• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không xông rồi!

Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Tần Thủy hiện tại.

Khi Ninh Tiểu Vũ đến tìm cô ta, cô chỉ làm muốn lợi dụng lần này để cho Ninh Tiểu Vũ một bài học. Tuy Lâm Thiển đã tuyệt giao với cô ta nhưng dù gì bọn họ đã chơi thân với nhau từ nhỏ, sao có thể nói cắt đứt là cắt đứt được chứ?

Nhưng cô không ngờ mọi chuyện lại đi đến nước này.

Hiện tại, bên nào thua cô cũng đều không muốn. Cô không muốn đắc tội với ai ở đây cả.

"Thiển Thiển, dù gì cũng chỉ là một trò chơi, cậu đưa ra yêu cầu như vậy có phải là hơi quá đáng rồi không?" Tần Thủy nắm lấy tay của Lâm Thiển, nhíu mày nói.

Lâm Thiển một lần nữa hất tay cô ta ra, thản nhiên nói:" Chẳng qua chỉ là một trò chơi thôi mà, Tần tiểu thư không cần căng thẳng vậy chứ?"

Phí Hân im lặng nãy giờ cũng lên tiếng:" Người trong cuộc cũng đã đồng ý, cô như vậy là không xem bọn họ ra gì sao?"

Mắt thấy ai cũng nhìn về phía mình, Tần Thủy chỉ đành phải đứng một bên quan sát.

Những người này muốn đấu rượu với Lâm Thiển quả thật là tự tìm đường chết, bản lĩnh này của cô chính là được di truyền từ cha mẹ ruột của cô đấy.

Gia đình cô kiếp trước cha mẹ cô chính là ngàn ly không say, cô và đứa em song sinh kia đều thừa hưởng đều này, nhưng còn Lâm Chí anh trai của cô lại là một ly đã gục.

Nếu như nói lúc nãy Ninh Tiểu Vũ so đấu rượu chỉ ở mức sôi nổi thì lần này bầu không khí đã được đưa lên đến cao trào.

Cứ mỗi người một ly, đến khi được nữa bình thứ hai thì tên Từ Đạt kia đã gục.

"Lúc nãy Từ Đạt đã đấu với Ninh Tiểu Vũ hết một lần, nên lần này người đẹp à, em thắng không được đẹp cho lắm!." Một tên trong số đó vừa lên tiếng, những tên khác cũng cùng phụ họa theo.

"Vậy các người cứ lên hết đi, chị đây một mình chấp hết các người." Lâm Thiển cười ngạo một tiếng nói.

Kết quả là từng tên một ngã xuống, Phí Hân ở bên cạnh còn không quên nhắc nhở bên thua thực hiện vụ cá cược nữa chứ.

Tần Thủy nghe vậy vội lên ngăn cản:" Thiển Thiển, chỉ là chơi cho vui thôi, không cần phải làm lớn chuyện như vậy đâu! Chẳng phải cậu thích anh họ mình sao, mình đã nghĩ cách giúp cậu rồi, chỉ cần cậu quan hệ với anh ấy sao đó nhờ lấy thế lực của Lâm gia ra ép buộc thì mối hôn sự này..."

"Tần Thủy, cô là đang bị mù hay là bị ngu vậy hả? Thường Hạo rõ ràng không thích tôi thì mắc gì tôi phải bám lấy anh ta không buôn? Cô tưởng con trai ưu tú trên đời này chết hết rồi sao? Chỉ còn lại một mình anh họ của cô à?" Sao khi out hết mấy bình rượu thì toàn thân Lâm Thiển như có gắn thuốc nổ vậy, chỉ cần một mồi lửa nhỏ cũng đã đủ kích nổ tan xác, mà những lời Tần Thủy nói chính là mồi lửa đó.

" Lâm gia cũng có thể diện cùng tôn nghiêm của mình. Lâm Thiển tôi ghét nhất là những hành vi bỉ ỏi hạ lưu, mà Tần tiểu thư lại hết lần này đến lần khác xúi giục tôi làm ra những hành vi đê hèn này là muốn làm xấu mặt tôi hay là muốn tát vào mặt của Lâm gia đây hả?" Càng nói, giọng của Lâm Thiển dần lạnh đi vài phần.

Từ lúc gặp mặt cho đến bây giờ, Lâm Thiển đều kêu Tần Thủy là Tần tiểu thư, dùng giọng điệu rất chăm chọc để nói, nhưng rất tiếc cô ta lại không nhận ra.

"Không, không phải vậy. Thiển Thiển mình không có ý đó, cậu hiểu lầm mình rồi, cậu nghe..."

" Thôi thôi, bớt diễn đi, nghe cô nói thêm một câu là lại thêm nhứt đầu, với lại Thường Hạo là cái thá gì? Kết hôn với tôi à? Hắn ta không đủ tư cách." Lâm Thiển không thèm để ý đến cô ta nữa mà lấy điện thoại ra gọi cho giám đốc ở đây nói là sao này ngoài cô ra thì cho dù là bất cứ ai cũng không được dùng thẻ hội viên của cô.

Lúc trước nguyên thân có cho Tần Thủy không ít thẻ hội viên ở Tư Mộng này, bây giờ cũng nên lấy lại rồi.

Phí Hân đứng một bên nghe mà sướng cả lỗ tai, cô sớm đã thành công dùng biện pháp mạnh để bắt đám con trai kia thực hiện vụ cá cược lúc nãy, sao đó cùng Lâm Thiển dìu Ninh Tiểu Vũ lên, ba người cứ thế rời đi.

Để lại Tần Thủy đứng đơ ra đó chưa kịp phản ứng, cô nhìn lại trong phòng thấy một đám con trai ở trần đang ôm nhau thì không nhịn được tự hỏi:

Vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì?

......

Cái câu ngàn ly không say này không biết với người khác như thế nào chứ đối với Lâm Thiển còn phải tùy thuộc vào là ly lớn hay ly nhỏ nữa.

Lúc nãy gọi hơn mười bình rượu thì đã vào bụng Lâm Thiển hết bốn bình rồi, cộng thêm một phần bị ảnh hưởng tố chất của thân thể này, nên giờ cô quả thật không được tỉnh táo, hiện tại người cô như đang bốc hỏa vậy, nóng, vừa nhức đầu vừa chống mặt, bước đi liêu xiêu.

Bước ra khỏi phòng 402 không lâu Lâm Thiển đã bảo muốn đi vệ sinh nên Phí Hân đành phải chật vật một mình đem con heo ngủ như chết kia ra xe chờ trước.

Tư Mộng tổng cộng có năm tần lầu, nhưng chỉ có tầng một là luôn mở nhạc và cũng là tầng náo nhiệt nhất, khác hoàn toàn với không khí lạnh lẽo ở trên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK