Từng chiếc há cảo xinh xắn được Bạch Lăng Diệp gói xong liền được Hàn Trạch Dương đặt vào nồi hấp.
Không khí trong bếp hết sức vui vẻ, lúc này điện thoại Bạch Lăng Diệp vang lên, cô còn đang bận gói sủi cảo nên liền bảo Hàn Trạch Dương lấy máy điện thoại trong túi áo dùm cô.
Hàn Trạch Dương lấy điện thoại, nhìn qua tên hiện trên màn hình sau đó nhấn nút nghe rồi đưa lên tai cô.
Bạch Lăng Diệp liếc tên trên màn hình sau đó vui vẻ nhận điện thoại: "Alo! Cố Thành!"
"Ừm, Lăng Diệp, là tôi đây!"
Hàn Trạch Dương đứng bên cạnh nghe giọng cô vui vẻ như vậy thì có chút không vui, anh không biết người tên Cố Thành là ai nhưng nghe qua giọng nói có thể thấy đó là một người đàn ông, hơn nữa còn rất trẻ, và từ phản ứng của cô cho thấy người này rất thân thiết với cô.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì sao?" Bạch Lăng Diệp lau tay sau đó nhận lấy điện thoại từ tay anh rồi nói.
"Ừm, Lăng Diệp, tôi về nước rồi!"
"Hả, sao cậu không báo tôi biết sớm hơn, bây giờ cậu đang ở đâu, tôi tới đón cậu!"
"Không cần đâu, tôi đang ở trước cửa nhà cô!"
"Hả, vậy cậu đợi chút, tôi ra liền!" Bạch Lăng Diệp nói xong liền cúp máy, sau đó quay sang nói với Hàn Trạch Dương: "Anh cho nốt sủi cảo vào hấp, em ra ngoài chút!"
Nói xong Bạch Lăng Diệp liền đi ra ngoài mở cửa.
Lúc này Lăng Hạo Thiên mới ngẩng đầu nhìn Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương, cô ấy đi đâu vậy?"
Hàn Trạch Dương im lặng không nói gì.
"Để em đi xem!" Vương Giai Kỳ đứng dậy rửa tay sau đó liền chạy ra ngoài theo Bạch Lăng Diệp.
"Cố Thành! Mau vào nhà đi! Sao cậu về mà không nói với tôi sớm để tôi đi đón cậu?" Bạch Lăng Diệp vừa nói vừa lấy một đôi dép đi trong nhà đưa cho Cố Thành thay.
"Không cần phiền phức vậy đâu, hơn nữa tôi muốn tạo một bất ngờ cho cô mà!"
"Bất ngờ thật nha!" bất ngờ khiến cô muốn rớt tim ra ngoài luôn ý, vừa rồi khi nghe điện thoại cô đã cảm nhận được sự thay đổi của Hàn Trạch Dương, bây giờ biết giải thích với anh thế nào đây.
Bạch Lăng Diệp nhìn Cố Thành xách một cái vali phía sau thì hỏi: "Mà cậu từ sân bay tới thẳng đây luôn đó hả?"
"Đúng vậy, cho nên tối nay đành tá túc ở nhà cô một đêm vậy."
Nụ cười của Bạch Lăng Diệp vụt tắt, má nó, bây giờ cô biết ăn nói sao với bảo bối nhà cô đây.
"Lăng Diệp, cô sao vậy?"
"Không có gì, cậu mau vào nhà đi!"
"Lăng Diệp, là ai vậy?" Vương Giai Kỳ từ trong bếp xông ra thấy ngay một người lạ mặt ngoài cửa.
"A, Giai Kỳ, sao cậu lại ra đây? Đây là Cố Thành, bạn của mình ở nước ngoài mới về!" cô lại quay về phía Cố Thành: "Cô ấy là Vương Giai Kỳ, bạn thân của tôi, tôi đã từng nhắc với cậu rồi!"
"Chào cô, tôi là Cố Thành, bạn của Lăng Diệp mới ở nước ngoài về!"
"Chào anh!" Vương Giai Kỳ mỉm cười chào một tiếng sau đó kéo Bạch Lăng Diệp lại nói thầm: "Vừa rồi là anh ta gọi điện cho cậu phải không? Mình thấy Hàn Trạch Dương nhà cậu đang rất không vui đó!"
Bạch Lăng Diệp cười cười nhưng trong lòng cô đang hết sức lo lắng: "Cố Thành, mau vào nhà đi!"
Ba người cùng vào trong nhà, Hạ Mộng Di và Trần Nhã Tịnh đang xem ti vi, Bạch Lăng Diệp liền giới thiệu: "Mẹ, Dì Trần, đây là Cố Thành, bạn của con, mới từ nước ngoài trở về!"
"Con chào hai bác!"
"Chào con!"
"Vậy Cố Thành, cậu ngồi đây đi, tôi và Giai Kỳ phải vào bếp đã!"
"Không cần đâu, để tôi phụ hai người!" Cố Thành lập tức từ chối, đứng lên định cùng hai người vào bếp.
"Không được, dù sao cậu cũng là khách, cậu cứ ngồi đó đi, chúng tôi làm một lát là xong ngay ý mà!"
Cố Thành cũng không tiện từ chối nữa đành ngồi xuống ghế trò chuyện với hai người lớn.
Bạch Lăng Diệp lập tức lao ngay vào bếp, thấy Hàn Trạch Dương đang đun nước lẩu cô lập tức đi tới ôm lấy eo anh từ phía sau sau đó ngẩng đầu lên phía trước nhìn anh nói: "Bảo bối, làm phiền anh rồi, vừa nãy là bạn em tới!"
"Ừm!" Hàn Trạch Dương vừa nói vừa múc một môi nước dùng lên dùng thử.
Bạch Lăng Diệp nhìn nhìn tròn mắt hỏi: "Sao rồi?"
"Em thử xem!" Hàn Trạch Dương nói sau đó đưa môi nước dùng tới trước miệng cô, "Cẩn thận nóng!"
"Ưm! Ngon quá!"
"Hai người xong chưa vậy, chúng tôi chuẩn bị xong hết rồi, có thể dọn ăn rồi chứ?" Ở một bên Lăng Hạo Thiên kêu ca.
"Xong rồi đây!" Bạch Lăng Diệp trả lời, "À, Trạch Dương anh mau gọi Lục Hạo tới đi!"
"Ừ, để anh gọi!" Hàn Trạch Dương lập tức nhận lệnh gọi điện thoại cho Lục Hạo. Thực ra hôm nay Lục Hạo cũng có ghé qua cửa hàng để phụ giúp một lúc vào buổi trưa, nhưng vì công việc bận rộn nên buổi chiều cậu ấy lại phải trở lại công ty.