Mục lục
Lạn Kha Kì Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa

Biên: Thương Khung Chi Chủ

***

Lúc này Đỗ Trường Sinh còn đang muốn tránh mặt Ứng Nhược Ly. Chỉ là nàng thấy Kế Duyên bước sang một bên nên đã rẽ sóng bước lên bờ, mỉm cười hỏi thăm Đỗ Trường Sinh trước.

"Vị Quốc sư Đại Trinh này thật là có lắm thủ đoạn. Vậy mà có thể nhờ Kế thúc thúc đứng ra nói chuyện với ta. Hoàng đế của Đại Trinh các ngươi cũng chưa có thể diện đến mức đó đâu!"

Cái ót của Đỗ Trường Sinh đã toát mồ hôi. Lão vội vàng xoay người khom lưng với Ứng Nhược Ly.

"Ứng nương nương sao lại nói vậy? Đỗ mỗ tuyệt đối không có ý này, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến quyết định của Kế tiên sinh. Ứng nương nương làm việc dĩ nhiên sẽ công bằng rồi. Tiêu Lăng kia đơn thuần là gieo gió gặt bão mà thôi!"

Ứng Nhược Ly bình tĩnh nhìn Đỗ Trường Sinh một hồi, sau đó mới "Ừ" một tiếng, xem như không có ý định để ý tới chuyện của lão ta nữa. Nàng đi đến bên bàn cờ, nhìn Kế Duyên chơi cờ.

Trên bàn của Kế Duyên xếp đầy quân cờ. Hắn ngồi trên mặt đất, chăm chú nhìn ván đấu chưa xong lúc trước. Ứng Nhược Ly đi tới bên cạnh, cũng không thèm để ý váy áo đang buông thõng xuống đất, rồi ngồi xổm xuống một bên.

"Kế thúc thúc, Đỗ Trường Sinh kia có quan hệ gì với người vậy ạ?"

"Người này cũng được xem là một diệu nhân. Chúng ta chỉ quen biết sơ mà thôi. Nhưng với tư cách là Quốc sư của Đại Trinh thì người này vẫn khá quan trọng đối với tình hình chung của nhân đạo Đại Trinh."

Ứng Nhược Ly khẽ "A" một tiếng. Nàng vẫn ngồi bên cạnh bàn cờ, quay đầu nhìn về phía lão Quy đang ở trong nước. Có lẽ mối quan hệ giữa Kế thúc thúc nhà mình và Đỗ Trường Sinh không quá thân cận, nhưng với lão Quy thì chắc chắn không giống vậy. Lúc nàng vừa về tới thì có nghe nói rằng lão Quy cầm theo pháp lệnh của Kế thúc thúc đi thẳng một đường từ Xuân Huệ phủ tới đây.

Ở bên kia, thấy Ứng Nhược Ly rời đi, Đỗ Trường Sinh mạnh mẽ thở ra một hơi. Ánh mắt lão nhìn sang lão Quy bên cạnh. Tuy yêu thể của lão Quy rất to lớn nhưng vẻ mặt lại hiền lành, chắc hẳn cũng rất dễ nói chuyện đây.

Đầu tiên, Đỗ Trường Sinh lại một lần nữa thi lễ với lão Quy, sau đó mới thong thả lên tiếng.

"Ô đạo hữu, dù sao Tiêu gia cũng là trọng thần trong triều ở Đại Trinh. Đỗ mỗ biết giữa các ngươi có ân oán rất sâu, nhưng oan có đầu nợ có chủ. Hậu nhân của Tiêu gia không thể hoàn toàn đại biểu cho Tiêu Tĩnh. Ách, đường nhiên, nhất định là phải chịu tội... Ách... Không biết Ô đạo hữu muốn như thế nào?"

Đỗ Trường Sinh có chút khó khăn. Dù sao lão cũng là Quốc sư, không thể nói rằng tốt nhất là lão Quy nên giết hết Tiêu gia được. Sau khi nói một thôi một hồi, Đỗ Trường Sinh hỏi luôn lão Quy muốn như thế nào.

"Ha ha ha ha..."

Lão Quy nở nụ cười, nhìn thoáng qua Kế Duyên và Long Nữ ở bên kia. Lúc này lão Quy mới nói.

"Chức trách của Đỗ Quốc sư mà. Khi có yêu vật muốn xuống tay với trọng thần của Đại Trinh, ngươi không thể không lội vũng nước đục này, cũng là khó ngươi rồi."

"Thì vậy, à, ách..."

Đỗ Trường Sinh thuận miệng tiếp một câu, sau đó chỉ có thể xấu hổ cười cười. Lão Quy quay đầu rùa nhìn về phía dòng sông Thông Thiên giang mênh mông, nhìn thật lâu mới cảm khái nói.

"Có đôi khi chỉ là một thoáng kinh hồng, sẽ cảm thấy dòng Thông Thiên giang và Xuân Mộc giang có chỗ giống nhau. Dòng nước cuồn cuộn chảy xuôi, hòa vào biển lớn rồi không còn thấy nữa...."

Lão Quy xoay lại nhìn Đỗ Trường Sinh, ánh mắt còn giống người hơn đại đa số những người mà Đỗ Trường Sinh từng gặp.

"Lão Quy ta đã phí hoài mấy trăm năm. Bây giờ tu hành đã vào quỹ đạo, tương lai thành đạo cũng chưa chắc là không thể. Ngay cả Bạch Giang Thần của Xuân Mộc giang từng nói rằng mặc dù ta khốn khổ tu hành mấy trăm năm nhưng chờ đến khi đổi vận thì cũng đáng giá. Mà Tiêu Tĩnh kia đã hóa thành đất vàng, linh hồn cũng nhận đủ tra tấn mà diệt vong ở Âm Ti. Ô mỗ tất nhiên sẽ không bỏ gốc lấy ngọn, vì thù oán cũ mà trút giận quá độ, chôn vùi tiền đồ tu hành của bản thân."

Nghe vậy, Đỗ Trường Sinh khẽ thở phào. Yêu vật này vẫn là một kẻ hiểu lý lẽ. Đương nhiên chắc chắn cũng có một phần thể diện của Kế tiên sinh, dường như lão Quy đại nhân đại lượng sắp bỏ qua hoàn toàn cho Tiêu gia rồi. Nhưng câu nói tiếp theo của lão Quy làm cho tâm Đỗ Trường Sinh khẽ run rẩy.

"Nhưng Ô mỗ cho rằng, người nhà họ Tiêu chết hết thì càng tốt."

Không riêng gì Đỗ Trường Sinh bị hoảng sợ, ngay cả Kế Duyên đang muốn hạ cờ ở bên kia cũng dừng lại một chút. Ứng Nhược Ly nhìn thoáng qua Kế Duyên, rồi tầm mắt nàng chuyển đến trên người lão Quy, lại không thấy trên người lão xuất hiện lệ khí gì cả.

Lão Quy không đợi Đỗ Trường Sinh lên tiếng, đã tiếp tục nói thêm.

"Nếu như Tiêu Lăng đã không thể sinh con đẻ con, mà Ô mỗ thấy Tiêu Độ cũng không còn khả năng có con nữa rồi. Vậy thì chẳng bao nhiêu năm nữa, huyết mạch Tiêu gia sẽ chết hết, không cần lão Quy ta làm bẩn tay mình. Chẳng qua..."

Đỗ Trường Sinh nghe vậy thì lộ vẻ mừng rỡ, đang muốn nói chuyện nhưng lại bị một câu "Chẳng qua" làm cho cổ họng nghẹn cứng, không dám nói nữa. Dáng vẻ tươi cười cũng cứng đờ trên mặt.

'Quy gia gia à, người có thể nói hết một lần cho thống khoái không!'

"Chẳng qua ta muốn hai cha con Tiêu gia đến đây gặp ta, dập đầu ba trăm cái và đáp ứng một điều kiện của ta. Nếu không thì quỷ thần ở kinh đô cũng sẽ không cản được ta đâu!"

Những lời nói này lão Quy như chém đinh chặt sắt, còn có yêu khí mãnh liệt dâng lên, giống như kết thành một con cự quy gầm thét ở trên không trung, thanh thế vô cùng dọa người.

Ngay cả Kế Duyên cũng không biết lão Quy Ô Sùng đang hù dọa Đỗ Trường Sinh hay là nói thật nữa. Chỉ có thể nói rằng lời này của lão Quy tuyệt đối là sự thật.

Kế Duyên quay đầu nhìn lại, thấy Đỗ Trường Sinh hình như bị dọa sợ, cả nửa ngày mà không có phản ứng gì. Sau đó hắn nhẹ nhàng đặt quân cờ xuống bàn cờ.

"Đùng!!!"

Thanh âm hạ cờ thanh thúy nhưng không có ai có thể nghe thấy, chỉ có một mình Đỗ Trường Sinh có thể nghe rất rõ ràng. Lão thoáng giật mình tỉnh lại.

"Ách, Ô đạo hữu có thể khoan dung độ lượng như vậy, Đỗ mỗ xin bái phục. Thực không dám giấu diếm, nếu ở vị trí khác, Đỗ mỗ chắc chắn sẽ nghĩ hết biện pháp khiến Tiêu gia thảm đến không thể thảm hơn. Về yêu cầu của đạo hữu, Đỗ mỗ nhất định sẽ chuyển lời cho Tiêu gia. Cho dù bọn họ không dám đến, ta cũng phải bắt bọn họ tới!"

"Ha ha ha, Đỗ Quốc Sư nói quá lời rồi!"

Nghe vậy, lão Quy nở nụ cười. Lời này của Đỗ Trường Sinh nghe thật thoải mái.

...

Lúc đến đây, Kế Duyên dẫn Đỗ Trường Sinh tới, còn lúc trở về chỉ có một mình Đỗ Trường Sinh. Kế Duyên ngồi bên bờ sông không nhúc nhích, tiếp tục nghiên cứu bàn cờ này. Lão Quy lại một lần nữa lặn xuống đáy sông, nhưng cũng không bơi quá xa. Còn Long Nữ dứt khoát ngồi xuống đối diện Kế Duyên, nâng má chống bàn, ngẫu nhiên nhìn cờ, thỉnh thoảng ngắm dòng sông.

Trên bàn có thêm chén trà nhỏ và ấm trà, trong đó cũng có nước trà, nhưng cả Kế Duyên và Long Nữ đều không uống.

Ba người đều chờ ở đây, đợi Đỗ Trường Sinh mời người nhà Tiêu gia tới. Về việc bọn họ tới ngay, ngày hôm sau hay ngày thứ ba gì gì đó thì đối với đám người Kế Duyên đều không sao cả.

Chỉ là dù đám người Kế Duyên không vội nhưng Đỗ Trường Sinh lại không thể không vội được. Hiện giờ, lão đang thi pháp chạy đi, một bước cũng có thể đi thật xa, nhanh hơn khinh công của mấy tên võ giả bình thường khá nhiều. Mặc dù không có cảm giác Súc địa thành thốn nhưng tốc độ tuyệt đối nhanh hơn tuấn mã.

Đỗ Trường Sinh đi một đường không hề dừng lại, dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân đi tới trước cửa Tiêu phủ. Vệ sĩ thủ vệ chỉ thấy một quang ảnh nhanh như chớp đứng trước cửa phủ, thân ảnh của Đỗ Trường Sinh đã xuất hiện bên ngoài Tiêu phủ.

"Quốc sư đại nhân!"

Vài tên vệ sĩ nhận ra Đỗ Trường Sinh, lập tức vội vàng hành lễ. Mà Đỗ Trường Sinh chẳng còn tâm tư giải thích với mấy gã thủ vệ ở cửa, trực tiếp vừa đi vào trong vừa nói.

"Tiêu đại nhân và Tiêu công tử đang ở nhà đúng không? Đỗ mỗ muốn gặp họ ngay lập tức!"

"Dạ vâng, mời Quốc sư đi theo ta!"

Vệ sĩ cũng không dám ngăn cản. Một người dẫn Đỗ Trường Sinh đi vào bên trong, còn hai người khác đi trước một bước vào phủ báo tin cho Tiêu Độ.

Một khắc sau, tại khách đường Tiêu phủ, Tiêu Độ và Tiêu Lăng kinh hãi nghe Đỗ Trường Sinh thuật lại câu chuyện.

"Quốc sư, ngài nói là ngài vừa đấu pháp với yêu tà ư?"

"Đấu pháp cái gì mà đấu pháp. Đỗ mỗ đánh cược, vác mặt mo này đi cầu kiến Ứng nương nương của Thông Thiên giang. Ta vốn chỉ muốn hỏi chuyện thần phạt, không nghĩ tới còn có thể gặp được lão Quy có thù cũ với Tiêu gia các ngươi ở đó!"

Thanh âm của Tiêu Độ khàn khàn, nói.

"Quốc sư đã gặp yêu quái kia sao? Nó, nó không phải ở Xuân Mộc giang à, sao lại tới Thông Thiên giang rồi?"

"Hừ hừ, không chỉ đã đến Thông Thiên giang, mà mấy ngày trước ác mộng của các ngươi cũng do oán khí của lão Quy làm ra đó. Các ngươi là hậu nhân của Tiêu Tĩnh, bị nhân quả nghiệp lực trong huyêt mạch dây dưa, vì vậy mới bị ác nghiệp sinh ra ác mộng."

Dường như để tăng thêm sức thuyết phục, Đỗ Trường Sinh vừa nói xong, liền ngự thủy hóa sương mù ngưng kết thành quanh ảnh. Lão dùng ảo thuật tái hiện cảnh ở bờ sông, hiện ra thời điểm yêu khí của lão Quy bốc lên ngút trời.

"Ta muốn hai cha con Tiêu gia đến đây gặp ta, dập đầu ba trăm cái và đáp ứng một điều kiện của ta. Nếu không thì quỷ thần ở kinh đô cũng sẽ không cản được ta đâu!"

Tiếng gầm của lão Quy vang vọng khắp nơi. Cho dù chỉ là ảo giác nhưng vẫn cực kỳ đáng sợ như trước. Hai cha con Tiêu gia ngay cả thở cũng không dám thở.

"Quốc, Quốc sư, chuyện này phải làm sao cho phải đây..."

"Làm sao cho phải ư? Đây đã là vô cùng tốt rồi! Nếu Đỗ mỗ ở vị trí của lão Quy, chỉ bằng việc Tiêu gia các ngươi phạm phải nghiệp này, đánh cho các ngươi thần hình đều diệt cũng không quá đáng đâu. Bây giờ có thể nhờ Giang Thần nương nương bán cho ta chút mặt mũi đã là rất khó khăn rồi. Đỗ mỗ nói thế thôi. Nghe theo hay không tùy thuộc vào các ngươi."

Đỗ Trường Sinh nói hết lời, sau đó bưng một chén trà nhỏ trên bàn lên. Lão cũng không làm ra động tác nhã nhặn gì, uống ừng ực một hơi cạn chén. Rồi lão lại rót thêm nước trà, giống như căn bản không sợ bị phỏng, uống liên tù tì ba chén trà mới dừng lại.

"Quốc sư, nếu chúng ta không đi, ngài có cách nào khác?"

Tiêu Độ mới hỏi câu này, Đỗ Trường Sinh đã thở dài nói.

"Người ta thường nói lời hay cũng không thuyết phục được yêu quỷ. Trước kia Đỗ mỗ thi pháp trọng thương chưa lành, để làm đến cục diện như bây giờ, ta đã tận lực rồi."

"Thế nhưng nếu yêu quái kia lừa gạt thì sao, gạt chúng ta tới đó rồi thi triển tà pháp hạ sát thủ. Tiêu gia chẳng phải sẽ tuyệt hậu rồi sao?"

Tiêu Độ nói vậy làm cho Đỗ Trường Sinh cười nhạo một tiếng. Lão thầm nghĩ bây giờ không phải Tiêu gia các ngươi cũng tuyệt hậu rồi sao? Nhưng lời này không thể nói ra ngoài như vậy, chỉ là sau khi cười nhạo, lão tiếp tục lắc đầu nói.

"Tiêu đại nhân ơi, Tiêu đại nhân à, ngươi cũng quá đề cao Tiêu gia các ngươi rồi. Ngà hôm nay lão Quy kia đã tu hành thành công, được cao nhân làm pháp, xưa đâu bằng nay nữa. Lần này giải quyết xong mối thù cũ trong lòng chính là một khâu trọng yếu trong tu hành đấy. Đây cũng chính là cơ hội duy nhất của Tiêu gia. Nếu các ngươi làm hỏng chuyện này, ngươi thực sự cho rằng tường thành ở kinh đô có thể ngăn được yêu quái hay sao?"

Những lời này hơn phân nửa đều là suy đoán của Đỗ Trường Sinh, nhưng lão thật sự đoán trúng sự thật rồi. Hai cha con Tiêu gia nghe vậy thì nửa ngày vẫn không thể nói nên lời

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
S
Susan21 Tháng sáu, 2023 08:10
659…….::::::
S
Susan03 Tháng sáu, 2023 17:21
657……………..
CM
Công Minh27 Tháng năm, 2023 09:59
Cảm ơn bên bạn đã dịch bộ chuyện này.
S
Susan23 Tháng năm, 2023 07:29
655……………..
S
Susan18 Tháng năm, 2023 09:55
654…………
S
Susan10 Tháng năm, 2023 08:42
631…………..
CM
Công Minh25 Tháng ba, 2023 15:10
Ra thêm đi ad ơi.
CM
Công Minh24 Tháng ba, 2023 10:08
Mong bên dịch vẫn ra đều.
SN
Susan Nguyễn13 Tháng chín, 2022 23:12
Het chuơng 611
SN
Susan Nguyễn06 Tháng chín, 2022 11:29
Hết chuong 609
SN
Susan Nguyễn04 Tháng chín, 2022 02:46
Hết chuơng 608
SN
Susan Nguyễn16 Tháng tám, 2022 13:54
Hết chuong 605
SN
Susan Nguyễn12 Tháng tám, 2022 12:44
Hết chuơng 604
SN
Susan Nguyễn10 Tháng tám, 2022 09:20
Hết chuơng 603
SN
Susan Nguyễn07 Tháng tám, 2022 00:33
Hết chuơng 602
SN
Susan Nguyễn07 Tháng tám, 2022 00:33
Hết chuơng 601
SN
Susan Nguyễn03 Tháng tám, 2022 10:55
Hết chuơng 600
SN
Susan Nguyễn02 Tháng tám, 2022 13:11
Hết chuơng 599
SN
Susan Nguyễn30 Tháng bảy, 2022 14:09
Hết chuơng 597
HN
hau nguyen30 Tháng bảy, 2022 02:01
truyện rất hay ủng hộ dịch giả
SN
Susan Nguyễn30 Tháng bảy, 2022 00:51
Hết chuơng 596
SN
Susan Nguyễn29 Tháng bảy, 2022 01:21
Hết chuơng 595
SN
Susan Nguyễn28 Tháng bảy, 2022 00:20
Hết chuơng 594
SN
Susan Nguyễn26 Tháng bảy, 2022 06:04
Hết chuơng 593
SN
Susan Nguyễn25 Tháng bảy, 2022 04:02
Hết chuơng 592
BÌNH LUẬN FACEBOOK