Mục lục
Lạn Kha Kì Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên ngoài, Cự Kình Tướng Quân nghe thấy cũng rất vui mừng. Vốn tưởng rằng Long Nữ đến, không nghĩ tới Long Quân cũng muốn đến đây, như vậy lại càng không cần phải sợ nữa.

Vì vậy, Cự Kình Tướng Quân há mồm phun tên tinh quái nãy giờ vẫn được nó ngậm trong miệng ra, trượt thẳng đến bên cạnh Kế Duyên.

Long mẫu nhíu mày nhìn Cự Kình.

"Ai vậy?"

"Bẩm Quân Mẫu, đây là thủ hạ của tên Ác Giao kia, lén lút bao vây bên ngoài Long Nham Đảo. Ngoại trừ tên này ra, mấy đứa khác đều bị ta nuốt hết rồi!"

"Vậy sao ngươi không ăn nó luôn đi?"

Ứng Nhược Ly cười nói.

"Mẫu thân yên tâm. Con gái cố ý lưu tên này lại, để gã dẫn chúng ta đến hang ổ của bọn chúng, vừa vặn có thể tru sát tên Ác Giao kia! Mẫu thân có biết Ác Giao kia có người thân hay đồng bọn nào bên người không ạ?"

Long mẫu suy nghĩ một chút.

"Năm xưa ta gặp tên kia, bên cạnh không thấy có yêu vật lợi hại nào. Mấy năm trước nghe nói gã cũng dò la một hồi, sau đó mới bắt đầu quấn lấy ta, thậm chí còn ăn một vài người hầu ở bên ngoài Thủy phủ của ta. Cũng không biết gã thăm dò được ta ở Long Nham Đảo từ lúc nào."

Cự Kình Tướng Quân ở bên ngoài cũng nói phụ họa.

"Cái tên Giao Long vảy tạp kia đến từ Hoang Hải thì có thể có căn cơ gì chứ? Xem như gã kết giao với vài bằng hữu thì cũng chỉ là bạn rượu mà thôi. Lúc gã còn sống thì cho chút mặt mũi, nếu chết đi rồi thì có người nào tiếc hận? Cho dù có người cùng đến từ Hoang Hải, nhưng với trạng thái của Man Hoang bên kia lại càng không có người nào để ý nữa rồi, hơn nữa..."

"Nếu có thể đưa thân phận của Long Quân ra, hừ hừ, Tứ Hải Chân Long ai mà không biết, ai mà không cho Long Quân vài phần thể diện? Đến lúc đó, liệu trong Thủy tộc còn ai giúp đỡ gã nữa?"

Lời này cũng có chút đạo lý, nhưng Long mẫu cực kỳ không thích. Ứng Nhược Ly nhanh chóng đổi chủ đề.

"Được rồi, được rồi. Trước tiên cứ xử lý tên Giao Long vảy tạp kia rồi hẵng nói. Kế thúc thúc, chúng ta ép hỏi tên này như thế nào cho thích hợp đây ạ?"

Kế Duyên ngẫm nghĩ rồi nói.

"Chỉ cần thả nó ra, tự nó sẽ dẫn chúng ta đi."

Nói đến đây, Kế Duyên trực tiếp xách tên yêu quái trên mặt đất, rồi bất thình lình ném ra ngoài, dùng sức nhẹ nhàng đẩy đi, để lại một dấu vết kéo lê trong nước. Tên tinh quái ấy bay một mạch ra khỏi Long Nham Đảo.

Dường như lúc ném đi còn có thủ đoạn nào đấy, nên chẳng mấy chốc sau, yêu quái đã tỉnh lại.

Nó nhìn xung quanh một lát, phát hiện ra đám huynh đệ bên cạnh đã biến mất. Nó lại nhìn Long Nham Đảo bên kia, có một đầu cá voi lớn thỉnh thoảng quẫy đuôi. Thế là tên yêu quái tưởng rằng vừa rồi nó bị đánh ngất, và không có người nào quản nữa.

'Ai ôi!!! Phải nhanh chóng báo tin cho Hoa Long Hầu lão gia mới được!'

Tên tinh quái thuộc họ cá này run rẩy một hồi, lập tức kịp phản ứng mà bỏ chạy. Nó tranh thủ thời gian bơi vọt rồi lại cưỡi nước, trực tiếp chạy về hướng Tây ở dưới đáy biển.

Đợi nó rời đi một lát, Kế Duyên và Long Nữ mới cùng nhau đuổi theo. Long mẫu có chút do dự, cuối cùng cũng đi chung. Cự Kình Tướng Quân vẫn chở bọn hắn như cũ, chỉ khác là lần này Long Nữ thi pháp ẩn giấu hành tung.

Ở một rãnh biển cách đó khoảng chừng chín trăm dặm dưới đáy biển, có một tòa Thủy phủ được xây dựng từ các loại nham thạch, san hô; tuy khá thô ráp nhưng cũng ra hình ra dạng lắm.

Tốc độ bơi của tên tinh quái kia không bằng Cự Kình Tướng Quân, đi được chín trăm dặm cũng hơn nửa ngày mới đến.

Lúc này, ở một nơi có thể miễn cưỡng được xem là chánh điện, trên ghế chủ tọa có hai người. Một người là nam tử mặc trường bào màu lục, đỉnh đầu đội mũ cao. Một người khác là một nam tử để mình trần, da dẻ toàn thân màu nâu xám, đầu trọc. Còn đám tinh quái ở bên cạnh hoặc giống con người một chút, hoặc giống tôm cá một chút, cả đám đang vui đùa nhốn nháo, ăn uống tiệc tùng.

"Đến nào, đến nào, Sa huynh đệ, hôm nay ngươi đến thăm ta xem như đã cho Hoa mỗ chút mặt mũi. Những yêu cầu đó ta không thể nói trước. Sau khi cân nhắc, Hoa mỗ tất nhiên sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục. Uống rượu nào, uống nào. Đây là rượu ngon chốn nhân gian mà lần trước ta ghé qua Bắc Hải, làm chìm hơn mười chiếc thuyền ở gần Hằng Châu mới lấy được. Còn đây là loại mứt hoa quả nào đấy. Tính ra những người phàm tục kia còn biết hưởng thụ hơn chúng ta!"

Nam tử áo lục cực kỳ hào hứng, cười ha ha, liên tục giới thiệu mấy thứ này.

Hán tử mình trần da xám giơ chén rượu lên, cười cười. Nhìn lớp bong bóng bao bọc bên ngoài bình rượu, gã nhẹ nhàng uống một ngụm.

'Hừ, đúng là đồ nhà quê chưa trải sự đời!'

Chẳng qua, ngoài miệng gã vẫn cười ha hả.

"Rượu cũng không tệ, nhưng nếu Hoa huynh đã làm chìm hơn mười chiếc thuyền thì đám người trên thuyền, chậc chậc, thịt người có thể sánh với..."

"Ách ha ha ha ha, Hôi huynh cũng không phải không biết, ta nào có khống chế được miệng của mình, vả lại người chết ngâm trong nước biển thì mùi vị cũng thay đổi!"

"À à à, là ta lắm miệng, là ta lắm miệng. Tương lai, nếu Hoa huynh có rảnh rỗi, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi này. Tuy đường xá hơi xa một chút nhưng tuyệt đối khó quên!"

Nam tử áo lục lập tức nảy sinh hứng thú.

"A? Đó là nơi nào?"

"Đương nhiên là hắc..."

Nam tử da xám nói chưa hết câu, bên ngoài đã có thanh âm cực kỳ hốt hoảng truyền đến.

"Lão gia! Lão gia. . . Không tốt, lão gia!"

Nam tử áo lục đứng lên. Không lâu sau, tên tinh quái vẩy cá liền đâm sầm vào.

"Hả? Không phải nói ngươi coi chừng mỹ nhân kia ư? Sao lại về đây?"

Tên tinh quái vẩy cá vái nam tử áo lục.

"Không phải tiểu nhân bỏ việc trông coi, mà tên Cự Kình hung ác kia đã trở về rồi. Nó còn mời người giúp đỡ, chỉ e là sẽ gây bất lợi cho lão gia. Tiểu nhân cùng bọn họ quần chiến một phen mới thoát được. Các huynh đệ khác đều bị ăn thịt rồi..."

"Ha ha ha ha ha hặc hặc. . . ."

Nam tử áo lục cất tiếng cười ha hả.

"Ngươi còn có thể quần chiến một trận, thì bọn chúng còn dám tới gây phiền toái cho ta sao? Trước đây, ta lúc nào cũng nhường nhịn, tuy rằng có ăn kha khá hạ nhân trong phủ của mỹ nhân nhưng vẫn chưa đánh một trận với tên Cự Kình kia. Nó thì ngược lại, nhiều lần khiêu chiến ta, cũng đừng có trách ta!"

"Hoa huynh gặp phiền toái gì chăng? Có cần ta hỗ trợ không?"

Nam tử da xám vừa ngồi uống rượu vừa nói như vậy, biểu ý tượng trưng hơn là làm thật, đứng cũng không đứng lên.

"Ài, Hôi huynh không cần để trong lòng. Tên Cự Kình kia tuy có võ lực lớn nhưng cũng chỉ là một nhân vật nhỏ còn chưa hóa hình mà thôi."

"Không phải thuộc hạ ngươi nói gã mời được trợ thủ sao?"

Tên nam tử da xám lại tiếp tục thuận miệng nói.

"Ha ha ha... Hôi huynh quên rồi chăng, lúc trước các ngươi nói muốn có hồn của yêu vật Thủy tộc tu hành tinh thâm. Ta đã bày tỏ thành ý, tập hợp nhiều người giúp, hơn nữa mấy vị huynh đệ của ngươi cũng đi hỗ trợ. Chúng ta đã ra Đông Hải vây giết một con Mặc Giao đấy thôi!"

Nam tử da xám nhíu mày.

"Nói mới nhớ, tuy ta không đi nhưng nghe nói Mặc Giao kia đạo hạnh thâm sâu, kết quả lại vô tình bị vây giết, thế mà y còn chạy được. Vì vậy chỉ lấy được một cái gân rồng, còn long hồn long khu đều chạy thoát. Quỷ thần ở Vân Châu rất nhiều, chúng ta cũng không tùy tiện đuổi theo, sau đó còn lánh đi... Chẳng lẽ Mặc Giao đó còn có đặc thù gì ư?"

"Khà khà, thật ra có một việc ta còn chưa nói. Lúc trước, khi ta ăn thịt rất nhiều tôi tớ của mỹ nhân, cũng đã ép hỏi được một ít tin tức từ trong miệng bọn chúng. Bọn chúng có một chỗ dựa, chính là tên Mặc Giao kia, được gọi là "Mặc Gia". Chắc gã là nhân tình trước kia của mỹ nhân. Tuy tên Mặc Giao kia không chết nhưng cũng không thể đạt được thành tựu nào, chắc chắn không phải là viện binh rồi."

Nam tử áo lục dương dương tự đắc khoe mẽ, khiến cho hán tử áo xám giật mình, không khỏi nhìn đối phương thêm mấy lần. Không nghĩ tới tên này cũng có phần tâm kế, không phải là hoàn toàn không có đầu óc.

"Được lắm, tên yêu nghiệt nhà ngươi, thì ra cái chết của Mặc Vinh có quan hệ với các ngươi!"

Thanh âm lành lạnh của Ứng Nhược Ly từ bên ngoài truyền tới.

Ngay sau đó, một tiếng "ầm ầm…" thật lớn vang lên. Bên ngoài Thủy phủ bị Cự Kình Tướng Quân trực tiếp đâm nát. Vị trí của nam tử áo lục và vị khách da xám cũng chao đảo, không ngừng có san hô rớt xuống.

Nam tử áo lục tức giận đứng bật dậy, long khí quét sạch, lộ ra bộ mặt dữ tợn. Chân gã đạp một cái rồi bắn ra ngoài điện.

"Là ai muốn chết? Dám đến nơi ở của Hoa đại gia ta giương oai hả?"

Gã mắng xong thì thấy bên ngoài có một con Cự Kình, cùng với hai nữ tử và một thanh sam nam tử ở trên lưng.

"Mỹ nhân? Ngươi còn có vị muội muội này? Thật tốt quá, đều tới cửa!"

Nam tử áo lục nhìn kỹ khuôn mặt tinh xảo của Long mẫu và Long Nữ cùng với thân hình lồi lõm một hồi lâu. Tuy vẻ mặt của hai người rất lạnh lùng nhưng chẳng sao cả. Sau đó, gã nhìn nam tử mặc thanh sam ở bên cạnh.

"Ngươi là Mặc Vinh sao? Vẫn chưa chết à? Quả nhiên là không còn long khí rồi!"

Kế Duyên lắc đầu, ngay cả nói chuyện cũng lười. Hắn duỗi tay trái, Thanh Đằng Kiếm tự động bay đến trong tay. Sau đó, hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, rồi mới đưa cho Ứng Nhược Ly.

Long mẫu luôn ngẩng cao đầu, giờ hơi cúi xuống một chút. Nàng đứng trên lưng con cá voi khổng lồ, nhìn nam tử áo lục từ trên xuống.

"Hoa Hầu, đây là con gái ta, đến đây thay ta làm một chuyện!"

Tên Giao Long vảy hoa tên Hoa Hầu sửng sốt một hồi, nhìn Ứng Nhược Ly.

"Con gái ngươi? Làm gì?"

Toàn thân pháp lực của Ứng Nhược Ly đều dồn hết vào hai tay, mạnh mẽ nhập vào Thanh Đằng Kiếm. Nàng nheo mắt, đáp lời.

"Giết ngươi!"

Cùng lúc đó, Long Nữ đưa tay rút kiếm, nhưng lúc chạm vào chuôi kiếm, cảm giác tất cả vận lực đều là phế lực.

'Nặng quá!'

Cánh tay phải khẽ run, không tự chủ được. Nàng dồn hết sức lực, rốt cuộc cũng rút được Tiên Kiếm sau một khắc.

"Ooonggggg~~~"

Thanh âm kiếm minh vang lên.

Xoát...

Một dải lụa màu trắng bạc thoáng hiện dưới đáy biển. Vào lúc đồng tử của Hoa Hầu co lại, gã vô thức tránh vào bên trong, Tiên Kiếm trực tiếp chém xuống trước người.

Ầm đùng đùng ù ù...

Vô số nham thạch ở rãnh biển sụp đổ, gần một nửa Thủy phủ bị quét ngang, hơn nữa còn lưu lại một vết kiếm cực sâu dưới đáy biển.

Nhưng lúc Ứng Nhược Ly chém ra một kiếm này liền thầm than không ổn. Rốt cuộc nàng cũng không thể khống chế được Tiên Kiếm, lúc chém xuống có hơi lệch một chút, nhưng vẫn có thể chặt một tay một chân của đối phương, lại còn gọt thêm một mảng da thịt.

"Grào á á..."

Tiếng rồng ngâm thống khổ của Hoa Hầu vang lên. Trong đám bùn cát đục ngầu và máu đen vô tận, một con Giao Long vảy hoa hiện nguyên hình. Nó đau đớn lăn qua lăn lại dưới rãnh biển, nhìn như một con giun vừa bị móc ra khỏi bùn đất.

"Grào... ụm ụm.... ụm ụm... grào...."

Thấy Ứng Nhược Ly còn muốn vận pháp vung kiếm, Kế Duyên đưa tay ngăn nàng lại.

"Mặc dù không chết nhưng cũng bị thương rất nặng rồi, không cần lãng phí pháp lực."

Đương nhiên, mấu chốt chính là không cần lãng phí kiếm khí của Thanh Đằng Kiếm. Tuy pháp lực của Long Nữ đã bổ sung vào phần tiêu hao nhưng nếu bản thân tiên kiếm không có kiếm khí thì cũng không thể sắc bén vô song như vậy được.

Chẳng qua, Kế Duyên cũng không đứng yên như vậy, mà ngón tay phải khẽ cong, bốn ngón tay như cánh quạt huy động hai cái trước ngực. Theo đó, hắn há miệng phun ra một ngọn hỏa diễm màu đỏ xám, thổi về phía tên Giao Long vảy hoa đang đau khổ giày vò đến phát cuồng dưới kia.

Trong mắt của Long Nữ, Long Mẫu, Cự Kình Tướng Quân và đám thủy tộc đang chạy trốn chung quanh Thủy phủ, và nam tử da xám vừa mới đi ra ngoài.

Một ngọn lửa màu sắc quái dị không bị dập tắt dưới đáy biển, cuối cùng rơi xuống người Giao Long.

Rầm rầm...

Rõ ràng là ở dưới đáy biển, toàn bộ thân thể của Giao Long vừa mới bị bao phủ bởi bụi bặm và máu đen, trong tích tắc bị ngọn lửa màu đỏ xám đốt cháy bừng bừng.

"A...."

Tiếng rồng ngâm của Giao Long bỗng nhiên cao vút.

'Cái gì? Ngự hỏa? Đốt Giao Long dưới biển?'

Lúc nãy, nam tử da xám nhìn thấy Long Nữ dùng Tiên Kiếm đã thầm nói không tốt, giờ phút này lại chứng kiến tình huống ngự hỏa quỷ dị thì da đầu tê dại, toàn thân run rẩy.

Chẳng qua, vào lúc y muốn bỏ chạy, vô tình ngẩng đầu nhìn về phía Cự Kình, y phát hiện ra tất cả mọi người hoặc ngây ngốc hoặc khoa trương nhìn ngọn lửa, duy chỉ có người cầm kiếm vừa phóng hỏa kia đang nhìn mình.

Thoáng cái, toàn thân y giống như bị kim châm.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
S
Susan21 Tháng sáu, 2023 08:10
659…….::::::
S
Susan03 Tháng sáu, 2023 17:21
657……………..
CM
Công Minh27 Tháng năm, 2023 09:59
Cảm ơn bên bạn đã dịch bộ chuyện này.
S
Susan23 Tháng năm, 2023 07:29
655……………..
S
Susan18 Tháng năm, 2023 09:55
654…………
S
Susan10 Tháng năm, 2023 08:42
631…………..
CM
Công Minh25 Tháng ba, 2023 15:10
Ra thêm đi ad ơi.
CM
Công Minh24 Tháng ba, 2023 10:08
Mong bên dịch vẫn ra đều.
SN
Susan Nguyễn13 Tháng chín, 2022 23:12
Het chuơng 611
SN
Susan Nguyễn06 Tháng chín, 2022 11:29
Hết chuong 609
SN
Susan Nguyễn04 Tháng chín, 2022 02:46
Hết chuơng 608
SN
Susan Nguyễn16 Tháng tám, 2022 13:54
Hết chuong 605
SN
Susan Nguyễn12 Tháng tám, 2022 12:44
Hết chuơng 604
SN
Susan Nguyễn10 Tháng tám, 2022 09:20
Hết chuơng 603
SN
Susan Nguyễn07 Tháng tám, 2022 00:33
Hết chuơng 602
SN
Susan Nguyễn07 Tháng tám, 2022 00:33
Hết chuơng 601
SN
Susan Nguyễn03 Tháng tám, 2022 10:55
Hết chuơng 600
SN
Susan Nguyễn02 Tháng tám, 2022 13:11
Hết chuơng 599
SN
Susan Nguyễn30 Tháng bảy, 2022 14:09
Hết chuơng 597
HN
hau nguyen30 Tháng bảy, 2022 02:01
truyện rất hay ủng hộ dịch giả
SN
Susan Nguyễn30 Tháng bảy, 2022 00:51
Hết chuơng 596
SN
Susan Nguyễn29 Tháng bảy, 2022 01:21
Hết chuơng 595
SN
Susan Nguyễn28 Tháng bảy, 2022 00:20
Hết chuơng 594
SN
Susan Nguyễn26 Tháng bảy, 2022 06:04
Hết chuơng 593
SN
Susan Nguyễn25 Tháng bảy, 2022 04:02
Hết chuơng 592
BÌNH LUẬN FACEBOOK