Về phần còn lại, Diệp Kiều chuẩn bị cho Hà Quế Hương. Tuy trong thâm tâm Diệp Kiều đã khước từ mối quan hệ qua lại với cô ta, nhưng tạm thời vẫn phải để ý bề ngoài.
Nguyên chủ tin tưởng và thích Hà Quế Hương như thế, ngay cả Cố Trăn cũng phải xếp sau. Có gì tốt đều không thiếu phần Hà Quế Hương. Đột nhiên thay đổi sẽ làm người ta nghi ngờ. Cô không sợ người ta nghi ngờ, cô chỉ sợ Cố Trăn nghi ngờ cho nên mới cố gắng kiềm chế chán ghét và ghê tởm trong lòng để chuẩn bị một phần cho cô ta. Có điều cô không dễ bị chiếm tiện nghi như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày cô trả lại gấp bội cho Hà Quế Hương.
Rõ ràng Diệp Kiều không biết Cố Trăn đang cố gắng dạy bảo cô, cộng thêm vợ chồng Vương Quốc Xương và Trần Thắng nhắc nhở, nên mức độ chán ghét Hà Quế Hương càng cao, nhưng mà cho dù Diệp Kiều biết thì vẫn làm như thế. Cô không có lý do thay đổi."
Sao lại làm dư một phần, phần này chuẩn bị cho ai? Em đừng nói với anh là em chuẩn bị cho Hà Quế Hương nhé?" Cố Trăn cố gắng bình tĩnh hỏi, có điều trong lòng thật sự không có thiện cảm với Hà Quế Hương. Nhất là khi Hà Quế Hương lừa gạt trêu đùa em gái đáng yêu kiêm vợ của mình."Ừm, Quế Hương thích ăn bánh. Lúc trước mỗi lần mua bánh và kẹo em đều chia một nửa cho cậu ấy, cậu ấy còn rất vui!" Diệp Kiều không quên hố Hà Quế Hương thêm chút.
Trong lòng Cố Trăn càng bùng lên lửa giận, sao vợ anh lại ngốc vậy! Bị người ta chiếm lời còn vui vẻ như thế. Ngây thơ đến mức khiến người ta giận sôi máu, nếu cô cứ tiếp tục thì anh chắc chắn sau khi anh vào quân đội, Hà Quế Hương sẽ lại tìm đến lừa gạt cô như trước."
Diệp Kiều, em đi theo anh!" Cố Trăn nghiêm túc nói.
Chỉ khi Cố Trăn tức giận mới gọi cả tên lẫn họ của cô như vậy. Diệp Kiều rụt cổ một cái, thật ra từ lúc cô nhắc đến Hà Quế Hương thì cô vẫn luôn âm thầm quan sát phản ứng của Cố Trăn. Tuy nhìn dáng vẻ của anh không vui vẻ, nhưng phản ứng này rất hợp ý cô.
Nếu Cố Trăn có ấn tượng tốt với Hà Quế Hương, cô phải suy nghĩ xem nên giải quyết thế nào. Hiện tại xem ra hai ngày nay cô quyết chí đào hố Hà Quế Hương, hiệu quả rất tốt. Chậc chậc, rõ ràng phản ứng khi cô mới gặp anh và bây giờ không giống nhau, ngay cả giọng nói cũng ẩn chứa vài phần tức giận."
Anh cả, có chuyện gì sao? Nếu không em đi đưa bánh cho Hà Quế Hương trước, nếu trễ cậu ấy sẽ không vui!" Diệp Kiều không sợ chết tăng thêm một câu, thành công biến sắc mặt của Cố Trăn thành màu gan heo. Trong lòng cô liền đắc ý nhảy múa."
Diệp Kiều, có phải em không có não không? Em quen Hà Quế Hương lâu như vậy mà không phát hiện ra được gì sao!"
Cố Trăn tức giận dạy dỗ vài câu, thấy Diệp Kiều tỏ ra không hiểu cùng với vẻ tủi thân trên mặt, anh lại nghĩ đến mấy lời thím Vương cảnh báo, anh liền bình tĩnh lại đôi chút.
Cuối cùng đè được lửa giận trong lòng xuống, ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Kiều."
Không được đi! Theo anh ngay, lập, tức!"
Diệp Kiều thấy Cố Trăn đi nhanh về phía trước, liền lè lưỡi với bóng lưng của anh một cái. Lửa giận lớn như vậy, xem ra cô đã thành công làm người ta bực mình. Có điều cô cho rằng hai ngày nay cô hố Hà Quế Hương cũng chưa đạt được hiệu quả đến trình độ này, chắc chắn Cố Trăn đã nghe những người khác nói ra nói vào gì đó.
Hà Quế Hương là người hai mặt, trước mặt thì vậy như sau lưng lại khác, cô ta tự cho rằng bản thân che giấu không chê vào đâu được nhưng lại không nghĩ đến thủ đoạn của cô ta non nớt cỡ nào, người thông minh nhìn qua liền biết có vấn đề.
Danh Sách Chương: