh một cái rồi đi ngủ.
Lúc Vu Duyệt tỉnh lại, Nguỵ Trì Vũ vẫn đang ngủ, cô tiện tay với lấy điện thoại anh xem giờ, bỗng trên màn hình hiện lên tin nhắn vài tiếng trước.
"Vũ."
Một từ duy nhất, đến từ số máy chưa được anh đặt tên. Số người gọi tên anh một cách thân mật, đặc biệt như thế trong trí nhớ của cô chỉ có một người.
Vu Duyệt nhíu mày nhập mật mã, mật mã điện thoại Nguỵ Trì Vũ là ngày sinh của cô, giữa hai người chưa bao giờ có một bí mật.
Lịch sử tin nhắn trước đó trống không. Lúc định thoát ra thì cô bỗng vô tình nhìn thấy dòng tin nhắn cũ từ số máy được lưu là "mẹ" phía dưới.
Vu Duyệt chưa bao giờ nghĩ sẽ lục lọi sự riêng tư tối thiểu của anh như thế này, chỉ là trải qua nhiều sự việc trong mấy ngày nay, cô vẫn quyết tâm nhấn vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK