“Không phải như…”
“Đúng vậy!” Tô Ngọc Cầm chưa kịp nói Dương Kỳ đã cắt lời. Tô Ngọc Cầm khó hiểu không biết Dương Kỳ định làm gì. Hai người hai mắt đối diện nhau không nói gì.
Một lúc lâu, Tống Nhu cũng lấy lại tinh thần. Vốn dĩ ban đầu chị định phủ nhận bởi quan hệ của Dương Kỳ và Tô Ngọc Cầm tuy tốt nhưng cũng k thân thiết đến vậy nhưng hiện tại chị không dám chắc. Vì vậy chị chỉ có thể bình tĩnh trở lại cùng với hai người nói chuyện cẩn thận lại.
“Rốt cuộc mối quan hệ của hai đứa là như thế nào? Chuyện này hai đứa muốn giải quyết như thế nào?”
“Em muốn công khai!” Dương Kỳ rời mắt khỏi Tô Ngọc Cầm nhìn về phía Tống Nhu nói. Ánh mắt mang theo sự kiên định cùng chút mong chờ.
“Công khai?” Tống Nhu đưa mắt nhìn về phía Tô Ngọc Cầm, dù sao đi chăng nữa chị vẫn là quản lý của Ngọc Cầm. Chị vẫn mong giải quyết mọi chuyện theo hướng có lợi cho Ngọc Cầm.
“Em thấy thế nào?” Việc đến nước này sao Tống Nhu còn không hiểu hai người có mối quan hệ như thế nào. Dù sao chị cũng cùng Tô Ngọc Cầm đi đến tận bây giờ. Chị hiểu rất rõ nếu công khai mối quan hệ này thì cả hai đều sẽ bất lợi. Hơn thế nữa rất nhiều người sẽ cho rằng Tô Ngọc Cầm muốn lợi dụng Dương Kỳ để leo lên vì thế chị có chút không muốn công bố.
“Chuyện này…” Tô Ngọc Cầm đưa mắt nhìn về phía Dương Kỳ, vừa hay lại đụng phải ánh mắt chăm chú của anh cô liền có chút buồn cười. Cô hiểu ý của chị Tống Nhu, Dương Kỳ có lẽ cũng hiểu nên mới dùng ánh mắt là lạ như vậy nhìn cô. Lúc này, Dương Kỳ thực sự không khác một đứa trẻ là bao.
“Anh muốn công khai!” Dù sao tình cảm của hai người cũng đã xác định rõ ràng, tuy rằng hai bên gia đình chưa gặp mặt nhưng cô vẫn muốn thử một lần xem sao!
“Đúng!” Anh gật đầu, được công khai mối quan hệ với cô là điều mà anh luôn mong muốn. Đây chính là điều mà anh muốn làm nhất ở kiếp này. Nó giống như khẳng định cô thuộc về anh.
“Không sợ bị mắng?” Tô Ngọc Cầm hỏi. Chuyện này bị lộ ra nhất định sẽ khiến nhiều người bị sốc, đặc biệt là những fan hâm mộ của Dương Kỳ. Cô từng thấy trên weibo rằng nếu ai làm người yêu Dương Kỳ thì nhất định phải qua ải của bọn họ.
“Không sợ!” Anh đáp
“Vậy được!” Tô Ngọc Cầm nhìn anh trong chốc lát rồi nói.
“Thật!” Dương Kỳ giống như không tin vào tai mình hỏi lại.
Cô cười khẽ, sau đó giả bộ nói: “Nếu không muốn thì thôi!”
“Không! Không!” Anh giống như sợ cô đổi ý vội vàng nói.
“Chị Ngọc Cầm, em muốn công khai ạ!” Tô Ngọc Cầm mỉm cười nhìn Tống Nhu, cô biết chuyện này chị ấy sẽ không phải đối nhưng mà cô
Dương Kỳ gần như trong chớp mắt chọn tấm ảnh mà anh yêu thích nhất đăng lên Weibo với dòng caption “Tôi đã từng nói với mọi người rằng, nếu tôi có người yêu tôi sẽ nói với mọi người. Vì vậy hôm nay, nhân ngày cô ấy đồng ý làm bạn gái của tôi. Tôi muốn nói với tất cả mọi người rằng cô ấy là người tôi muốn nắm tay đến cuối đời!”
Tô Ngọc Cầm cùng lúc đó cũng chia sẻ lại bài viết với câu nói “Cảm ơn và chúc chúng ta luôn hạnh phúc nhé!”
Tin này vừa lên dưới weibo của Dương Kỳ và Tô Ngọc Cầm nhanh chóng có hàng ngàn lượt yêu thích cùng bình luận. Đồng thời trên mạng xuất hiện rất nhiều ý kiến trái chiều về chuyện hai người công khai. Rất nhiều người đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên đa phần đều là ủng hộ.
Lâm Thạch nhìn thấy vô cùng tức giận, không biết sao hắn lại có cảm thấy bị cắm sừng. Vừa biết Hứa Y Y ra tù, hắn liền hẹn gặp cô ta.
Danh Sách Chương: